*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tác giả: Trì Tổng Tra

Edit: Ly_xciv

Hà Nhan sờ sờ mặt Chung Quyền, ở trên má hắn trái phải đều hôn một cái: “Không được đâu, anh ngoan một chút được không, hả?.”

Chung Quyền: Chậc.

Thời điểm Nhị Nguyệt được đưa tới đây, bảo mẫu đem em ôm vào, lúc vừa tới cửa nhìn thấy Chung Quyền liền dơ hai cái tay nhỏ muốn hắn ôm một cái.

Bởi vì quá kích động, cái miệng mới bập bẹ được mấy câu của em nói những ngôn ngữ mà không ai hiểu được, cuối cùng chỉ đơn giản kêu hắn: “Hương hương?!”

Chung Quyền vốn dĩ cho rằng bản thân sẽ không thể có cảm tình nổi với con do Hà Nhan và người khác sinh ra.

Không nghĩ tới…lần đầu tiên gặp mặt hắn đã ngoài ý muốn thích bé con này.

Chung Quyền làm ngựa để bé con cưỡi cưỡi trên lưng mà nghĩ thầm.

Nói về mấy trò chơi độc, hai bố con nhà này đều thật sự vô cùng điêu luyện, không hiểu sao lại làm người ta thích đến như vậy.

...

Buổi sáng, sau khi Hà Nhan đã dùng xong điểm tâm, bảo mẫu đưa tây trang tới cho cậu, tuy rằng Omega vẫn chưa thể thích ứng được sinh hoạt của mình được người khác hầu hạ, nhưng cậu cũng không cự tuyệt.

Cậu cảm thấy Chung Quyền mới xuất viện, nếu có bảo mẫu ở đây sẽ tiện hơn.

Huống chi gia thế Alpha của cậu tốt như vậy, từ nhỏ nhất định đã sống trong nhung lụa, vậy mà đoạn thời gian Alpha ở bên cậu, phải chịu nhiều cực khổ như vậy, thậm chí vì thương cậu, hắn còn đi cả công trường vác gạch.

Hà Nhan chỉ cảm thấy bản thân thật vô dụng, tuy rằng chưa thể thích ứng được, nhưng cậu sẽ không để Chung Quyền sống cực khổ vì muốn chiều theo ý cậu một lần nữa.

Hà Nhan nghĩ thầm sau này cậu phải yêu Alpha của mình nhiều nhiều hơn nữa.

Với lại gia cảnh Chung Quyền vốn dĩ tốt như vậy, cậu cũng phải nỗ lực đi làm, phải khiến bản thân trở nên ưu tú hơn.

...

Chung Quyền ôm con gái, đưa Hà Nhan đến cửa.

Hà Nhan xoay người hôn một lớn một nhỏ, thời điểm hôn đến Chung Quyền, bị hắn ôm lại hôn một hồi lâu, hôn đến mức nồng độ pheromone trở nên nồng đậm, chỉ có thể dùng thuốc xịt ức chế nhiều hơn một chút, đôi môi cậu sưng đỏ nói: “Em đi nha.”

Chung Quyền nắm lấy tay nhỏ của Nhị Nguyệt làm hành động vẫy chào.

Sau khi Hà Nhan rời khỏi, Chung Quyền ôm con gái trở lại thư phòng, tuy rằng đã cắt đứt liên lạc với Lý Mộ và người nhà hắn, nhưng hắn vẫn duy trì liên lạc với thư ký.

Thư ký gửi văn kiện đến cho Chung Quyền, một bên thì Alpha xem văn kiện, còn một bên thì  cùng chơi với Nhị Nguyệt.

Trợ lý nói với hắn, ba hắn đã đánh điện thoại bên này với y, hy vọng Chung Quyền có thể ra mặt xử lí một chút.

Chung Quyền đành phải đồng ý. Sau khi ba hắn nhấc máy, đã tức giận đùng đùng mắng hắn là đồ nghiệp chướng, hỏi hắn hiện tại đang chui rút ở cái xó nào. *Ở cái xó biệt thự á bác"

Chung Quyền không chút để ý mấy lời mắng chửi của ba mình, tiếp tục xem văn kiện: “Về nhà.”

