Chương 2: Nhớ lại hồi ức mơ hồ thời thơ ấu.

Hạ Thiệu Nhiên muốn xuống giường đi vào phòng tắm tắm rửa, nhưng vừa mới đứng lên đã phải đặt mông ngã xuống trên giường. Vừa mới phải quỳ gối trên giường giúp Nghiêm Cẩn khẩu giao, sau khi làm tình vẫn luôn trong tư thế quỳ gối nằm bò, hiện tại hai chân mềm nhũn căn bản không có cách nào đi lại đàng hoàng, Hạ Thiệu Nhiên phải nằm trên giường một lát, không ngừng xoa bóp chân, nhưng nơi phía sau kia thật sự là ẩm ướt dính dấp khó chịu muốn chết, liền dứt khoát đứng lên khập khiễng đi vào phòng tắm.

Hạ Thiệu Nhiên điều chỉnh lại nhiệt độ nước, sau đó lấy vòi hoa sen xuống, hơi cong lưng, nhếch mông, đem vòi hoa sen ra phía sau, hai chân dạng ra, cố gắng mở rộng hậu huyệt, để cho dòng nước ấm áp có thể bắn vào bên trong, một tay cũng cố sức vòng ra phía sau lưng, ngón tay cắm vào hậu huyệt, theo dòng nước để rửa sạch bên trong. Cho dù là lần này Nghiêm Cẩn không có bắn vào bên trong, nhưng cũng phải rửa cho sạch sẽ bôi trơn khi nãy đưa vào khuếch trương. Loại chuyện này một người làm thực sự rất mệt nhọc, Hạ Thiệu Nhiên dẩu mông, lần mò mãi một hồi lâu mới sửa sạch sẽ được hậu huyệt.

Sau đó, Hạ Thiệu Nhiên nhanh chóng tẩy rửa sạch sẽ thân thể, rồi mặc vào quần áo chỉnh tề đi ra khỏi phòng tắm.

Hạ Thiệu Nhiên cầm lấy văn kiện Nghiêm Cẩn đã xem xong, ngẩng đầu nhìn bốn phía quanh phòng, đi đến bên mép giường nhặt tuýp bôi trơn hai người dùng khi làm tình cất vào trong bao, gom đống khăn giấy lau chùi tinh dịch vo thành một cục vứt vào trong sọt rác, lại nhìn một vòng, xác nhận không còn đồ vật gì lưu lại thì cúi xuống chỉnh ga trải giường bị dày vò hỗn độn lại cho thẳng thớm, sau đó mới đứng dậy rời đi khỏi phòng.

Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên đều là những nhân vật có danh dự uy tín lớn trong xã hội thượng lưu, Nghiêm gia cùng Hạ gia có giao tình từ lâu, luận địa vị trong thương giới, Nghiêm gia giống như trụ cột vững chắc, Hạ gia thì so ra có kém hơn một chút, chỉ có thể coi như là hạng trung.

Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên quen nhau từ khi cả hai còn nhỏ, Nghiêm Cẩn tính tình trời sinh lạnh lùng, đối với ai cũng đều hờ hững vô tâm, Hạ Thiệu Nhiên lại tính cách hoạt bát, thích chơi đùa với người ta. Nghiêm Cẩn càng không để ý đến cậu, Hạ Thiệu Nhiên liền càng phải trêu chọc Nghiêm Cẩn, cả ngày giống như cái kẹo mạch nha chuyển động quấn quanh Nghiêm Cẩn, tìm mọi cách chọc cho Nghiêm Cẩn nói chuyện, thuận tiện đùa giỡn đánh nhau một chút.

Sự kết giao trong xã hội thượng lưu đều nhằm để móc nối lợi ích, cho dù có là mối quan hệ thân thiết lâu năm cũng vậy, ngay cả đứa trẻ con cũng muốn lợi dụng một chút. Quan hệ của Nghiêm Cẩn với Hạ Thiệu Nhiên tốt hay xấu, Nghiêm gia không có thái độ gì, địa vị của Nghiêm gia trong thương giới vốn dĩ cao hơn Hạ gia, tiền tài cũng nhiều hơn Hạ gia, không cần thiết phải thông qua một đứa trẻ để làm thân nịnh bợ Hạ gia.

Nhưng Hạ gia thì khác, quan hệ giữa Hạ Thiệu Nhiên với Nghiêm Cẩn càng tốt, thì quan hệ giữa hai nhà cũng gần gũi thân thiết hơn, ích lợi mà Hạ gia đạt được từ Nghiêm gia dĩ nhiên nhiều hơn. Đây chỉ mới là nhân tố bên ngoài, quan trọng hơn đó là, đối với riêng cá nhân Hạ Thiệu Nhiên mà nói, mối quan hệ với Nghiêm Cẩn tốt hay xấu cũng có liên quan đến lợi ích riêng của bản thân cậu.

