Ngày thứ hai chính là ngày báo danh lên Virtual Network của Cáp Bổn đại học, Trương Vũ ăn cơm, liền tiến vào khoang giả thuyết, chọn kênh nhập học tiến vào đại học giả thuyết Cáp Bổn đại học của khu C.

Đại học giả thuyết nhìn qua vẫn là rất khí thế, nhất là cửa chính, bốn chữ "Cáp Bổn đại học" đó vàng chói lọi thật xa liền nhìn thấy.

Lầu dạy học của trường học không thiếu, Trương Vũ tìm nửa ngày lại không có tìm được điểm báo danh, vốn là muốn tìm một người tới hỏi, song rất rõ ràng không biết là lúc đến không đúng hay là sao, Trương Vũ thấy mọi người chung quanh thưa thớt, ở trong trường học vòng vo cả buổi, đều là thấy loại ba đến loại sáu bản đồ báo danh chuyên ngành, nhưng loại thứ bảy từ đầu đến cuối không có tìm thấy, có điều, Trương Vũ muốn mắng chửi người: Đến nỗi nhìn không lọt mắt người chuyên ngành thấp nhất như thế sao? Ngay cả một bản đồ cũng không có! Nhưng rất hiển nhiên Trương Vũ hiểu lầm trường học, cuối cùng cũng tìm ra điểm báo danh chuyên ngành thấp nhất ở trong một cái góc.

Thật ra thì thật là trường học bị oan, trong tương lai mỗi người đều sẽ mua một cái máy dẫn đường bố trí trên quang não của chính mình, thì ra "Trương Vũ" không có tiền, Trương Vũ hiện tại căn bản cũng không nhớ rõ còn có món đồ như thế.

Trường học có máy dẫn đường chuyên ngành, chỉ cần đi vào trường học liền sẽ tự động bố trí cho học viên máy dẫn đường giúp đỡ họ tìm được điểm báo danh và phòng học.

Tìm được điểm báo danh, gõ cửa vào trong là một người phụ nữ trung niên chuyên nghiệp đang chơi game, thấy Trương Vũ tới, ngừng lại trò chơi trong tay "Là tới để báo danh sao?"

"Đúng vậy." Trương Vũ gật đầu.

"Học hào của cậu?"

Báo học hào, cô giáo ghi danh nhìn Trương Vũ một cái, nhưng không biểu tình gì, xem ra một bộ biểu tình thành thói quen "Nộp 100 vạn tiền tự chi tiêu."

Trương Vũ lấy ra thẻ từ của mình, sau khi đem tiền nộp, cô giáo ghi danh mở sách ghi danh ra "Cậu định báo danh chuyên ngành nào?"

"Dục anh sư." Trương Vũ vò đã mẻ lại sứt rồi, ngược lại lại không có người nào.

"A?" Cô giáo ngẩn đầu nhìn Trương Vũ, trong mắt lộ ra tinh quang "Năm nay dục anh sư báo danh giả thuyết không nhiều, chỉ có cậu là nam sinh thứ hai báo danh, cố gắng học thật tốt nhé!"

"....."

Hỏi giờ đi học, ra khỏi trường học, Trương Vũ ở trong trường học vừa đi lòng vòng, cảm thấy không có chuyện gì, Trương Vũ quyết định đi cửa hàng của mình dạo một vòng.

Đêm qua, sau khi Trương Vũ logout, lại lên mạng tra sự tình của cửa hàng Virtual Network, hiểu được lúc ở Virtual Network con người mặc dù sẽ không cảm giác đói được, nhưng lại không ảnh hưởng đến thưởng thức thức ăn ngon.

Mặc dù không thể tặng lại cơ thể, thế nhưng ở trên Virtual Network cảm giác thực sự chân thật, ăn gì bạn sẽ thưởng thức được đồ ăn ngon, bị thương sẽ cảm thấy đau đớn những cảm giác này đều phi thường chân thật, hơn nữa mở tiệm ở trên Virtual Network kỳ thực cũng có thể coi như là tiệm trên mạng.

Nếu như ở thế giới giả lập cảm thấy thứ nào đó rất được, bạn có thể giao dịch cùng chủ tiệm, trong hiện thực gửi cho bạn vật phẩm thật cùng mỹ thực.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao cửa hàng giả thuyết được hoan nghênh như thế.

Trương Vũ đi tới cửa hàng, Kiệt Bản đã đem đồ đạc thanh lí sạch sẽ, Trương Vũ dùng ngón tay chạm dấu vân tay kim loại trên cửa, cửa vang lên một tiếng "keng" liền mở ra.

