Vượt qua nỗi xấu hổ vì bị đánh ghen, sau một đêm đập phá, lúc tỉnh dậy đầu đau như búa bổ nhưng tâm tình Chi Nga đã bình tĩnh trở lại. Cô chậm rãi suy xét. Dù rằng người bên cạnh tên Đầu to ngốc kia bây giờ là người khác, nhưng hiểu anh ta nhất, hẳn vẫn là cô. Anh cũng từng nói, cô chính là mẫu người mà anh từ nhỏ đã nghĩ sau này nhất định sẽ lấy làm vợ. Vì thế anh mới sửng sốt ngạc nhiên khi nhìn thấy cô lần đầu. Và cũng bởi thế, một người chưa từng chủ động nói chuyện với con gái lạ lại có thể nói với cô câu đầu tiên “sao em xinh thế” như là một tên con trai ngả ngớn đang tán tỉnh gái nhà lành. Ngày đó anh không bị ăn tát, vì Chi Nga nhìn được sự chân thành trong mắt anh.

Cô gái bên cạnh anh bây giờ, về tính tình và vẻ bề ngoài đều khác xa Chi Nga. Lý do hai người này đến với nhau chắc rằng bạn gái anh ta phải chủ động không ít, với lại xét đến cùng, bây giờ anh cũng hai mươi. Một thằng con trai hai mươi tuổi bình thường thì nhu cầu muốn có bạn gái là đương nhiên. Trừ ông anh trai cuồng công việc đến giờ vẫn còn ế thì Tery thay bạn gái như thay áo, Bóng tròn cũng có bạn gái đấy thôi. Nhưng Chi Nga tin tình cảm giữa Quang và Ngọc Hà không sâu đậm. Cái khó là Quang là người đàn ông tốt. Anh ta sẽ không làm gì có lỗi với bạn gái mình đâu. Chi Nga chỉ có thể chờ đến khi anh ta nhận ra cô gái đó không phù hợp với anh ta, khi đó cô mới có cơ hội. Cô chỉ có thể âm thầm theo sát anh, đợi cái cơ hội ấy. Điều đáng sợ là, sự chờ đợi này không biết sẽ đến bao giờ.

Thật may là cô gái kia không hiểu Quang, với tính cách của anh thì việc ngày hôm qua cô ta làm chắc chắn là làm anh tức giận. Sau chuyện này, dù Chi Nga có ngồi yên chẳng làm gì, hẳn Quang cũng phải tự suy xét về mối quan hệ của anh. Đang mải mê suy nghĩ thì Bóng tròn đã đem về cho cô một tin tức chấn động: Đầu to và Ngọc Hà đã chia tay nhau. Bóng tròn nói, cậu ta thực sự không thể để Chi Nga bị ức hiếp được, nên tới gặp cô nàng Ngọc Hà để nói lí lẽ, không ngờ nhận được thông tin ấy từ bạn của cô ta.

Chi Nga mừng rỡ phát điên, không ngờ vấn đề khổ sở của cô lại được giải quyết nhanh như vậy. Cô lập tức muốn tiếp cận Quang. Chi Nga đã chờ đợi quá lâu rồi. Và lần đầu tiên trong chiến dịch “cưa cẩm” của Chi Nga, Tery hết sức nhiệt tình ủng hộ. Bởi thế Chi Nga mới mang đầy quyết tâm tới gặp Quang.

Sau này Chi Nga mới biết quyết định đó của cô là sai lầm lớn. Một người như Quang, sau khi chia tay bạn gái liệu có dễ dàng để tiếp nhận ngay một mối quan hệ? Lại là với một cô gái nửa đêm muốn vào nhà nghỉ với kẻ ong bướm nhất của trường? Nhìn Chi Nga chật vật ngày hôm qua, Quang thấy rất áy náy, đau lòng. Nhưng những gì nhìn cậu thấy buổi tối hôm đó quả thật đã đập tan hoàn toàn sự áy náy, đau lòng ấy.

