Editor: May

Cho nên, cô đi đầu tiên chính là quán cà phê kia.

Những người đó nghe nói cô muốn tìm Dịch tiên sinh, tất nhiên là có chút phòng bị, cũng may trong đó có người nhận thức Chung Tình, biết cô là thiếu tướng phu nhân, liền nói giúp cô đi tìm thiếu tướng.

Tịch Minh tất nhiên là tách ra với Chung Tình ở nơi này, cậu nói cậu có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Người đưa Chung Tình đi tìm thiếu tướng, nói với Chung Tình, thiếu tướng lợi hại cỡ nào, mấy ngày nay liên tục đánh thắng trận vài lần, mọi người vốn đều cảm thấy quân Nhật có thể sẽ một hơi bắt lấy một mảnh lớn Bắc Bộ Trung Quốc, nhưng lại ăn mệt ở chỗ này.

Quân Nhật thương vong thảm trọng, trong một lúc nhất thời, cũng sẽ không công kích thành phố X nữa, cho nên so sánh lên, tuy rằng một mảnh hỗn loạn, nhưng cũng là an toàn.

Tất nhiên là người kia vẫn đều đang khen Dịch Giản.

Nói như vậy thiếu tướng, thật sự là một kỳ tài, tra xét với quân Nhật rất nhiều, lại có thể đánh thắng trận như vậy!

Chung Tình nghe, đáy lòng cũng có chút vài phần cao hứng, đó chính là người đàn ông của cô.........

Xe chạy một lúc, bọn họ liền lựa chọn đi bộ, quân khu quả thật là bị phá hủy, nhưng phía dưới lại có một tầng hầm.

Người nọ đưa Chung Tình tới nơi này, cũng không biết sờ soạng ở nơi nào một chút liền thấy được có một bậc thang có thể đi xuống.

Anh mang theo Chung Tình đi xuống, người trông chừng hô một câu: “Đội trưởng.........”

Chung Tình tò mò quay đầu nhìn người đưa cô đến kia, thế mới biết, hóa ra anh ta là đội trưởng trạm tình báo - thủ hạ của Dịch Giản.

Người trông chừng biết Chung Tình là thiếu tướng phu nhân, vội vàng xoay người, báo cáo với bên trong.

=============================================================

Dịch Giản, Từ Ngang và một vài người đang nghiên cứu kế tiếp quân Nhật sẽ áp dụng phương thức công kích như thế nào, phải chuẩn bị ra sao.

Trận đánh mấy ngày nay, cũng đã xây dựng được thanh danh Dịch Giản ra ngoài.

Bốn phía thành phố X đều có trận chiến tiếp tục công thành, duy chỉ nơi này, quân Nhật lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thật ra đối với Dịch Giản mà nói, anh cũng không phải người đại khí như vậy, cũng không phải là người tốt gì, chỉ đơn thuần là muốn để cho chính mình còn sống.

Mỗi lần anh đánh trận, đáy lòng đều sẽ yên lặng nói với chính mình, chỉ cần đánh chết những người này, anh liền có thể để cho chiến tranh này chấm dứt, chỉ cần chiến tranh kết thúc, anh mới có thể còn sống đi Anh quốc.

Mấy ngày nay, lục tục có thuyền nước ngoài về nước, nhưng lại không có một chiếc thuyền có thể đi ra thành phố X.