Sáng nay Sin đi học lại sau hơn tuần lễ nghỉ nằm ì trong nhà không vác mặt rađường,cô bé thở một hơi mạnh vì…chưa đủ dũng khí bước vào cổng trường,lỡ nhưgặp Ron thì không biết làm thế nào cho đúng…

Đúng là người không muốn gặp nhất lúc này lại xuất hiện,chiếc ô tô đen bóngloáng lù lù xuất hiện,cô bé có thể nhận ra ngay chủ nhân của nó là ai.Sin trốnsau một gốc cây to gần đó,chỗ khuất nhất có thể để tránh mặt Ron.

Vẻ bình thản cùng khuôn mặt lạnh lùng,Ron lại trở về cái dáng vẻ uy quyền củathủ lĩnh Dark như ngày nào,cô bé lúc còn quen với Ron đã được mọi người bảorằng nhờ cô bé mà tính tình của Ron đã “nguội” phần nào,ít ra là không đi đánhlộn như hồi trước nữa!

Khi cậu nhóc đã đi qua thì Sin mới thở phào đi vào,nhém tí nữa ông bảo vệ đãđóng cổng may là Sin chạy vào kịp.

Lớp Sin hôm nay lại vắng tiết,thầy dạy hóa đã già gần tới tuổi nghỉ hưu nênbệnh quài,lâu lâu lại vắng một tiết.Cho nên nhà trường đang có quyết định thaythế giáo viên mới nhưng đến bây giờ chưa có ai thích hợp cả.

Thùy Như thấy Sin thì đặt cuốn sách đang đọc xuống rồi mỉm cười chào.

-Chào Sin,lúc này bạn hay nghỉ học thế?

-Tại mình…

-Chuyện người ta bạn hỏi làm gì,lo dữ lắm à?!_Hải Phong chen ngang.

Thùy Như ném ánh mắt khó chịu nhìn Hải Phong,sau đó nhanh chóng giữ nét tươicười ban nãy và cũng móc lại Phong:

-Mình chưa nói đến bạn thì phải,mà sao bạn phải biện hộ cho Sin?nghỉ học thìmình hỏi vậy thôi,làm gì nóng vậy!

-Thôi thôi,mình làm biếng học nên nghỉ được chưa,đừng có cãi nhau nữa_Sin nhănnhăn mặt.

Cô bé để ý thấy rằng hình như Hải Phong và Thùy Như đang xích mích cái gìđó,điển hình là mỗi khi Sin muốn cả ba cùng đi chung với nhau thì cả hai ngườiấy luôn kiếm cớ lảng sang chuyện khác hoặc diện lí do bận không đi được,mà họcsinh thì có gì phải bận bịu đâu cơ chứ.Rồi lại tới hôm nay hai người lại nóimóc nhau mà chuyện chẳng có gì to tát đáng phải suýt cãi như vậy!

Phong và Như thấy vậy cũng không nói nhau câu nào nữa,Như giở cuốn sách khi nãyđọc dở ra đọc tiếp,còn Phong thì rủ Sin trốn xuống căn tin ngồi chơi,trên lớpmãi không có chuyện gì làm nên cô bé cũng đồng ý.

…………………

-Sao lúc này hai bạn lại tránh mặt nhau vậy?lâu nay tớ nghỉ học nên không biếtgì cả_cô bé vừa ăn vừa nói,mắt hướng lên đợi câu trả lời.

-…Xích mích nhỏ thôi,chẳng đáng để bận tâm đâu.

-Này mới là ngộ à nha?tính Thùy Như rất dễ chịu lại hiền queo và chẳng gây sựvới ai,vậy mà cũng xích mích với người khác nữa hả?_Sin trố mắt ngạc nhiên.

-Lúc này bạn chưa hiểu đâu nhưng sau này sẽ hiểu,có nhiều điều ta không thể ngờtrước được…_Hải Phong mỉm cười,một nụ cười kiểu cảnh báo như chứa bao ẩn ýtrong ấy vậy.

Sin nghiêng đầu nhìn cậu khó hiểu,ý vậy là sao?càng ngày càng không thể hiểunổi Thùy Như và Hải Phong muốn gì,đôi khi là nói mấy câu vu vơ đầy ẩn ý..

Ngồi đó được nửa tiếng thì cả hai đứng dậy về lớp,đâu đó có tiếng nói chuyệnrôm rả,có lẽ là rất nhiều người sẽ đi vào đây.

Sin khựng lại,một lần nữa người Sin không muốn gặp lại xuất hiện,lần này khôngphải một mình mà rất là nhiều mình,khi đám Ron đi vào đụng độ cô bé và Phong thì cả hai bên đều im bặt.

Một tên đàn em trong đó định mở miệng chào Sin nhưng Long đã huých nhẹ vào bụngtên ấy rồi lắc đầu ý kêu đừng nói.

Hải Phong kéo cô bé đi tiếp để giải vây.Hai người đi nhanh và khuất dần sauhành lang..

Ron nhìn theo,đôi mắt run run.Cậu nhóc rất muốn kéo Sin lại về phía mình,rấtrất muốn,nhưng trước khi xách định được rõ ràng tình cảm của mình thì Ron chẳngthể níu bàn tay ấy lại.Ron không muốn phải gây ra bất cứ tổn thương nào,choSin,cho Thùy Như và cho chính bản thân mình…