Ba hắn: “Về nhà? Mày về nhà nào?”

Lúc này Nhị Nguyệt từ phía sau Chung Quyền bò qua, bởi vì bao tả bị ướt nên em khó chịu uốn éo uốn éo cái mông nhỏ.

Ba hắn hít hà một hơi, thiếu chút nữa bị sặc: “Đứa nhỏ này là sao?”

Chung Quyền nhíu mày, xoay người đem con gái ôm vào trong lòng ngực, dỗ con vài câu, lúc này mới nói: “Sao là sao?”

Ba hắn: “Nhóc con này từ đâu ra? Mày?”

Chung Quyền: “Vâng, con.”

Ba hắn giận tím mặt: "Cái thằng súc sinh này, mày……” Ông vừa định nói con mày từ đâu ra, kết quả sau khi nhìn thấy mặt Nhị Nguyệt, nháy mắt lời ông vừa định nói lập tức mắc kẹt ở cổ họng.

Đứa nhỏ này cùng cái thằng con trời đánh của ông lớn lên giống nhau như đúc, điều này không cần phải nghi ngờ, tuyệt đối con bé này là của con ông.

Nhưng Chung Quyền lại không cảm thấy Nhị Nguyệt giống mình.

Ba hắn lắp bắp: “Không phải, không phải mày nói mất trí nhớ sao?”

Chung Quyền: “Dù sao thì cũng là như vậy, đứa nhỏ này là con gái con. Khoan đã, ba, con cũng có vợ luôn rồi”

Ba hắn: “Còn Lý Mộ thì sao? Hiện tại thằng nhóc đó đi đâu cũng nói đã đính hôn với mày, mày với nó rốt cuộc là sao nữa đây?!”

Nghĩ đến Lý Mộ, Chung Quyền lại nhăn mày.

Có lẽ là Lý Mộ đã đánh dấu hắn, lúc còn ở bệnh viện đối phương cũng đã chăm sóc hắn một đoạn thời gian.

Biểu hiện vừa thâm tình vừa chân thành đến như vậy, không thể bắt bẻ.

Nào biết không bao lâu hắn đã gặp được Omega trong mộng của mình, bỏ trốn không tính, còn không muốn nghe điện thoại của đối phương.

Nói cho cùng là hắn sai, đành phải xin lỗi Lý Mộ vậy.

Ba hắn tiếp tục lải nhải, nói Lý Mộ lôi kéo nhà hắn về phe y, cùng ybđối đầu với anh trai.

Chung Quyền trầm mặc một hồi, nói: “Tùy cậu ấy vậy.”

Ba hắn: “Cái gì gọi là tùy nó.”

Chung Quyền: “Coi như con thiếu nợ cậu ấy.”

Ba hắn thiếu chút nữa bị hắn làm cho tức chết: “Mày thiếu nó cái gì? Mày nói rõ ràng cho tao…”

Chung Quyền: “Để cậu ấy lợi dụng lần này, coi như trả hết, sẽ không có lần sau.”

Chung Quyền sờ sờ khuôn mặt nhỏ của Nhị Nguyệt: “Con không thể ở cùng với cậu ấy được, con không thích cậu ấy.”

Ba hắn tức giận lập tức treo máy, trong lòng Chung Quyền biết, đây là ba hắn không muốn can thiệp vào chuyện này nữa.

Chung Quyền cứ như vậy mà ở nhà chăm con, buổi tối thì chờ omega của hắn đi làm về, cuộc sống cứ thế trôi qua nhàn nhã như vậy.

Hắn cũng không bao giờ phản bác lại lời nói của Omega, nếu Hà Nhan nhắc tới chuyện lúc trước, Chung Quyền đều sẽ tìm cách ứng phó cho qua, vô cùng giảo hoạt.

Bởi vậy sau khi đã chung sống với nhau một thời gian, chuyện hắn bị mất trí nhớ cũng không bị lộ tẩy.