Căn phòng trống rỗng hai trăm mét vuông bị chia thành hai không gian, một cái là sau phòng ở, bên trong lại bị cách thành phòng bếp cùng phòng trữ vật, còn lại là khu tiêu thụ trước mặt, Trương Vũ hai đời lần đầu tiên mở tiệm, cứ cảm thấy rất mới mẻ, vòng tới vòng lui ở trong cửa hàng tự hỏi lắp đặt thiết bị ra sao.

Trương Vũ quyết định mở tiệm đồ ăn vặt, tuy rằng loại thức ăn ở tương lai rất đầy đủ, mùi vị rất ngon, nhưng luôn có một số món ăn bình dân như vậy bị lịch sử vùi lấp, nhất là đất nước Trung Quốc đất rộng của nhiều này, món ăn bình dân lại đâu chỉ nhất thiết, sao lại hoàn toàn bị người kế thừa được hết chứ!

Trương Vũ mặc dù nói là một người đàn ông lỗ mãng, nhưng mà nhà mình vốn là nông thôn, mẹ mình giổ tổ vào ngày lễ ngày tết, làm bánh ngọt cúng bái thần linh ấy mà, nhưỡng rượu nếp gì Trương Vũ đúng là giúp qua rất nhiều lần, nhà mình không có em gái chỉ có hai người em trai, không thể trông cậy vào chúng nó có thể giúp một tay, chỉ có thể để cho người anh hai nài ra tay, cho nên, Trương Vũ tự nhận là vô cùng không học được, nhưng mà □ phân là không có vấn đề.

Mua đồ ăn vặt thông thường đều sẽ là phái nữ và trẻ con, cho nên nhất định phải giả vờ ấm áp đáng yêu, tốt nhất có chút cá tính.

Trương Vũ suy nghĩ sâu xa, cuối cùng quyết định phong làm một quán ăn nhỏ của người Trung Quốc, mình chính là bán hàng rong! A ha ha, nhất định phải để cho tương lai mở mang kiến thức khí thế bá vương của mình!

Hoa ở cửa không nên dời đi, còn như cửa kiếng có chút đơn giản, vả lại ý thức hiện đại quá đậm, ừm, đổi lại cửa gỗ khắc hoa, bàn ghế trong cửa hàng đổi thành gỗ, còn có treo trên tường mấy bức tranh sơn thủy, quầy thu tiền bày cái bàn tính đảm nhiệm trang trí, còn đèn, hề hề, làm một kiểu đèn cung đình.

Chờ suy nghĩ xong, Trương Vũ liền liên lạc với Kiệt Bản trưng cầu ý kiến hỏi y ở chỗ nào mua các thiết bị lắp đặt dụng cụ tương đối tốt.

Kiệt Bản nghe xong Trương Vũ dự định lắp đặt thiết bị cho cửa hàng, cảm thấy rất hứng thú, y đề xuấtTrương Vũ tốt nhất tìm một đội lắp đặt thiết bị đặc biệt nhận làm hết kiểu tiến hành lắp đặt thiết bị, như vậy không chỉ có thể tiết kiệm tiền, quan trọng nhất là tiết kiệm sức lực, mà còn làm nhanh, trang bị cũng tốt.

"Vậy anh biết đội lắp đặt thiết bị nhà nào tương đối tốt?" Trương Vũ cũng cảm thấy như thế là một biện pháp tốt, muốn tự mình đi tìm người từng nhà làm gia câu vẫn quá khó khăn.

"Tôi đề nghị là đi tìm công ty lắp đặt thiết bị Sương Diệp." Kiệt Bản nói "Cái đội lắp đặt thiết bị đó không chỉ có ở thế giới giả lập có nhân khí rất cao, ở trong hiện thực cũng không tệ, quan trọng nhất nằm ở trên tay bọn họ có một nhóm thầy điêu khắc gỗ rất giỏi, tôi cảm thấy rất thích hợp với sáng ý của cậu đấy!"

Trương Vũ cám ơn Kiệt Bản, cùng Kiệt Bản thông suốt hết lời, Trương Vũ nhìn đồng hồ đã qua hơn bốn giờ rồi, thời gian trôi qua thật nhanh, Trương Vũ quyết định logout trước, lại suy nghĩ cặn kẽ một chút chi tiết lắp ráp.

