Trước giờ sân bay chính là nơi để đón tiễn, nhìn máy bay từ từ bay cao và xa dần, giờ khắc này, cuối cùng tôi cũng hiểu, tinh yêu của tôi đã bay đi, đến một đất nước hoàn toàn xa lạ, vĩnh viễn không về nữa.

Tôi không ngờ tôi và anh sẽ kết thúc như vậy, mặc dù trước khi đến sân bay tôi đã chuẩn bị tâm lí, nhưng lúc này, khi tôi đứng một mình trước cửa sổ rộng lớn, vẫn không thể chống lại nỗi đau kéo tới theo mỗi nhịp tim đập, chỉ biết ôm mặt khóc.

Thì ra đây là ly biệt, thì ra cảm giác đau lòng là như thế này, thì ra chúng ta chia tay như vậy, thì ra em không hề kiên cường như em vẫn tưởng, thì ra...

Tạm biệt, mối tình đầu đẹp như hoa mùa nở giữa hè của tôi, tạm biệt, Tần Diệc Phong em yêu sâu nặng nhất.

Chỉ mong anh cứ thế rời khỏi thế giới của em, vĩnh viễn đừng quay lại trêu chọc em nữa.

Nhưng sau này em mới hiểu được, nhiều lúc, cái chúng ta vẫn cho rằng là kết thúc của câu chuyện, chỉ là khởi đầu cho một câu chuyện khác mà thôi.