Bởi thế Chi Nga không biết thứ chờ đợi nhiệt tình và hi vọng của cô là hờ hững và mỉa mai của Quang.

Từ năm thứ hai Tery và Chi Nga học khác khoa nên không còn dính với nhau như keo với sơn nữa. Nhưng thỉnh thoảng cậu ta theo Chi Nga lên giảng đường học cùng thì cũng chẳng có gì lạ. Có điều hôm nay nhìn thấy cảnh này Quang thấy có phần chướng mắt.

Kết thúc buổi học, Tery chặn Quang lại cười cợt bảo có người muốn nói chuyện riêng với Quang. Liếc mắt nhìn thấy Chi Nga đứng cách đó không xa, Quang đoán được là người nào muốn nói chuyện với mình. Trước khi Tery rời đi, Quang chắc chắn là nhìn thấy nụ cười nhếch mép coi thường của Tery. Lòng Quang cảm thấy vô cùng khó chịu.

Tery đứng chặn lại ở cửa giảng đường không để người khác tiến vào. Nhưng không hổ danh “đóa hoa” ngoại quốc của trường, mới đứng cửa lớp được một lát mà ong bướm đã xoay quanh rồi. Cứ nói Bách Khoa nhiều nam ít nữ đi, cứ tuyển vào mỗi lớp học một người như Tery xem, đảm bảo tỷ lệ nam nữ sẽ được cải thiện rõ rệt.

Chi Nga tiến lại gần Quang. Bộ dáng lúng túng, mặt hơi cúi nên không nhìn được biểu cảm của Quang. Cô có bao nhiêu tuổi cũng không quan trọng, quan trọng đây là lần đầu tiên cô tỏ tình. Chi Nga hít một hơi thật sâu, hai bàn tay túm chặt vạt váy. Hôm nay cô mặc áo thun bó sát người và chân váy màu tím hoa cà, nhìn giản dị nhưng lại rất đáng yêu. Có điều Quang không thấy được nét ngây thơ trong sáng trước đây, mà chỉ cảm thấy khuôn mặt cười kia có nét giả tạo.

Chi Nga nói:

“Em thích anh.”

Quang hơi khựng người lại một chút, không ngờ câu đầu tiên cô nhóc nói lại là câu này. Chuyện tối hôm qua anh nhìn thấy là sao? Quang khẽ nhíu mày khẽ quay đầu liếc mắt nhìn cái gã đang bị ong bướm bu đầy ngoài cửa giảng đường. Hai người này định chơi trò gì vậy? Trông anh rất dễ bị đùa bỡn lắm sao? Anh đáp:

“Thì sao?”

Chi Nga sửng sốt vì phản ứng của Quang. Trăm ngàn lần tưởng tưởng cảnh mình tỏ tình, tưởng rằng tệ hại lắm thì anh cũng chỉ nói “anh có bạn gái rồi” hoặc anh sẽ nói “anh chưa muốn có người yêu” là cùng. Không ngờ anh lại thờ ơ hỏi lại “Thì sao?” Chi Nga lắp bắp hỏi không kịp nghĩ:

“Anh, anh, một chút cũng không thích em hay sao?”

Cô thấy Quang nhìn cô chăm chú như cố gắng tìm hiểu cái gì đó, nhưng có vẻ không muốn trả lời câu hỏi của cô. Chi Nga mặt dày hỏi tiếp:

“Vậy tại sao anh chia tay bạn gái?”

“Tôi cần phải giải thích với cô sao?”

Nói rồi Quang cầm cặp sách bỏ đi, để lại Chi Nga đứng thất thần ở trong lớp.

Quang cảm thấy chán ghét cô nhóc này, bao nhiêu thiện cảm bay đi đâu hết. Nhưng lúc ấy chính bản thân Quang cũng không nhận ra, nếu là người khác thì anh có cảm thấy chán ghét như thế không?

