Mỗi lần, Mộ Dung Kiệt nghe cô nói đến lợi ích của mắt cá, chỉ biết im lặng lắc đầu.

Cái nha đầu ngốc này, tư tưởng luôn lệch lạc khác người!

Nghĩ đi nhớ lại, vô thức bỏ mắt cá vào miệng nhai nhưng không biết mùi vị ra sao.

"Tiểu Tuyết, sao thế?" Thang Tiệp nhìn Ngải Tuyết cứ như người mất hồn, có chút lo lắng quan sát biểu hiện của cô.

Ngải Tuyết tránh né ánh mắt của cô"Không có, không có gì..., ăn, ăn đi!"

Bộ dạng gấp gáp lùa cơm vào miệng, che giấu đau đớn trong lòng!

"Thang Tiệp, bên đây có phòng thuê nào rẻ không?" Cô nên sớm tìm chỗ ở, không thể làm phiền người ta mãi.

Thang Tiệp sửng sốt"Tiểu Tuyết, không phải cậu đi du lịch sao?Thế nào?Muốn ở bao lâu?"

Ngải Tuyết cười khổ"Không phải, sau này tớ sẽ ở sống đây luôn!"

Thang Tiệp nghe Ngải Tuyết nói vậy, hiểu rõ gật đầu"Vậy thì như thế này đi, trước tiên cậu cứ ở nhà tớ, sau đó tớ đi tìm người môi giới hỏi xem sao, nếu như không có tớ cho cậu cư trú tại đây, haha!"

"Cám ơn cậu!"Ngải Tuyết nhìn cô gái trước mắt vốn không thân không thích bao nhiêu nhưng đối với cô tốt như vậy, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp!

Ba ngày sau, một buổi sáng tinh mơ, Ngải Tuyết bị Thang Tiệp kéo đi ra ngoài, nói là theo cô ấy đi phỏng vấn!

"Tiệp, cậu đi phỏng vấn cần gì phải mang theo tớ?" Ngải Tuyết còn mơ hồ hỏi Thang Tiệp, hai ngày sống chung nhau, phát hiện bọn họ rất hợp ý.

Trở thành bạn tốt lúc nào không hay!

"Ha ha, tớ nói cậu đừng chê cười tớ a, thật ra tớ hơi căng thẳng!" Thang Tiệp ngượng ngùng gãi gãi đầu, có chút xấu hổ!

Ngải Tuyết cười ra tiếng, "Nha đầu ngốc, chỉ là phỏng vấn xin việc bình thường thôi cần gì căng thẳng đến vậy? Mang theo tớ đển có thêm can đảm sao?"

Thang Tiệp vừa đứng trước gương ướm từng bộ trang phục vừa nói"Tiểu Tuyết cậu mới tới nên không biết, hôm nay tớ đi phỏng vấn ở tập đoàn Quý gia là một trong những công ty lớn nhất thế giới đó!Tờ còn nghe nói, đại thiếu gia của tập đoàn rất đẹp trai!"

Ngải Tuyết bất đắc dĩ thở dài "Tây trang màu tím này rất hợp với cậu!”

"Cái này sao?Ừ, tớ cũng thấy vậy!”

Tại phòng phỏng vấn tập đoàn Quý gia, Thang Tiệp vui vẻ lôi kéo Ngải Tuyết chen chúc với đám người bên trong.

Ngải Tuyết nhíu mày"Thật nhiều người phỏng vấn nha!"

"Cũng đúng thôi, chức cao lương nhiều, còn được ngắm trai đẹp, chuyện tốt đôi đường ai chịu bỏ qua?"Thang Tiệp nói.

Ngải Tuyết cười yếu ớt, trai đẹp, có thể sánh bằng Kiệt của cô sao?

Anh xinh đẹp đến nỗi người và thần đều phẫn nộ !

"Không biết phỏng vấn có thuận lợi không, tớ rất sợ!" Thang Tiệp nắm tay Ngải Tuyết thật chặt, làm cô đau đến nhăn nhó!