Diêm Thu Trì đi xuống từ trên lầu, thấy mẹ Diêm đang ăn điểm tâm ở dưới.

Dì thấy hắn xuống lầu, nhanh chóng đi chuẩn bị bữa sáng cho hắn. Hắn kéo ghế ra ngồi xuống, mẹ Diêm quay đầu hỏi: “Tiểu Kim ngã bệnh?!”

“Vậy à?” Diêm Thu Trì nói: “Con không biết, cái này mẹ phải hỏi người đại diện của cậu ta.”

“Vậy cuối cùng chuyện ký hợp đồng nói sao rồi? Mẹ nghe người ta nói, Tiểu Kim ký giải trí Quý Phong? Chuyện gì xảy ra vậy, không phải mẹ bảo con để công ty của các con ký với thằng bé sao?”

“Công ty chúng con cũng đi tiếp xúc, cậu ta chọn giải trí Quý Phong.” Diêm Thu Trì nói.

“Con xem hợp đồng chưa, có chuyện gì không?”

Diêm Thu Trì nói: “Hợp đồng của, cậu ta và giải trí Quý Phong sao có thể cho con xem được.”

Mẹ Diêm có chút thất vọng, nói: “Cũng không biết giải trí Quý Phong thế nào, sao mẹ nghe nói, giải trí Quý Phong từ hồi đó đã luôn đối nghịch với con.”

“Cạnh tranh thương mại, rất bình thường.”

Mẹ Diêm trầm mặc một hồi, nói: “Tiểu Kim vậy mà lại đi ký đối thủ một mất một còn của ngươi, cũng không biết là nghĩ thế nào, có lẽ là thực sự muốn phân rõ giới hạn với con. Trước đây rốt cuộc con đã làm tổn thương trái tim thằng bé đến mức nào vậy, lần này sao thằng bé có thể  dứt khoát vậy chứ.”

Diêm Thu Trì không nói chuyện.

Một lát sau mẹ Diêm lại ngẩng đầu, nói: “Chẳng qua chuyện đã vậy rồi, về sau mẹ cũng không cần phải quan tâm thay chuyện của các con nữa. Nói đi nói lại, hôm qua ba con còn nói chuyện với mẹ, nói con cũng đã hai mươi lăm rồi mà sao chưa từng nói chuyện yêu đương với ai. Mẹ thấy con cũng không giống người yêu đương vụng trộm.”

Diêm Thu Trì nói: “Bận.”

“Người bận bịu nhiều hơn con rất nhiều, con xem có người nào làm lỡ chuyện yêu đương kết hôn chưa. Con cũng đến lúc suy nghĩ cái này rồi.”

“Sau khi đưa công ty ra thị trường rồi hãy nói.” Diêm Thu Trì nói.

“Con không phải là có tật xấu gì đó chứ!?” Mẹ Diêm đột nhiên nghiêm túc hỏi.

“Cái gì?” Diêm Thu Trì nhướn mày.

Mẹ Diêm nhìn hắn một cái, cười cười khoát khoát tay. 

Ngày hôm qua sau khi bà xem xong quảng cáo kia của Thẩm Kim Đài cũng giống một vài fan thích hóng hớt. Trong đầu nổi lên một nghi vấn: “Giám đốc Diêm kia, như này mà cũng không thể, vậy hắn muốn dạng gì?!”

Bà và những fan thích hóng hớt này còn không giống nhau. Bà nhìn Thẩm Kim Đài lớn lên, ở trong mắt bà, Thẩm Kim Đài thật sự là không hề có chút khuyết điểm nào!

Trước kia có hơi tùy hứng kiêu căng, nhưng bây giờ sửa lại hết rồi.

Diêm Thu Trì chưa từng nghĩ tới, có một ngày ngay cả mẹ ruột hắn cũng hoài nghi hắn có vấn đề về chuyện ấy.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn đối mặt với những hoài nghi như vậy trong đời. Trong vòng tròn bạn bè của hắn cơ bản đều là không giàu thì cũng có quyền, tất cả mọi người đều không phải hạng ăn chơi trác táng, nhưng đều yêu đương từ rất sớm, từ cấp hai người ta đã bắt đầu yêu đương. Sau khi tốt nghiệp đại học lại càng nhiều, trừ hắn ra, chưa ai chưa từng yêu. 

Dùng cách nói của Tiêu Dương, chẳng những chưa yêu đương mà còn không có sinh hoạt tình dục!

Nếu như nói không có điều kiện lại càng không đúng. Loại đàn ông trẻ tuổi đẳng cấp cao như bọn họ không cùng một loại với người thường, nhất là người đẹp trai phương diện nào cũng cực kỳ ưu tú như Diêm Thu Trì, thế mà bên người loại hình cũng không có, ngay cả cái loại chủ động nhào lên cũng không. Hơn nữa hắn cũng không nhiều tuổi, hai mươi lăm còn chưa yêu đương, không phải có vấn đề về chuyện ấy thì còn có thể có nguyên nhân gì!