Nghiêm gia tam đại đơn truyền (Ba đời chỉ có một người nối dõi), tương lai Nghiêm thị trong ngoài chỉ có một mình Nghiêm Cẩn. Nhưng Hạ gia thì khác, ông nội của Hạ Thiệu Nhiên thời trẻ ở bên ngoài nổi danh đào hoa, chính thất thì có một nhưng mà nhân tình thì cả đống. Như người ta thì có bồ nhí hay có con rơi bên ngoài thì tìm đủ mọi cách giấu diếm, còn Hạ đại lão gia ấy thì, vợ chính hay tình nhân gì cũng nuôi trong nhà tất, bà vợ cả chỉ là một phụ nữ nội trợ không có tiếng nói gì trong nhà, đối với hành vi phong lưu đào hoa của Hạ đại lão gia cũng chỉ có thể im lặng nén giận. Tình nhân nhiều, dĩ nhiên con rơi cũng nhiều, con trai con gái của Hạ đại lão gia có tới bảy, tám người, rồi tới đời của Hạ Thiệu Nhiên, cháu ngoại cháu nội cũng mười mấy hai mươi. Con cháu nhiều, dĩ nhiên chuyện tranh đoạt gia sản cũng nhiều người tham gia. Bên trong nội bộ gia tộc Hạ thị cũng vì mấy chuyện tranh đoạt tài sản này mà cả ngày lục đục với nhau, khói thuốc súng tràn ngập. Nhưng mà Hạ đại lão gia xem chừng rất có hứng thú, chỉ dửng dưng mặc kệ đám cháu trai cháu gái của mình đấu tới đấu lui với nhau, ông cảm thấy kẻ nào có thể đấu được đến cuối cùng khẳng định là lợi hại nhất, Hạ đại lão gia sẽ đem Hạ thị truyền lại cho người đó.

Cha của Hạ Thiệu Nhiên chính là con trai của người vợ cả nội trợ không có tiếng nói gì trong nhà kia sinh ra, bởi vì trước đó đã có một tình nhân của Hạ đại lão gia sinh con trai, hơn nữa cha của Hạ Thiệu Nhiên cũng chẳng phải con trai trưởng, với lại bà cả tính tình mềm dịu hiền lành, thế nên cha Hạ ở Hạ gia cũng chẳng có địa vị gì luôn. Mà thứ Hạ đại lão gia không thiếu nhất chính là cháu trai, Hạ Thiệu Nhiên tự nhiên cũng giống như cha của mình, đều là những người không được coi trọng. Nhưng nếu như Hạ Thiếu Nhiên có mối quan hệ tốt với Nghiêm Cẩn, tương lai có Nghiêm thị ở sau lưng hỗ trợ mình tranh đoạt gia sản, thì Hạ Thiệu Nhiên tuyệt đối sẽ có ưu thế vượt trội hơn hẳn các cô các chú anh họ em họ trong nhà.

Cha mẹ Hạ Thiệu Nhiên thấy con trai mình có quen biết được một nhân vật lớn như Nghiêm Cẩn, thế nên mỗi ngày đều ra sức đốc thúc Hạ Thiệu Nhiên phải thân cận với Nghiêm Cẩn hơn nữa. Nhưng khi đó Hạ Thiệu Nhiên chỉ là một đứa con nít, nào hiểu được tâm địa gian xảo của cha mẹ đâu, cậu chỉ là đơn thuần thích chơi cùng Nghiêm Cẩn thôi, bất quá từ sau khi cha mẹ suốt ngày đốc thúc, Hạ Thiệu Nhiên càng giống cái đuôi nhỏ cả ngày đi theo phía sau Nghiêm Cẩn, Nghiêm Cẩn có tránh thế nào cũng tránh không ra, về sau cũng mặc kệ cậu bám theo mình luôn. Thỉnh thoảng Nghiêm Cẩn quay đầu lại cười với Hạ Thiệu Nhiên một chút, hoặc nói hai ba câu đáp lại, Hạ Thiệu Nhiên liền vui vẻ cả ngày.

Về sau, Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên học chung trong một trường học quý tộc chuyên về bồi dưỡng tinh anh thương mại, bất kể là luận về gia thế hay năng lực cá nhân, Nghiêm Cẩn đều đứng đầu đám thiếu gia tiểu thư khác trong trường, nam thì muốn nịnh bợ hắn, nữ thì muốn theo đuổi hắn, nhưng tất cả đều bị bộ dạng lạnh lùng băng giá của Nghiêm Cẩn làm cho không dám tới gần. Có lẽ người duy nhất được đi theo bên cạnh Nghiêm Cẩn chỉ có một mình Hạ Thiệu Nhiên, vì thế Hạ Thiệu Nhiên rất vui sướng ảo tưởng, cảm thấy chính mình ở trong lòng Nghiêm Cẩn là đặc biệt.