Ta đang hoảng loạn tìm lý do cự tuyệt, lại thấy Thái Hoàng Thái Hậu xoay người nhìn ta, nói: "Nhưng hôm nay ai gia tìm ngươi không phải vì việc này."

Không khỏi kinh ngạc, không phải vì Lăng Ba sao?

Ti Y dìu bà lần nữa ngồi xuống, bà đoan trang nhìn ta, cười nói: "Hoàng Thượng sủng hạnh một phi tần như thế, ai gia vẫn là lần đầu nhìn thấy."

"Thái Hoàng Thái Hậu..." Chuyện tới nước này, ta càng khẳng định suy đoán trong lòng.

"Thái Hoàng Thái Hậu, thuốc đã mang tới." Ngoài cửa truyền tới tiếng thái giám. Gã đi tới, gác chén thuốc viên lên bàn, sau đó lui sang một bên.

Ti Y đưa mắt nhìn, chần chờ, nhịn không được mà hỏi: "Thái Hoàng Thái Hậu, người..."

Còn chưa nói hết, lại nghe Thái Hoàng Thái Hậu khẽ ho, Ti Y tay nắm khăn run lên, vội ngậm miệng.

"Tiền Xử Hải." Thái Hoàng Thái Hậu liếc mắt ra hiệu cho công công vừa tiến vào.

Tiền công công hiểu y, mang chén thuốc tới trước mặt ta, nói: "Mời tiểu chủ uống."

"Nhị tiểu thư!" Vân Mi ở cạnh vội che chở, nàng bất giác nắm lấy ống tay áo của ta, cánh tay kia rõ ràng đang run rẩy.

Nàng nghĩ đây là gì? Độc dược sao?

Không, không phải.

Ngước mắt nhìn Thái Hoàng Thái Hậu, bà ấy chỉ nhẹ giọng: "Còn không hầu hạ nàng ấy uống thuốc?"

Dứt lời, lập tức có hai cung nữ đi tới giữ lấy bả vai ta, Tiền công công lại gần, chén thuốc trong tay gã đong đưa, truyền tới vị thuốc khó ngửi nhè nhẹ. Ta nhịn không được mà nhíu mày.

Vân Mi nhào lên trước, dập đầu: "Thái Hoàng Thái Hậu, nếu tiểu chủ có chỗ nào sai sót, cầu ngài cứ phạt nô tỳ! Nô tỳ nguyện thay tiểu chủ chịu phạt! Thỉnh Thái Hoàng Thái Hậu thủ hạ lưu tình, nô tỳ cầu người!"

"Vân Mi..." Ta nghiêng người, lúc này mới phát hiện thân thể bị các nàng giữ chặt, muốn động cũng động không được.

Người trên giường giật mình, lạnh giọng: "Nghe xem, nghĩ ai gia là ai hả? Ai gia đang ở Úc Ninh Cung, chẳng lẽ còn làm ra chuyện giết người phóng hỏa sao?"

Ta chấn động, vội nói: "Thái Hoàng Thái Hậu, nô tỳ này không hiểu chuyện, là lỗi của thần thiếp, đợi thần thiếp trở về sẽ giáo huấn một trận. Thần thiếp, tạ Thái Hoàng Thái Hậu ân điển." Nói rồi, ta đưa tay nhận chén thuốc của Tiền công công.

"Nhị tiểu thư!" Vân Mi gấp tới hai mắt ửng đỏ.

Cánh môi chạm đến miệng chén, mùi thuốc nồng đậm xông tới khiến ta lại nhíu mày. Tay khẽ động, lại nghe có tiếng cung nữ sốt ruột truyền đến: "Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, nô tỳ giúp ngài vào trong báo trước một tiếng, Hoàng Thượng, Hoàng..."

Quay đầu, liền thấy thân ảnh minh hoàng kia vội vàng tới đây, mà cung nữ đi theo hắn sắc mặt tái nhợt, vội quỳ xuống: "Thái Hoàng Thái Hậu, nô tỳ... Nô tỳ cản không được." Nàng hoảng loạn dập đầu.

Nàng đương nhiên cản không được, ai có thể cản được Hoàng Thượng!

Thái Hoàng Thái Hậu được Ti Y dìu dậy, hắn tiến lên, hành lễ với bà: "Thỉnh an hoàng tổ mẫu."

Mọi người đều quỳ xuống: "Nô tài/ Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế!"

Sắc mặt Thái Hoàng Thái Hậu có chút không vui, lại không thể hiện, chỉ hỏi: "Lúc này Hoàng Thượng không nên ở Ngự Thư Phòng sao? Sao lại tới chỗ này của ai gia?"

Hắn chỉ cười: "Nghe nói Hoàng tổ mẫu truyền triệu Tiệp Dư tới, trẫm lo lắng cho nàng nên mới tới đây, mạo phạm người." Thời điểm nói chuyện, hắn đưa mắt nhìn ta, chậm rãi tới gần, bỗng nhiên đưa tay hất đổ chén thuốc.

Ta kinh hãi, theo bản năng quỳ lui nửa bước, chén thuốc kia vẫn bắn lên người.

Cũng may, đã không còn nóng.

"Hoàng Thượng!" Thái Hoàng Thái Hậu trầm giọng.