Thấy Tạ Tinh tâm tình không ổn định, thiếu nữ cảnh giác: “ngươi muốn hỏi gì?”
Tạ Tinh hồi hộp, cố gắng bình tĩnh hỏi: “Lúc ở thập vạn sơn lâm ta thấy cây
kiếm của cô biến mất, cô cất nó ở đâu vậy?”
Hỏi xong, tim Tạ Tinh đập rất nhanh, cậu đang nghi ngờ chiếc nhẫn trên ngón
tay mình có phải là nhẫn không gian không, nếu thật là nó, thì đây tuyệt đối
là bảo bối, nhưng nếu để người khác biết được thì cậu khó mà bảo toàn tính
mạng
“Một người thường như ngươi hỏi việc này làm gì? Nhưng ta thấy ngươi hát cho
ta nghe thì ta cũng nên nói cho ngươi nghe, ta đã thu thanh kiếm vào vòng
không gian, cần phải có ý niệm để kích hoạt, một người thương như ngươi không
thể nào có ý niệm được” Thiếu nữ nói xong thì ngồi nhìn Tạ Tinh
Tạ Tinh vui vẻ trong lòng, suy nghĩ làm sao để mở được cái nhẫn, người thiếu
nữ chủ động nói ra rồi, cậu cũng không cần phải hỏi thêm, bây giờ cậu rất muốn
dùng thử. nhưng mà có người ở đây, hắn cũng không có cách nào để thử, đành đợi
cô đi rồi sẽ nghiên cứu sau
Nghĩ đến đây, Tạ Tinh cũng không nói nhiều, liền cất tiếng hát bài “ngày mùa
xuân”
Người thiếu nữ say mê lắng nghe đến tận khi hết bài, cô chưa bao giờ được nghe
thể loại nhạc này, cũng chưa từng nghe qua giọng hát như vậy
Không lẽ đây là bài hát mà dành riêng cho cô?
Tạ Tinh hát xong trong lòng có chút bi thương, vì cậu hát bài này chủ yếu là
do cậu thích. Phải đến một thế giới xa lạ, lại còn không thể tu tinh. may mà
có Mạc Ấu Tình bên cạnh, hai người nương tựa lẫn nhau mới không còn thấy cô
đơn
“Nếu như có một ngày ra đi, xin hãy chôn ta trong ngày xuân …” Mộng Vũ đột
nhiên nhớ lại lời của bài hát, nhìn đắm đuối vào Tạ Tinh
“Ngươi thật đặc biệt, bài hát của ngươi rất hay, cảm ơn …” nói xong Mộng Vũ
lập tức bay ra khỏi sân nhà của Tạ Tinh
Tạ Tinh đang mơ mộng, cậu nhớ về những ngày tháng sát cánh cùng đồng đội và
không khí náo nhiệt nơi trường học. rất lâu, cậu mới tỉnh lại, nhìn vào phòng
của Ấu Tình, rồi mới trở về phòng
Quả nhiên đúng như cậu nghĩ, sau 1 giờ Tạ Tinh cũng không cảm giác được chút
khí tức nào. Nhưng nghĩ lại cũng rất bình thường, nếu như có thể dùng thuốc Ôn
Thần để tu luyện thì thế giới này ai ai cũng có thể tu luyện rồi
Tuy thuốc rất mắc, nhưng đối với một số gia tộc lớn, mấy nghìn lượng vàng
không không đáng là bao
Nhưng Tạ Tinh cũng không thất vọng, nhìn vào chiếc nhẫn, tập trung tinh thần
nhìn vào. Kết quả khiến Tạ Tinh vô cùng ngạc nhiên, sự việc không phải như
Mộng Vũ nói, cậu có thể thấy được những món đồ bên trong chiếc nhẫn
Có vài miếng ngọc bội, một đống tinh thạch. không sai, chính là tinh thạch mà
cậu chưa từng nghĩ đến, hơn nữa đây còn là những loại tinh thạch kém nhất
Một bình ngọc, còn có một cái dược đỉnh
Tạ Tinh ngạc nhiên, đây chắc chắc là đây là vật mà một tu tinh tiền bối để
lại, không ngờ lại rơi vào tay cậu. Tạ Tinh cười rất to, rất vui vẻ
Suy nghĩ thoáng động, một miếng ngọc bội rơi vào tay, rút kinh nghiệm từ
chuyện lá bùa của Phương Tịnh, Tạ Tinh trực tiếp đem miếng ngọc đặt lên trán
“Đơn điển” bên trong có giới thiệu vô số thảo dược, còn có linh dược. tiếp đến
là kỹ thuật luyện dược và vô số đan phương. xem đến khi đầu óc choáng váng
không thể nào xem tiếp được nữa, nhờ đó Tạ Tinh biết được hai thứ “Trực Mạc
Cốc, Dư Trung”
Người này là ai? Tạ Tinh không biết Trực Mạc Cốc là nơi nào, nhưng nghĩ Cửu
Thần đại lục lớn như cậy, những nơi cậu không biết còn rất nhiều
Ở trong còn có một ngọc bài nhỏ, Tạ Tinh lấy ra xem, ở trên viết “Kiết Nguyên
tinh đệ nhất tông môn, Trực Mạc Cốc đan vương Dư Trung”
Thu lại ngọc bài, lấy ra miếng ngọc bội thứ 2 ra, Tạ Tinh cảm thấy rất hưng
phấn vì miếng ngọc này nói về tu luyện
“Ngũ Tinh thần quyết”, Tạ Tinh đang xem phương pháp tu luyện, nhưng không thấy
nói gì về thức tỉnh tinh hồn, trong lòng nghĩ không lẽ đây không phải là công
pháp tu tinh? nhưng xem lại đầu trang chỉ là một cuốn sách viết tay
“Ngũ Tinh thần quyết” là ta từ “Cửu Tinh thần quyết” sao chép ra, tên là “Ngũ
Tinh quyết”. tuy chỉ là ngũ tinh, nhưng mà tu luyện đến ngũ tinh mạnh hơn cửu
tinh gấp mấy lần, nhân giới ở đây không hổ danh thuộc đệ nhất công pháp …” Tạ
Tinh đọc mà lòng nghĩ tay này chém gió cũng mạnh thật, lại còn nói là đệ nhất.