一 logout, Trương Vũ liền cảm thấy đói bụng trước giờ chưa từng có, Trương Vũ bụm lấy cái bụng, vội vàng kêu vỏ trứng chuẩn bị cơm cho mình, nhưng Trương Vũ sao cũng không đợi kịp, dứt khoát chạy đến nhà bếp đi tìm ăn, khuấy động cả buổi, cuối cùng cũng ở trong một đống rau dưa tìm được một loại rau dưa khá giống cà chua, Trương Vũ vội vã cắn một cái, oh, ngon quá! Trương Vũ cảm giác mình tìm được cứu rỗi.

Ăn ngay cả bốn, năm trái, cuối cùng cũng dễ chịu một chút, cơm của vỏ trứng cuối cùng cũng làm xong.

Vỏ trứng nhìn chủ nhân sau khi đem cơm chính mình làm tràn một bàn lớn ăn một chút xíu đều không thừa, hài lòng khua hai tay của người máy "Vỏ trứng nấu cơm ăn ngon thật! Chủ nhân đều ăn sạch rồi!"

Trương Vũ sờ sờ dạ dày nổi lên, thoải mái bắt đầu xem tin tức.

"... Tin tức mới nhất, bởi vì Paul. Medorn đệ nhất nguyên soái Tát Bối tinh cầu bởi vì trong lúc vô tình cùng Khoa Nhĩ Bái Đức Lỗ thượng tướng xảy ra tranh chấp, Paul. Medorn cho biết hắn sẽ không bước vào tinh tế nữa, cũng rời khỏi phủ đệ ngoại giao của Trú Trát tinh tế, còn Khoa Nhĩ Bái Đức Lỗ thượng tướng sẽ làm ra phản ứng như thế nào chúng ta không thể biết được...."

"... Căn cứ theo viện trưởng lão tiết lộ, bọn họ làm ra nghiên cứu có thể khiến cho thường dân cũng có thể lái cơ giáp loại chiến đấu....."

Xàm xí! Ngáp một cái, đi ngủ, đi ngủ! Mấy thứ này đều không do mình bận tâm.

Một cái hình xăm hạt giống nho nhỏ lặng lẽ xuất hiện ở bụng nhỏ của Trương Vũ, tiếp theo, hạt giống nhỏ từ từ phát ra một mầm nhỏ, mầm nhỏ nhân tính hóa lắc lắc, bướng bỉnh ở bụng nhỏ của Trương Vũ lắc lư bậy bạ, Trương Vũ ngủ rất say, nước dãi đều nhanh chảy ra.

Hạt giống nhỏ hình như bất mãn xem nhẹ của Trương Vũ đối với mình, bỗng nhiên không thấy nữa, tiếp theo, trong giấc mộng Trương Vũ đột nhiên cảm thấy buồn nôn, con mắt không hề mở ra liền xông về WC.

"Ọc!" Trương Vũ ôm bồn cầu nôn điên cuồng, Trương Vũ cảm giác đời này mình chưa từng buồn nôn qua như thế, cảm giác dạ dày của mình đều mau nôn ra, nôn xong, Trương Vũ để cho vỏ trứng đưa một chén nước qua đây súc miệng mới cảm thấy tốt hơn nhiều.

"Chủ nhân bị bệnh, vỏ trứng đi tìm bác sĩ."Vỏ trứng quýnh đít xoay quanh.

"Không có sao!" Trương Vũ yếu ớt khoát khoát tay "Đoán chừng là buổi tối ăn quá nhiều, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi."

Đem vỏ trứng tống cổ đi ra ngoài, Trương Vũ lại cảm thấy buồn ngủ rồi.

Đánh ngáp, một bước ba lắc nhào lên trên giường ngay cả chăn cũng không kịp đắp liền đi ngủ.

===============================

Tác giả có lời muốn nói: Nhà có cháu gái:

Cháu gái nhỏ đầy hai tuổi rồi, thích xem phim hoạt hình nhất.

Có một ngày, tui nhìn cháu gái rồi nói: "Kỳ Kỳ, giúp cô cô đi lấy cái điện thoại."

Cháu gái trợn mắt nhìn tui một cái: "Không đâu."

Tui chọc nó bảo: "Con nếu như không giúp cô lấy điện thoại, cô cô liền đem ăn ngon con giấu ở trong ngăn kéo ăn hết toàn bộ."

Cháu gái nhỏ vừa nghe, không xem TV nhanh chóng chạy đến phòng đem điện thoại của tui cho tui, nãi thanh nãi khí nói: "Cho cô cô!"

Tui bảo: "Cám ơn Kỳ Kỳ!"

Cháu gái: "Không cần cảm ơn!"

Nói xong vội vã chạy đến cạnh ngăn tủ đem đồ ăn vặt của mình lấy ra toàn bộ bắt đầu kiểm kê.