Kỳ thật trong lòng Chung Quyền không phải chưa từng lo lắng, hắn sợ hãi rằng sau khi Omega tỉnh lại sẽ chạy trốn. *Hai vợ chồng đứa bây hài:-)*

Chung Quyền cũng từng có ý nghĩ đê tiện đem người đánh dấu, làm Omega sau khi tỉnh lại có muốn chạy cũng không được.

Nhưng lương tâm hắn lại không cho phép, tuy rằng Chung Quyền tự cho mình là chính trực, vậy mà lại không chịu được cám dỗ khi ở trên giường, omega ôm lấy cổ hắn, nỉ non cầu xin hắn đánh dấu mình.

Chung Quyền tức giận đến ngứa răng, trong lòng tự nói anh không phải vì muốn tốt cho em sao, về sau nếu em hận anh, anh cũng sẽ không thích em nữa.

Một bên nghiến răng nghiến lợi mà nghĩ, một bên đem mông Hà Nhan bóp đến sưng lên.

Rõ ràng thời gian mang thai không thể làm, một hai cũng tới dụ dỗ hắn làm.

Còn không phải ỷ vào hắn thương cậu, biết hắn không dám làm mạnh, mới ra sức quyến rũ hắn.

Chung Quyền một ngụm cắn vào sau cổ Omega.

Hoàn toàn đánh dấu cậu.

...

Hà Nhan trở lại làm việc ở công ty, cậu tạm thời không có ý định muốn từ chức.

Lần này mang thai không tính là vất vả, lúc trước cậu ngất xỉu là bởi vì sốt ruột muốn tìm Chung Quyền, tâm tình không tốt, ăn không ngon, lại còn lao tâm lao lực, cho nên mới ngất xỉu.

Trở lại công ty, thấy cậu xuân phong mãn diện*, ông chủ còn hỏi cậu đã gặp được chuyện tốt gì.

*Xuân phong mãn diện: Gió xuân đầy mặt, vui mừng đắc ý, nét hân hoan biểu hiện tất cả trên mặt.

Hà Nhan thẹn thùng cười, nói cậu lại mang thai.

Loại chuyện này cũng không có gì để giấu, dù sao qua một thời gian bụng sẽ lộ ra, đến lúc đó mọi người cũng sẽ biết.

Ông chủ hỏi cậu có cần xin nghỉ phép hay không, Hà Nhan nói không cần, cậu vẫn còn có thể tiếp tục đi làm một thời gian.

Hiện tại thì thai nghén vẫn không có gì nghiêm trọng, sẽ không ảnh hưởng đến công việc.

Ông chủ liền nói được, kêu cậu không cần miễn cưỡng chính mình.

Hà Nhan cảm kích rời khỏi văn phòng, trở lại vị trí làm việc của mình.

Thời điểm nghỉ trưa, Chung Quyền gọi điện thoại cho cậu, hỏi cậu có muốn về nhà ăn cơm hay không.

Hà Nhan nói không cần, Chung Quyền lại nói anh qua đón em đi, em đang mang thai nên ăn nhiều một chút mới tốt.

Hà Nhan không muốn phiền phức như vậy, nhưng mà là Chung Quyền, cậu đành phải đáp  ứng.

Sau khi treo điện thoại, Chung Quyền cứ có cảm giác hắn giống như một tiểu kiều thê.

Sau đó tiểu kiều thê Chung Quyền lái xe đến bãi đỗ xe.

Hà Nhan đi xuống thấy hắn, Chung Quyền trực tiếp đem cậu mang đến một nhà hàng nổi tiếng, ở đó có rất nhiều đồ ăn ngon dành cho thai phụ.

Chung Quyền thật sự rất dính người, cũng không biết có phải vì nguyên nhân bị đánh dấu hay không.

Hà Nhan cảm thấy bản thân vô cùng hạnh phúc, có lẽ là đã qua giai đoạn lo được lo mất, hiện tại cũng đã tìm thấy Alpha của cậu, con gái cũng khỏe mạnh, trong bụng còn đang mang một đứa, cả thế giới này không ai có thể hạnh phúc hơn cậu được nữa.