Diêm Thu Trì cảm thấy, hắn khả năng thực sự cần phải có một mối quan hệ rồi.

Chẳng qua cũng không phải là không muốn nói, thứ nhất là không gặp được người rất thích, thứ hai là bận rộn.

Hắn tốt nghiệp năm hai mươi hai tuổi đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp. Phía trên có một người cha nổi tiếng toàn quốc Diêm Thiết Phong, áp lực của người con cả này là hắn rất lớn. Hai năm qua công ty phát triển nhanh chóng, trọng trách của hắn thì càng nặng, thực sự là không có thời gian quen bạn mới.

Trong lúc này cũng có một chút quan hệ với Thẩm Kim Đài, nhưng loại minh tinh lớn con ông cháu cha có tiền có sắc như này theo đuổi hắn hắn cũng không thèm nhìn, mọi người đều cảm thấy ánh mắt hắn quá cao.

“Kim Đài, một tin tốt cho em một ngày vui vẻ.”

Sáng sớm Lý Mỹ Lan đã gọi điện thoại qua.

Ngày hôm qua đóng phim tới nửa đêm, Thẩm Kim Đài vừa mới tỉnh ngủ, người vẫn còn mơ mơ màng màng, dụi dụi con mắt nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ. Sắc trời đã sáng choang, bên ngoài cảnh thu xán lạn.

Giọng cậu lười biếng, hỏi: “Tin tức tốt gì?”

“Hai ngày trước chúng ta không phải đang rầu rĩ chuyện quần áo sao?”

Sắp phải cử hành nghi thức ký hợp đồng rồi, cậu ắt hẳn phải mặc lễ phục tới tham dự. Lần trước tham gia buổi họp báo là mẹ Diêm giúp cậu, nhưng về sau cậu sẽ phải tham dự nhiều họp báo hơn, cũng không thể làm phiền mẹ Diêm mãi được. 

Người ta cam tâm tình nguyện thì cậu cũng không tiện.

Bọn họ đang thương lượng nên mua hay nên mượn.

Lý Mỹ Lan hơi có chút kích động, giọng nói lộ ra hăng hái: “Vừa rồi có một thương hiệu đồ nam nổi tiếng liên lạc với chị, chủ động muốn cung cấp quần áo để em mặc trong nghi thức ký hợp đồng.”

Thẩm Kim Đài lập tức ngồi dậy từ trên giường.

Nghi thức ký hợp đồng của Thẩm Kim Đài được cử hành hết sức long trọng. Giải trí Quý Phong đã mời tất cả những người tai to mặt lớn trong giới có thể mời đến. Thẩm Kim Đài còn đặc biệt xin nghỉ với đoàn làm phim đi tham gia cái nghi thức ký hợp đồng tên là “Phong Khởi Kim Đài” này. 

Giải trí Quý Phong làm tuyên truyền cực kỳ có dáng. Sắp xếp thời gian hợp đồng thời gian vào cùng ngày phát sóng với《 Đông cung tới 》, độ chú ý của cư dân mạng cao đến chưa từng có.

Đây cũng là lần đầu tiên sau khi《 Đông cung tới 》phát sóng, Thẩm Kim Đài chính thức xuất hiện nơi công cộng.

Nghi thức ký hợp đồng chưa tổ chức mà sáng sớm đã có người hâm mộ tới phuch kích rồi, một đám người đông ngẹt. Tiểu Đường chạy tới hiện trường trước, quay vid và chụp ảnh gửi cậu, Thẩm Kim Đài vừa mở ra nhìn, adrenalin liền tăng mạnh thêm.

Rất nhiều người hâm mộ, cả một tấm hình mà chẳng thấy đầu đâu, khắp nơi đều là bảng tiếp ứng cho cậu.

Tiểu Đường lại gửi video ngắn cho cậu. Trong video hơi có chút ầm ĩ, rất nhiều người đều đang thò đầu nhìn về phía một hướng, Tiểu Đường nhắn: “Anh ơi, đều vì anh mà tới!”

“Lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng sau khi trở nên nổi tiếng, tâm trạng như thế nào?” Lý Mỹ Lan cười hỏi hắn.

Thẩm Kim Đài ngồi ở trong xe, thở ra một hơi, nói: “Tạm được.”

Ánh mắt lại có chút ướt át.

“Không cần khẩn trương, về sau những chuyện này đều là chuyện thường ngày.” Lý Mỹ Lan nói.

Thẩm Kim Đài nghe cô nói vậy lại càng kích động hơn.

