Một cước đá văng cánh cửa, ánh mắt đầy sát khí nhanh chóng quét một lượt quanh hiện trường.
Mọi người trong phòng thấp thỏm lo sợ khi Tử Hiên đột nhiên phá cửa đi vào.
Đôi con ngươi của anh không chút ấm áp nào tựa như muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ.
Hai chân đánh run cầm cập, vì kinh sợ mà răng cắn môi đến chảy máu lúc nào không hay.
Tử Hiên nhanh chóng ôm lấy Ngải Tuyết đã hôn mê chạy khỏi phòng vệ sinh.
Giống như là nghĩ tới việc gì đó, quay lại nhìn đám người đang hoảng sợ đến ngây ngẩn kia, hừ lạnh lên tiếng.
"Các người, đỡ cô ấy dậy, rồi đi theo tôi, không một ai được chạy trốn! !".
Thượng Quan Tử Uyển hơi ngây người, sau đó một cước đá vào đùi người phụ nữ bên cạnh.
"Còn đứng ngây đó làm gì? Đỡ cô ta dậy!" Lúc này mới hồi hồn quay lại đỡ Thủy Nhan đi theo phía sau Tử Hiên.
Bên trong hành lang bệnh viện, Tử Hiên dựa người vào tường.
Nhìn chằm chằm một đám người đứng dài đối diện anh, tay nắm chặt đến mức nghe được tiếng xương ‘ken két’, ngay cả Lam Tịch Ảnh bị dọa sợ không kém gì bọn họ.
Thời gian cô quen biết Tử Hiên không ngắn cũng không dài.
Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua sắc mặt sát khí, lạnh lùng của anh lúc này.
Thượng Quan Tử Uyển ngược lại bình tĩnh hơn trước.
Dù sao mình cũng là viên ngọc quý của Thượng Quan gia.
Coi như Ngải Tuyết sảy thai đi, mà Thượng Quan gia và bên nhà Mộ Dung có quan hệ làm ăn không nhỏ, cùng lắm thì nhà Mộ Dung tức giận vài hôm thôi, cũng không thể làm được gì cô.
Len lén liếc Quý Tử Hiên một cái, đây là lần đầu tiên cô gặp người đàn ông này.
Với ả tiện nhân Ngải Tuyết kia chỉ là bạn bè thôi, nói vậy cùng nhà Mộ Dung không có quan hệ gì.
Như vậy, dùng thân phận của mình tới lấy lòng anh không khó.
Thượng Quan Tử Uyển cô đây, có biết bao đàn ông phải ham muốn với tới.
Cô không tin, anh dám làm mất mặt đại tiểu thư Thượng Quan cô đây.
Nghĩ như vậy, đầu cũng ngẩng lên, bước chân thong thả đi tới bên cạnh Tử Hiên.
"Tôi là đại tiểu thư của tập đoàn Thượng Quan, Thượng Quan Tử Uyển, nói vậy, anh từng nghe qua chứ!" .
Thật sự Tử Hiên có sửng sốt một chút, nhìn ánh mắt của cô trong lòng có chút phức tạp.
Thượng Quan Tử Uyển nhìn ra sự thay đổi của Tử Hiên.
Trong lòng càng thêm đắc ý, bắt đầu không che đậy ý tứ của mình .
"Như vậy đi, anh muốn cái gì? Nói với tôi một tiếng, sẽ không để anh chịu thua thiệt!" ,
Ánh mắt Tử Hiên lạnh liếc nhìn cô.
‘Chát…’ Một cái tát giáng thẳng vào mặt cô.
Thượng Quan Tử Uyển bị đánh thật sửng sốt, một hồi lâu mới hồi hồn lại.
Không dám tin trợn to hai mắt chỉ vào Tử Hiên"Anh. . . . . . Anh. . . . . . Anh dám đánh tôi!"
Tử Hiên khó chịu vô cùng, hất tay cô ra tát cô thêm một cái nữa!