Sau khi ăn cơm xong, Chung Quyền muốn ôm Hà Nhan hun hun một cái, Hà Nhan sẽ lập tức đồng ý.

Thậm chí hai người còn hun hun đến lọt cả pheromone ra ngoài.

Sau khi cậu mang thai, tin tức tố đã thay đổi, bác sĩ nói đây là phản ứng bình thường, bởi vì đang mang thai đứa nhỏ, vốn dĩ thai phụ rất dễ bị ảnh hưởng.

Trừ bỏ khẩu vị sẽ thay đổi, tính tình cũng sẽ thay đổi, chứ đừng nói đến là tin tức tố.

Rất nhiều người sau khi mang thai, sẽ trở nên thích những thứ mà trước nay mình không hề thích, hoặc sẽ từ một người sợ lạnh thành một người sợ nóng, nói chung là rất thất thường.

Nhưng mà những thứ khác của cậu không có gì thay đổi, chỉ duy nhất tin tức tố là thay đổi.

Vốn dĩ Hà Nhan còn lo lắng, bởi vì tin tức tố của mình đã thay đổi, không thể thỏa mãn Alpha đã bị cậu đánh dấu.

Nhưng Chung Quyền hiển nhiên rất hưởng dụng đối với tin tức tố của cậu.

Cả buổi trưa hai người đều dính lấy nhau, Chung Quyền đưa Hà Nhan về công ty, lúc ở dưới lầu cả hai vẫn còn lưu luyến không muốn rời.

Hà Nhan cuối cùng biết hôn quân thời cổ đại vì sao lại không thượng triều, cậu bị Chung Quyền quấn lấy thiếu chút nữa đã không muốn đi làm.

May mắn cậu vẫn còn giữ lại được chút lý trí, tàn nhẫn mà cự tuyệt Chung Quyền, trở lại phòng làm việc.

Hà Nhan đi vào phòng pha trà, định sẽ pha cho mình một ly sữa bò nóng.

Phòng pha trà là thánh địa của những ông 6 bà 8, bởi vì biết Hà Nhan đang mang thai, cho nên mọi người đều tụm nhau lại chúc mừng cậu.

Hà Nhan nói cảm ơn bọn họ, sau đó ngồi nghe bọn họ luyến thoắng mấy chuyện trên trời dưới đất.

Chỉ nghe trong đó có một người nhắc đến vị Thái tử gia ở trên tầng nhà cao nhất kia.

Động tác khuấy sữa bò trên tay Hà Nhan cũng dừng lại.

Người kia nói, vị hôn thê lần trước của Chung Quyền lại đến đây làm loạn, nói Chung Quyền không được sự đồng ý của người trong nhà đã tự ý hủy bỏ hôn ước.

Hà Nhan cầm sữa bò lên uống một chút, nghĩ thầm có lẽ bởi vì cậu, cho nên Chung Quyền mới hủy hôn.

Nhưng tiếp theo, người kia lại nói một câu, nghe nói là bởi vì  muốn ở bên cạnh thanh mai trúc mã nên mới hủy bỏ hôn ước với vị hôn thê này.

Tin tức mới nhất là, Chung Quyền thật ra đã đính hôn với vị trúc mã kia rồi.

Ly sữa bò trên tay Hà Nhan rơi xuống đất, mãnh vụn thủy tinh văng khắp nơi, dọa mọi người xung quanh hoảng sợ một phen.

Khuôn mặt Hà Nhan trở nên trắng bệch, cậu nói xin lỗi, sau đó đi lấy chổi, quét sạch những mãnh vụn thủy tinh ở trên mặt đất...

•••

*Hình ảnh người cha héo hon gầy guộc vì ở nhà tảo tần chăm sóc con gái cho vợ đi làm kiếm tiền😣🥴*Siêng năng như vậy mà mọi người còn ngại gì không cmt+bắn sao chíu chíu cho con bé nó mừng điiii🌟🌟🌟⭐⭐⭐😘😘😘