Hiện tại cậu coi như là nổi tiếng rạng rỡ rồi.

Xe dừng lại ở cửa khách sạn, Kim fan đã đợi mấy giờ nhao nhao quay đầu nhìn qua.

Hôm nay minh tinh tới hơi nhiều, các cô cũng không xác định kế tiếp xuống chiếc xe này có phải là Thẩm Kim Đài hay không. 

Minh tinh khác tới cũng có thể kêu, nhưng tiếng hoan hô nhiệt liệt nhất đương nhiên phải để lại cho người hôm nay các cô đang đợi.

“Chuẩn bị xong chưa?” Lý Mỹ Lan hỏi.

Thẩm Kim Đài lại thở ra một hơi, giống như thói quen lúc cậu đóng phim, rất nghiêm túc gật đầu về phía Lý Mỹ Lan một cái.

Lý Mỹ Lan liền mở cửa xe xuống trước.

Tiểu Đường luôn chờ ở thảm đỏ cũng lập tức chạy tới.

Fan già nhận ra Tiểu Đường và Lý Mỹ Lan, lập tức sôi trào.

Số ít xao động nhanh chóng khuếch tán ra, đoàn người lập tức bị đốt cháy, dường như nổ bùng trời đất yên lặng này. Mọi người đều biết, Thẩm Kim Đài tới rồi! 

Fan chị fan mẹ fan bạn gái toàn bộ đều sôi trào. Trước thấy một cái chân dài, to vừa mịn lại vừa thẳng, quần âu màu xám tro, tất đen giày da màu đen.

Tiếp theo thì thấy Thẩm Kim Đài cúi đầu đi ra từ trong xe đi ra, đứng thẳng người giữa ánh đèn spotlight, cột cúc áo âu phục màu xám tro, sau đó dưới sự hộ tống của Lý Mỹ Lan và Tiểu Đường đi về phía thảm đỏ. 

Tiếng thét chói tai vang lên bên tai không dứt. Có gọi tên cậu, cũng có gọi cậu là Lý Tự. Thẩm Kim Đài mặc một thân âu phục màu xám tro, đi lại thong dong, vai lưng thẳng tắp, nơi ngực âu phục cắm một đóa hoa.

“Không phải hoa hồng!”

“Đó là hoa gì?”

Cư dân mạng phục kích trên sóng phát sóng trực tiếp đã nhao nhao nghị luận.

“Buổi họp báo lần trước Đầu hoa treo nơi ngực đã giành được vô số khen ngợi, cậu ta muốn chế tạo ký hiệu cá nhân sao, chẳng qua như vậy thật sự rất dễ nhìn!”

“Sao tôi thấy hình như là...”

“Má ơi, là cây hoa tường vi!”

“Tượng trưng cho Kim Đài Quỳnh Anh, cây hoa tường vi, má ơi má ơi!”

“Trời ạ, tôi thực sự phục đầu óc Đầu hoa!!!!”

“A a a a a a, quá mẹ nó đỉnh cao! Tôi thật sự kích động tới phát khóc!”

“Là cây hoa tường vi đó, má ơi, thật sự là cây hoa tường vi!”

Thẩm Kim Đài lên thảm đỏ vẫn là vẻ mặt trấn tĩnh như trước. Mặt mày sáng sủa sạch sẽ, đôi môi đỏ mọng, thân hình cao gầy thẳng tắp, âu phục màu xám tro tạo nên sự trầm tĩnh đặc biệt cho cậu. Cậu mỉm cười phất tay về phía người hâm mộ, khom lưng, vừa khiêm tốn vừa dễ nhìn. 

Cư dân mạng là tốc độ tay nhanh nhất, đào lại một đoạn văn hắn đã nói ở buổi họp báo mở máy.

Khi đó người chủ trì phỏng vấn cậu ta về kịch bản và lý giải nhân vật cùng cảm thụ.

Thẩm Kim Đài hình dung Lý Tự là một “nhân vật phản diện có cảm giác yếu đuối”, cậu nói mình đọc kịch bản, “Sau khi xem xong, lệ trên khóe mắt như sắp trào ra, trong lòng rất kích động.”

Nói tới tình cảm của Lý Tự và Thái tử, cậu nghiêng đầu một cái, trên mặt mang theo nụ cười. Dưới giọng nói bình tĩnh lại tựa như bọc sóng lớn, nói: “Càng giống như ngôn ngữ của hoa tường vi dại, lãng mạn mà tràn đầy hối tiếc.”

“Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài!” Có người gọi cậu.

“A Tự, A Tự!” Có người gọi cậu.

Thẩm Kim Đài nở nụ cười, nụ cười xán lạn sáng rõ, trong mắt rất có tinh thần.

Chia sẻ: