-Tôi muốn thử xem,thư kí còn có khả năng nào giúp ông chủ không?_Hắn nhắm mắt cất giọng,pha chút bỡn cợt.

--Cộp—cộp---

Tiếng gót giày vang lên,ngày 1 gần.

Bàn tay thon dài mềm mại bắt đầu đặt lên đầu hắn.

Gương mặt kiều diễm cười tà.Cổ Thiệu Mĩ xoa bóp đầu hắn thật uyển chuểyn.

Hắn như tận hưỡng.-Được đấy.

Tay cô liên tục đun đưa như thế,Cái kiễu mat-xa trá hình này xem cũng quen.Mĩ Mĩ dần dà xuống cỗ hắn,xoa xoa vào lồng ngực hắn.

Đến ngay chỗ ngực trái hắn nơi trái tim đang đập rất bình ỗn,Bàn tay ấy di chuyển nơi đó không rời.Mắt Cổ Thiểu mĩ đanh lại,thành 1 quần đen đáng sợ.

Dương Vĩ vẫn nhắm mắt,nhưng môi thì cười đểu giả.Tay anh nắm chặt tay Thiệu Mĩ,khiến cô dừng lại.

-Được rồi đấy,tiếp tục thì tôi sống không nỗi đâu.!_Một câu nói đầy ẫn ý của hắn.Làm Thiệu Mĩ hơi hoang mang.

-Dương Tổng ý ngài!..

-Không có gì,tôi chỉ nghĩ,đôi tay này mềm mại như vậy cứ chuyển động trên người tôi thật tôi kiềm chế rất khó đấy._Sự bỡn cợt,có chút ẫn ình,hắn lại nhếch môi cười.

Tay Thiệu Mĩ vẫn cô tình chuyễn động tiếp,môi cô cười tà mị.Dần cô lướt xuống bụng dưới của hắn.

-Nơi đầy kiềm chế giỏi chứ!

Ngòn tay gần chạm vào trong thắt lưng quần Dương Vĩ.

Dương Vĩ bật cười,1 nụ cười coi thường.hắn nắm lấy tay Thiệu Mĩ.Không những hắn kéo ra mà ngược lại hắn đậy nhanh vào trong.Làm đôi tay Thiệu Mị dừng làm đúng chỗ.

Thiệu Mĩ kinh người,mắt rợn tròn.”Tiễu đệ đệ” của hắn thật khủng khiếp.

-Sao,ngạc nhiên hả.?_Hắn bật cười mĩa mai,pha chút trêu đùa.

-Cô không nên đùa với lửa biết không.?_Như cho 1 chút cảnh cáo,hắn bật dậy,quay người đối diện Thiệu Mĩ.

Gương mặt cô xinh đẹp đến động lòng,hắn chĩ nhếch môi,ánh mắt rất khó tả đầy quỷ dị.Hắn áp sát Thiễu Mị làm cô ngã người xuống.Mặt Thiệu Mĩ đỏ dần.Hắn trêu đùa hit lấy 1 hơi:---Hương thơm này thật chết người.

Câu nói như giết chết người con gái,Thiệu Mĩ không hiễu sao tim đập lọan lên,từ thế chủ động biến tàhnh bị động.Hắn thật ma quỷ.

-Cô có biết phụ nữ nào làm đàn ông mê mệt nhất không?_Vừa nói chiếc lưỡi nhẹ nhành lướt trên vành tai Mĩ Mĩ.Mặt cô nóng đến đỏ gần lên,Lần đâu cô bị dụ hoặc kiễu như thế.

Thiệu Mĩ cố lấy bình tĩnh,mím cười:-Là xinh đẹp và quyến rủ.

-Không,chính là sự nghiêm túc,đứng đắn và hơi cỗ như Thư kí Cỗ đây._Hắn cười ma mị,mặt đạ ti6éng sát xuống dưới,tìm kiếm hương thơm trên cơ thể Mĩ Mĩ.

Cô cảm giác mình như bị xỏ mũi.Rõ ràng hắn đang châm chọc mình,nhưng sao cô lại rất thích nghe sự dụ hoặc của hắn.Cô thuận thế ưỡng ngực về trước.Bộ quần áo kính đáo kia chỉ là lớp màng giả tạo để bảo vệ cái lẵng lơ bên trong thôi.

Dương Vĩ,cầm lấy tay Thiễu Mị trong quần hắn nãy giờ,hắn dạy dỗ cô,giúp cô kéo thanh sắt lửa ấy ra.

Chưa bao giờ cô quan hệ với đàn ông mà thấy tim đập,cô thể nóng đến thế này.

