Edit: Ai Shiteru

Beta: Heulwen

 

Đối với Thời Thiển mà nói, cô vẫn luôn phân biệt rạch ròi giữa mạng internet và hiện thực, giống như năm đó cô tham gia nhóm phụ đề, ngoại trừ quen biết bạn bè trên đó nhưng cũng không gặp mặt với họ ngoài đời bao giờ.

 

Cô thích giọng nói của Bác Diễn, trong suốt nhiều năm cũng chỉ kiên trì ủng hộ một mình anh, hơn nữa trong tiềm thức cô đã đắp nặn cho anh hình tượng người đàn ông lịch lãm, cô không biết nếu như gặp mặt đại thần ở ngoài đời thì điều gì sẽ xảy ra nữa.

 

Trong đáy lòng Thời Thiển vẫn có ấn tượng rất tốt với Bác Diễn, sau vài lần tiếp xúc thì thấy anh là người rất dịu dàng và lịch thiệp.

 

Chẳng qua hình dạng anh vuông tròn méo thể nào cô vẫn mờ mịt, có đôi khi giữa người với người vẫn nên duy trì một khoảng cách mới là tốt, cho nên nghĩ đến việc muốn nhìn thấy gương mặt của vị ‘tôn đại Phật’ này làm cho cô…. có chút chần chừ.

 

Giống như việc yêu thích nhạc của Châu Kiệt Luân mà có một ngày bạn lại được ngồi đánh Liên Minh Huyền Thoại với anh ấy thì có hão huyền quá không.

 

Hình như Bác Diễn đang bận việc, chỉ online mười lăm phút làm cho phòng chat bùng nổ rồi sau đó ‘rất không có trách nhiệm’ nói có việc phải đi, còn chuyện hẹn gặp mặt…. thôi lần sau nói tiếp vậy.

 

Thời Thiển còn thấy được tin nhắn anh gửi riêng cho cô, giọng nói mềm mại: “Phần giới thiệu của đoạn trailer tôi sẽ tìm thời gian để tranh thủ làm xong, đừng lo lắng.” Đoạn cuối, anh còn ghi âm cả tiếng cười khúc khích khiến người khác thấy hoang mang.

 

Cô nghe xong thì im lặng chép miệng, đúng vậy, bọn họ đã nhất trí đồng ý để cô phụ trách phần trailer của đại thần lần này, sau này cô chính là ‘người đòi nợ deadline’ của đại thần Bác Diễn rồi.

 

Tiểu Thái- Đạo diễn phụ trách của bộ kịch truyền thanh này nhìn thấy mấy vị đại thần lồ ng tiếng đều tập trung ở đây thì đề nghị mọi người nói thử vài câu kịch bản nghe qua một chút, Thời Thiển cũng không có gì khác để làm nên cô quyết định sẽ ở lại đây nghe bọn họ vừa trao đổi vừa đùa giỡn nhau.

 

Câu chuyện của 《 Ma Vi Quân 》nói về hai gia tộc có khúc mắc muôn đời với nhau là Ma tộc và Tiên tộc, chính đạo gặp ma đạo thì chỉ có nước đấu đá với nhau khiến cho vạn vật rung chuyển, kết giới mất ổn định, yêu ma đi hoành hành khắp hạ giới, cơ duyên xảo hợp( KO HIỂU SAO ĐẺ ĐƯỢC RA TỪ NÀY)* tiểu nữ Diêu Đào được Trạch Quân, Tiên Quân của giới Tiên tộc cứu giúp, trở thành tiểu đồ đệ dưới danh nghĩa của mình.

 

*cơ duyên xảo hợp: cơ hội và duyên phận vừa khéo kết hợp với nhau. 

 

Tính cách hai người hoàn toàn trái ngược, Diêu Đào sinh ra trong gia đình làm nông, tính tình vô lo vô nghĩ mà Trạch Quân nghiêm khắc, lạnh lùng, đặt ra quy củ nghiêm ngặt, nhưng tình cảm thầy trò nhiều năm đã bị duyên phận đưa đẩy thành tình cảm sâu nặng.