Đi được vài bước, chợt nhớ ra, Quang liền xoay người nhìn Chi Nga rồi nói:

“Từ nay đừng bám theo tôi nữa.”

Tery thấy Quang đi được một lát rồi mà không thấy con bạn mình theo ra, bèn thò đầu vào nhìn, thấy cô nàng đang đứng im, mặt cúi gằm. Tery chạy vội vào, đặt hai tay lên vai cô bạn lắc nhẹ.

“Sao thế?”

Mắt Chi Nga hoe đỏ, khuôn mặt vẫn còn nét sửng sốt, kinh ngạc.

“Anh ta nói: từ nay đừng bám theo tôi nữa.”

Sau chuyện tối qua, thì thanh niên nghiêm túc như Quang hẳn sẽ phản ứng như vậy nếu Chi Nga cố gắng tiếp cận. Vì thế mà Tery mới khuyến khích Chi Nga tỏ tình. Tery thầm nghĩ hắn đang đưa một liều thuốc mạnh để cô bạn của hắn tỉnh táo lại, hắn không làm gì sai. Gã đàn ông kia không xứng với cô nhóc. Nhưng nhìn đôi mắt hoe đỏ của cô nhóc sao hắn lại thấy đau lòng đến vậy. Trước giờ bà cụ non mới khóc có một lần vì hắn khi hắn trở lại Anh, nhưng vì thằng nhóc kia đã khóc hai lần rồi. Tery không biết, thực ra số lần Chi Nga rơi nước mắt vì Quang còn nhiều hơn thế nữa. 

Kéo được Chi Nga ra khỏi giảng đường thì từ đằng xa đã thấy Ngọc Hà hùng hổ tiến tới. Cô ta giơ tay định tát Chi Nga nhưng bị Tery chặn lại. Chuyện hôm trước ở nhà ăn, Tery còn chưa kịp đi tính sổ với cô ta vậy mà bây giờ còn dám đến sinh sự, hắn bực mình quát:

“Cậu muốn gì?”

Ai dè Ngọc Hà đang tức tối như con ngựa bất kham bẻ quặt tay Tery lại, nhanh như chớp dùng một đòn judo cho Tery lưng chạm đất.

“Đồ đẹp mã, cút, bà đây đang bực mình!”

Chi Nga kinh ngạc nhìn Tery bị quật ngã, phải biết là Tery to gấp gấp rưỡi Ngọc Hà. Nhìn thấy Ngọc hà không chùn bước cứ hùng hổ tiến về phía mình, nhưng Chi Nga lại không cảm thấy hoảng sợ. Cô còn nghĩ nếu để cô bị Ngọc Hà đánh liệu anh có mảnh may thương tiếc cô hay không? Mà xét đến cùng thì bây giờ Ngọc Hà cũng giống cô thôi, cả hai cùng bị Quang bỏ rơi. Có điều vì sao anh ấy bỏ rơi cô ta thì Chi Nga biết, còn lý do anh ấy lạnh lùng với mình thì cô không thể trả lời được.

Tay Ngọc Hà vừa giơ lên thì Tery dưới đất đã tóm được chân cô ta kéo ngã. Cho dù Ngọc Hà có học võ thì sức vóc so với một người đàn ông to lớn hơn mình cũng không bằng. Nằm trên đất Ngọc Hà thẳng chân đạp túi bụi vào “đóa hoa” ngoại quốc. Chắc chắn chưa từng có ai đối xử tàn bạo như thế đối với Tery. Đám đông bỗng chốc vây vòng trong vòng ngoài. Đám con gái fan hâm mộ của Tery vội vàng lên tiếng mắng chửi Ngọc Hà.