-Xem ra cô bé lại chịu đựng không nỗi rồi._Không biết từ bao giờ tay hắn đã ở dưới đái của chiếc đầm body của Thiệu Mĩ.

Cô nhắm mắt lại,cảm tưỡng những làn hương nhẹ của khúc nhạc dạo đầy mới mẻ.

-Ư…ưm.hơ..Ngài đừng như thế,sẽ hư…sẽ hư mất._Giọng kêu tình,cô ta bắt đầu lòi ra bản chất thật.

Hắn nhấc bỗng Cổ Thiệu Mĩ,ngồi giang 2 chân lên đùi hắn.Dương vĩ nhanh chónh kéo nhanh chiếc đầm lên cao.Hắn cong khoé môi có chút tức cười.

Đôi tay thô bao nắm xé chiếc quần nhỏ bên trong—xọet---

-Ơ..Ngài.._Thệiu Mĩ giật Mình mỡ to mắt,Hắn làm cô điên đảo,hắn thật rất có sức hút,sự bá đạo mạnh mẽ,mê tình của hắn thôi thúc cô mãnh liệt.

--Mau lên…mau lên..ư.._Thiệu Mĩ lộ hoàn toàn đôi mình ra,cô không khống chế được nữa.Cô có 1 khao khát hiện tai là thèm thuồng cơ thể người đàn ông này.Chưa bao giờ cô khát đến thế.

-Muốn lắm sao?_Dương Vĩ trở thành 1 con quỷsống đáng sợ,đôi mắt điều hâu của hắn nhìn Thiệu Mĩ nhưng cô hông thấy vì đang lâm vài mê tình.

Thiệu Mĩ cầm tên “Tiễu đệ đệ” mà rung mình,nó kinh khủng hơn cô tưỡng.Được ngồi lên đùi Dương Vĩ.cô thôi thúc tự ý cầm thanh sát lửa đậm thẳng ngồi vào.

---AAAAAAAAAAAAA..ư..hơhơ…_hơi thỡ như bị tắt nghẻn.Thiệu Mĩ choáng cả người,

Bên ngàoi—

--Cạch---

Nguyệt Hàm ung dung bước vào,vì cửa không khóa mật mã.

Kinh ngạc!

Cô chỉ biết trợn trắng con mắt.

Tay chân cô run lẫy bây,cô bước lùi lại vài bước.

Khi này,Dương Vĩ đã nhìn thấy Nguyệt Hàm.Hắn liếc qua nhìn sắc mặt Nguyệt Hàm.

Hắn muốn nhìn thái độ của cô,hắn muốn cô ghen tức.Ánh mắt hắn không dời đi, chỉ chăm chăm nhìn cô sững sờ nơi đó.Thấy mặt cô hơi tái,hắn thấy thích thú.

Thế nhưng vài giây sau.Nguyệt Hàm chỉ cười mĩm,cô cúi đầu xem như chào hắn.Lại hiễn nhiên quay mặt bước ra.

Cô không hề ngỏang mặt lại,không hề phản ứng,không bước tới đẩy hắn ra khỏi người đàn bà khác.Mà cô chọn cách bỏ đi.

Lòng hắn tức đến nghẹn.Mặt hắn mang đầy sát khí,đanh chặt lại,hắn nghiến răng hiện lên sự dữ tợn.

Hất vang Thiệu Mĩ ra.

-A..Sao thế_Đột ngột bị đẩy té,Mĩ Mị kinh người.

Chỉ mới vài bước,cô còn chưa no.Cô uất ức,không cam tâm.

-Ngài sao thế,không thích sao…Nhanh nào..Tiểu đệ đang khát lắm rồi đấy._Thiệu Mĩ Lẵng lơ,đưa mắt,giơ chân lên chọc ghẹo Tiễu đệ hắn.

-Ra Ngoài.!_Hắn buông 1 câu lạnh ngắt,thái độ dứt khoát kéo khóa quần lên.Chính lại trang phục.

“Tôi không tin anh có thể chịu được”Thiệu Mị bức bối,Đứng lên.Kéo áo xuống.Lộ ra bầu sữa căn tròn hết cỡ,vũ khi lợi hại của cô.

Cô dạng dĩ,cười nhếch,nắm tay hắn đạt vào xoa nắn nhẹ nhàng.

Hắn nhìn Thiệu Mĩ,như 1 con dê khát sữa.Mặt càng đanh lạnh.:-Lọai ngực thế này tôi xài chán rồi.Bận đồ rồi về đi.chuyện công việc ngày mai tôi đến CEO.