 

Lúc này bạn tri kỷ của Quân Trạch là Thanh Nhượng trên đường đến ‘Dạ Liệp’ mà gặp phải yêu ma, hắn vì cứu bạn tri kỷ mà trổ hết những kĩ nghệ và cả mạng sống của mình, cuối cùng mất đi căn nguyên của mình, xương cốt rơi xuống núi tuyết.

 

Diêu Đào biết tin người đã chết nên đau đớn vô cùng, sau này bởi vì xuất thân thấp hèn mà bị trục xuất khỏi sư môn.

 

Nàng vượt núi non hiểm trở, cuối cùng cũng đến được nơi vực sâu của núi tuyết tìm Trạch Quân trở về, đáng tiếc là trời và người vĩnh viễn bị ngăn cách, chỉ để lại nỗi nhớ nhung da diết. Diêu Đào tình nguyện nhập ma, nhớ lại những cách tu luyện thành ma trong cấm thuật, dùng máu thịt luyện thành một cái xác khác, nhờ vào thân phận là ‘con rối xác’, Trạch Quân bắt đầu hồi phục khả năng của mình.

 

May mắn thay, Trạch Quân tỉnh lại với cơ thể do máu thịt tạo ra, hắn gặp lại Diêu Đào, dần nhớ lại những quá khứ và chuyện phát sinh từ khi Diêu Đào tu luyện, hai người dần thẳng thắn đối mặt với tình cảm của nhau.

 

Nhưng hai tộc phân tranh khó có ngày yên bình, Ma tộc nổi quân gây loạn, Diêu Đào vì cứu Trạch Quân mà bị người trong Ma tộc phong ấn kinh mạch, mất đi ký ức và một thân pháp thuật, trở thành người phàm.

 

Tâm ma ẩn giấu trong cơ thể của Trạch Quân từ trước đến nay bỗng nhiên thức tỉnh, cuối cùng anh bị tẩu hỏa nhập ma, không màng luân hồi, trở thành Ma Tôn.

 

Từ đấy về sau, trời đất yên bình, giấc mộng hoàng lương*, thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền**, cũng chẳng thể gặp lại….

 

* Giấc mộng hoàng lương: Câu chuyện về anh chàng Lư Sinh( mọi ngừi có thể đọc trên gg nhé), truyện mang hàm ý là con người ta sống ở trên đời , bon chen giành giật cũng chỉ vì danh lợi. Người dành được vinh hoa phú quý vui sướng hớn hở, người thua cuộc đói nghèo than thân trách phận. Nhưng theo quan điểm của hư vô và vô thường thì tất cả những thứ đó đều là vô nghĩa, giống như giấc mộng hoàng lương!

 

**Câu nói được trích từ hai câu thơ trong ‘Trường Hận Ca’ của Bạch Cư Di : ‘Lên trời, xuống đất, tìm khắp mọi nơi

Trên từ mây biếc, dưới đến suối vàng’

 

Thời Thiển đọc kịch bản qua một lượt, đặc biệt là ở đoạn kết cục, một mối tình tuyệt vọng đến khắc cốt ghi tâm như từng sợi tơ đan vào nhau tạo ra một bàn tay vô hình bóp nát lấy trái tim, bóp nghẹt cổ họng, khiến cô không kìm được mà bùi ngùi xúc động.

 

Mà chỉ cần tưởng tượng ra giọng nói của nam chính là của Bác Diễn, vào vai ‘Trạch Quân’ đã trải nghiệm qua làm tiên, ma, người, quỷ và cách biến hóa cảm xúc theo nhân vật sẽ được anh diễn tả, trong lúc chờ thôi mà cả người cô đã kích động đến phát run.

 

Thật sự là nghe được sẽ phát khóc mất thôi, mặc kệ là Tiên Quân thanh cao không vướng bụi trần hay là Ma Tôn lạnh lùng cuồng vọng, chắc chắn sau khi đại thần Bác Diễn lồ ng tiếng bằng chất giọng tuyệt đỉnh thì sẽ càng tăng thêm tính kịch tính nhaa………

 

Lúc ăn cơm chiều, Thời Thiển phụ dọn chén đũa, còn bất giác tự cười như ngố một mình làm người trong nhà nhìn mà khó hiểu.

 

Một nhà năm người ngồi quanh bàn tròn, không khí ấm cúng trong nhà càng có thêm một chút hơi tết, Thời Thiển nhanh chóng gắp thức ăn cho ông bà ngoại, bà ngoại nhìn cô cháu gái ngoan ngoãn mà cười tủm tỉm: “Thiển Thiển à, chừng nào thì con dẫn bạn trai về nhà ăn tết với chúng ta đây?”

 

“Bà ngoại lại nói nữa rồi.” Cô tỏ vẻ bất đắc dĩ nhìn về phía bà, “Cho dù con có muốn tìm cũng phải có người muốn yêu đương với con mà.”

 

“Con đã đi làm được mấy năm rồi, bà thấy ngày thường con bận bịu như vậy chắc cũng chưa quen được người ta đi? Mấy ngày trước dì con có tới đây, nói là muốn giới thiệu cho con, ông bà thấy rất đáng tin cậy đấy…. “

 

Thấy được ánh mắt cầu cứu của con gái, Hạ Hiểu Lôi mỉm cười chen ngang: “Hôn nhân là lựa chọn của hai người, không ép được cũng không hối được, chuyện này cần hai người tìm hiểu nhau, yêu thương nhau mới được, mẹ cũng đừng lo chuyện của bọn trẻ con làm gì,Thời Thiển tự có ý kiến của mình mà.”

 

Thời Thiển ôm bả vai của mẹ, gật đầu như mổ thóc: “Nghe một lời của mẹ còn hơn đọc sách mười năm nha.”

 

“Con đừng có hòng nịnh nọt với mẹ.” Bà mỉm cười dịu dàng, quay đầu lại nhìn Dư Chính Đông, nói: “Lát nữa ăn cơm xong thì mình phụ tôi nấu chè.”

 

Thời Thiển: “……”

 

Làm được một chén chè thì vợ chồng cũng phải đi tâm tình, haizz, đúng là thấm mà.

__________________________

 

Để chúc mừng năm mới, ở thành phố Tây Linh có rất nhiều nơi đốt pháo hoa, mặt trời mùa đông chầm chậm ngoi lên, nhịp sống thành phố rõ ràng chậm hơn hẳn, lúc đi trên đường thỉnh thoảng còn nghe được tiếng đánh mạt chược và tiếng đánh bài, tiếng va chạm lách cách vang lên không ngớt, ngày trôi qua như nước chảy êm đềm.

 

Thời Thiển ngoại trừ việc đi thăm hỏi bạn bè thân thiết thì hỗ trợ việc thu âm cho đoạn trailer, cùng lúc đó còn có một chuyện nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ xảy ra, không biết là ai trong nhóm ‘Nghiêm Sương Đã Sát’ đã tung chuyện Bác Diễn đồng ý gặp mặt bọn họ tuồn ra bên ngoài.

 

Không lâu sau có một người dùng tài khoản weibo ‘Tám chuyện trên thế giới mạng’ đã đăng một bài viết với nội dung gây rất nhiều sự chú ý——

 

“Acc thật, tôi muốn nói một tin hot, có một vị đại thần rất nổi tiếng trong giới lồ ng tiếng đột nhiên đồng ý với nhóm của mình qua năm sẽ tổ chức gặp mặt offline cùng các thành viên trong nhóm, thật ra người này đã từng hẹn với rất nhiều hot girl, bạn của tôi có kết bạn WeChat với người này sau đó họ có nói chuyện phiếm với nhau, trao đổi ảnh còn gọi cả video, sau đó còn hẹn ra ngoài gặp, buổi tối còn đòi đặt phòng gì đó! Bạn của tôi là trai thẳng nên trở về đã đi điều tra, phát hiện tên khốn đó ỷ vào cái danh hiệu ‘đại thần’ mà qua tay rất nhiều cô hot girl, hy vọng lần này các em gái hãy rửa mắt cho kỹ đề phòng bị lừa!”

 

Vì để làm cho lời nói đáng tin cậy mà còn đăng cả ảnh chụp màn hình đoạn nhắn tin trên WeChat của cô hotgirl với đại thần, bên trong có nhắn ‘Là hình của anh sao? Nhìn anh rất đẹp trai nha’, ‘Anh muốn em làm bạn tình của anh được không?’ Mấy lời nói thả thính cô hotgirl này của đại thần vô cùng suồng sã, táo bạo, nội dung thì thô thiển, ai đọc được cũng phải thảng thốt, sững sờ.

 

Dù sao trong đang nghỉ ăn tết nên quần chúng buôn dưa lê cũng không có gì để làm, đủ loại bình luận đem vấn đề ‘hố cây’* này dậy sóng.

 

*:Hố cây có nguồn gốc từ câu chuyện cổ tích "The Emperor Has Donkey Ears", nghĩa là nơi có thể bộc lộ trái tim mình, là nơi có thể nói ra những bí mật mà không lo bị lộ ra ngoài

 

"Đọc đoạn giới thiệu này còn không phải là đại thần Bác Diễn giới lồ ng tiếng sao? Tôi cảm giác nhóm fans cuồng đại thần đã bị cắm vài sừng trên đầu…."

 

"Thiệt tình không hiểu được loại đàn ông, có vợ đẹp ở nhà vẫn chưa vừa lòng hay sao phải ra ngoài bao gái mới chịu."

 

"Dạng nam chính có giọng nói dịu nhẹ này tôi chỉ phục một người ở nhóm X này thôi."

 

Đây là lần đầu tiên Thời Thiển nhìn thấy mấy lời bình luận đặt điều như vậy trên weibo của mình, trên mặt có hơi chút tức giận.

 

Nói đạo đức của Bác Diễn không ngay thẳng thì đúng là trò cười lớn nhất quả đất này rồi?!

 

Cô và Bác Diễn đã nhiều lần liên lạc riêng tư với nhau, nếu như theo cách nói của mấy người thì có lẽ anh đã sớm làm gì đó với cô rồi? Còn ở đó mà thong thả hát gì đó cho cô nghe à….

 

Lời đồn trên mạng càng truyền càng lan rộng, mỗi ngày trên các diễn đàn đều có người xé nhau vì chuyện này, may mắn là fans của đại thần Bác Diễn cũng có sức chiến đấu bền bỉ, tất cả những ai dám bôi nhọ đại thần của bọn họ đều là cặn bã.

 

Có điều, phía Bác Diễn vẫn giữ im lặng như cũ, có lẽ là do anh thật sự rất bận nên vẫn chưa có thời gian online, cũng có thể ngay từ đầu anh vốn trong sạch, thanh giả tự thanh* nên không muốn bị mấy lời nói vớ vẩn đó ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.

 

*thanh giả tự thanh: có nghĩa là người ngay thẳng, thật tâm mình thì không cần phải nghĩ bàn, không cần khuếch trương, không cần phải giải thích mà tự nội tại trong việc mình

 

Nhân viên văn phòng bình thường sẽ được nghỉ tết 7 ngày nhưng đối với viện công ty thiết kế bên Thời Thiển, bởi vì sếp lớn Tạ Thanh Sam còn đang vi vu ở nước ngoài nên kỳ nghỉ đông của bọn họ cũng nhờ đó mà kéo dài thêm mấy ngày.

 

Tuy nhiên, cô cũng không hề rảnh rang tí nào, cô đặt vé máy bay vào mùng 8 tết, mang theo đàn violon đến thành phố Lịch Hải.

 

Đây là chuyện cô đã bàn bạc xong vào trước tết với Tạ Thanh Sam, cô đại diện  công ty thiết kế để quay lại đây, thăm gia đình lúc trước, tiện thể xem phần thiết kế nội thất có phù hợp với ý của chủ nhà hay không, nếu như có chỗ nào chưa phù hợp thì giúp gia đình sửa lại.