Nhưng mà có thể tự thay đổi công pháp, cũng đã rất lợi hại rồi
“Tuy nhiên “Ngũ Tinh quyết” tu luyện khó hơn rất nhiều lần, nhưng ta nhờ vào
Thiên Hoả và 2 viên “Tạo Hoá đơn” giúp đỡ, trong vòng 20 năm đã luyện được
tiểu thành, nếu như không có “Tạo Hoá đơn”, ta nghĩ sẽ cần khoảng thời gian
gấp trăm lần” Tạ Tinh thấy thế bật cười, 20 năm cũng rất dài mà? nhưng đọc đến
câu tiếp theo thì mặt mài nhăn nhó, gấp trăm lần thời gian, tức là 2000 năm,
trời ơi, 2000 năm đến lúc đó xương cốt của mình cũng đã thành bụi rồi
Tạo hoá đơn? kiếm đâu ra chứ?
“Vào một ngày, ta bị nhốt ở Tinh Không loạn lưu, trong tâm có cảm ứng, truyền
lại ngọc bội, ngoài ta còn chiếc nhẫn là của một người bạn trong Trực Mạc cốc,
những món bên trong ta không động đến, Trực Mạc cốc đã vì ta mà biến mất,
người có duyên thì hãy nhớ lấy: tên ta Lâm Vân” Tạ Tinh thở dài một hơi, Kiết
Nguyên tinh đệ nhất tông môn bị một người tên Lâm Vân huỷ diệt, thật không
biết người này lợi hại đến mức nào
Thực lực, Tạ Tinh một lần nữa cảm thấy sự quan trọng của thực lực. nếu như cậu
có thực lực, thì có thể lập tức đến Vân Hà tông giết Phế Khúc, và những người
dám cản trở, nhưng cậu không thể làm như Lâm Vân tàn sát cả một tông môn, chỉ
là những người ức hiếp Ấu Tình tuyệt đối phải chết
Tiếp đến 2 cái ngọc bội, Tạ Tinh không thấy được những gì bên trong
Có cảm giác hơi đau đầu, ngồi nghỉ 30 phút, lại lấy một miếng ngọc ra xem
Chăm chú nhìn vào ngọc bội, Tạ Tinh cảm thấy rất thích, miếng ngọc hình trăng
khuyết, nhìn rất đẹp mắt, đột nhiên cậu nhớ đến miếng ngọc có khắc chữ “Tình”
của mình, liền lấy dao khắc lên chứ “Tinh” định bụng sẽ tặng cho Ấu Tình
Làm xong,Tạ Tinh lấy một bình ngọc ra xem, bên trên có ghi “Tiên Tuỷ đơn”? Cái
gì là Tinh Tuỷ đơn? không lẽ là vật của tiên giới? không biết bình thuốc này
có phải Lâm Vân để lại không, hay là của Dư Trung
Mở nắp bình, một làn hương thơm bay vào mũi của mình, Tạ Tinh lập tức phấn
chấn, khẳng định đây không phải thuốc bình thường. trong bình có 6 viên đơn
được
Đóng nắp lại, Tạ Tinh đi vào phòng của Mạc Ấu Tình
Ấu Tình vừa thức dậy, đang muốn xuống giường, đột nhiên Tạ Tinh chạy vào, chưa
kịp phản ứng thì thấy cậu đã đưa đến miệng mình một viên thuốc
“Ấu Tình, nuốt vào đi” Tạ Tinh gấp gáp nhìn Ấu Tình nuốt viên thuốc vào, đột
nhiên cảm thấy sợ, đáng lẽ mình nên thử trước