 

Trước một ngày cô xuất phát, trong nhóm vẫn còn đang thảo luận chuyện buổi offline sang năm phải tính thế nào, Bác Diễn vẫn offline như thường lệ làm buổi thảo luận này vẫn chưa có kết quả cuối cùng.

 

Có chuyện ngoài ý muốn là Tùy Cẩn Tri gửi tin nhắn chúc tết cho cô trên WeChat, còn hỏi lịch trình của cô, lúc đó cô đang làm ổ trên ghê sopha ấm áp để xem TV, cầm điện thoại trả lời chi anh, còn thành thật nói chi tiết chuyến bay các thứ, tuy rằng…. Cũng không biết cơ trưởng muốn biết mấy chuyện này làm gì.

 

Sáng sớm ngày đi Lịch Hải, Thời Thiển dậy rất sớm, trong phòng được rọi đầy nắng sớm, cô dụi dụi đôi mắt còn nhập nhèm, trong lòng có chút mềm mại không nói nên lời.

 

Gương mặt cô có vài nét di truyền từ mẹ Hạ Hiểu Lôi, đôi mắt trong veo nhưng lạnh lùng lại giống như được thừa hưởng từ bố, cho dù làm gì nhưng đôi mắt cô ấy vẫn sáng long lanh, trong đôi mắt có sự thông minh lanh lợi hiểu chuyện, cho dù ở nơi người đến người đi như sân bay cũng có thể khiến cho quang cảnh thêm xinh đẹp.

 

Thời Thiển đến quầy làm thủ tục và ký gửi hành lý, lúc cô khom người muốn mang hộp đàn violon để lên thang vận chuyển thì nghe thấy nhân viên sân bay nói: "Cô Thời, hạng vé của cô đã được nâng cấp miễn phí lên hạng nhất rồi."

 

"Nâng cấp?" Thời Thiển ngạc nhiên, trong lòng thầm giật thót một cái, cô cũng bình tĩnh mỉm cười lại một cái: "Bởi vì tôi có điểm tích lũy sao? Hay là…. Ưu đãi hội viên?"

 

Nhưng mà cô cũng chưa từng đăng ký hội viên, trước kia ngồi máy bay đi công tác cũng từng từng đụng phải tình huống như thế này.

 

Người đó nhìn thoáng qua thông tin trên máy tính để xác nhận thông tin nâng cấp hạng vé cho Thời Thiển, rồi trả lại cho cô chứng minh thư và vé máy bay.

 

Thời Thiển cúi đầu nhìn thấy đúng là vé khoang hạng nhất, xem như hôm nay cô may mắn vậy.

 

Đứng xếp hàng phía sau cô là một cặp đôi trẻ tuổi, nhìn thấy tình cảnh này cũng thắc mắc hỏi:

 

"Chị ơi, chúng tôi có thể được thăng cấp miễn phí không?"

 

“Đúng vậy, tại sao người kia có thể……”

 

Lúc này trên sân bay vẫn còn đông người qua lại, Thời Thiển có chút nghi hoặc khi đi qua cổng kiểm tra an ninh, nhìn thấy giờ đăng ký còn hơn nửa tiếng nữa nên cô định đến phòng chờ VIP dành cho khách thương gia ngồi một lát, ăn ít trái cây ướp lạnh và uống vài chén trà.

 

Lúc cô đến cửa phòng chờ thì cô mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu lên nhìn về phía trước thì trông thấy một bóng dáng cao lớn rắn rỏi, khí chất tiêu sái làm cô có chút quen mắt.

 

Nhưng chờ đến lúc cô đi lại gần mới phát hiện ra không phải là người cô quen

 

Trong lòng Thời Thiển thở dài, rốt cuộc là do cô hoa mắt hay là…. Luôn có một số người mà trong tiềm thức chúng ta muốn nhìn thấy.