Ngọc Hà vừa rồi nghe bạn của Quang nói Chi Nga hẹn riêng Quang nói chuyện thì trong lòng cô ta tức tối không yên. Màn đánh ghen hôm trước ngẫm lại thì người hiền lành như Quang hẳn sẽ vô cùng giận nhưng anh ấy không thể chỉ vì thế mà chia tay cô được. Lại càng không thể mới ngày hôm qua chia tay cô, ngày hôm nay đã thành đôi với con hồ ly tinh này. Nghĩ đến đây Ngọc Hà nổi điên lên đi tìm Chi Nga để “dạy dỗ”, chỉ không ngờ bị cái tay đẹp mã này cản lại. Đánh đấm một hồi cũng thấy bình tĩnh lại, Ngọc Hà lúc này mới biết mình trở thành tâm điểm chú ý, cô có chút xấu hổ vì bị vây quanh chỉ trích.

Chi Nga đỡ Tery dậy, mặt mũi chân tay cậu ta đã chỗ thâm chỗ tím. Chi Nga vốn định đưa Tery đi nhưng cậu ta không chịu, mắt tức tối nhìn bà chằn Ngọc Hà trong khi tay thì tìm loạn trong túi xách. Một lát sau Tery cầm ra một tập giấy, ném xuống đất trước mặt Ngọc Hà.

“Đây là kết quả sau khi tôi làm việc với luật sư ngày hôm qua. Việc cậu xỉ nhục Chi Nga bạn tôi có cả trăm người có thể làm chứng, chúng tôi kiện cậu về tội xúc phạm nhân phẩm danh dự người khác. Ngày hôm qua cậu còn đập nát chiếc điện thoại mới của Chi Nga, trong này có hóa đơn thanh toán đấy. Chúng tôi cần cậu xin lỗi Chi Nga, bồi thường tiền điện thoại.”

Nói đến đây không chỉ Ngọc Hà mà cả những người đứng xung quanh cũng đồng loạt mở to mắt ra nhìn Tery. Người ta là Tây đó nha, mở miệng ra là nói chuyện luật pháp, ngậm miệng lại cũng ám chỉ luật sư. Điện thoại di động không hề rẻ, và cái tội xúc phạm nhân phẩm thì xử thế nào? Ngọc Hà học judo từ bé, trước tới giờ chẳng ai uy hiếp được cô. Chuyện gì không giải quyết được là cô dùng nắm đấm. Thật không ngờ cái thằng Tây đẹp mã này chỉ nói mấy câu đã khiến cô phát rét. Vừa phải đền tiền vừa bị kiện tụng, bố cô sẽ lột da cô mất.

Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó. Tery nén đau nói tiếp:

“Nhưng đó là giấy tờ của ngày hôm qua, là chuyện của Chi Nga. Còn chuyện hôm nay, tôi sẽ kiện cô vì tội hành hung người khác. Cô cứ đợi đấy!”

Nói rồi Tery để Chi Nga dìu đi.

Đang xoa mật gấu với cao nóng để tan vết bầm trên mặt cho Tery thì Bóng tròn từ đâu mở cửa phòng, vừa vào đã nói một tràng:

“Hai người cẩn thận cái con nhỏ Ngọc Hà nhé, nghe nói nó học Judo mười năm rồi. Con nhỏ này thích nhất là dùng nắm đấm nói chuyện, Đầu to vừa mới chia tay cô ta, e là cô ta sẽ đi tìm Chi Nga gây khó dễ đấy.”

Nói đến đây Bóng tròn mới nhìn thấy khuôn mặt thâm tím của Tery, hắn ngơ ngác hỏi:

“Cuối cùng thì cũng có ngày cậu tán gái bị đánh cho tơi tả.”

Tery tức tối trừng mắt nhìn Bóng tròn, còn Chi Nga không nhịn được cười một tiếng.

Tery liếc mắt nhìn con bạn, trực tiếp bỏ qua Bóng tròn mà thủng thẳng nói:

“Bị người ta nói: tránh xa tôi ra, mà cậu còn cười được, cậu bình tĩnh hơn tôi tưởng đó”

“Ai nói?” Bóng tròn ngạc nhiên rồi tự à lên một tiếng nói rất nhỏ: “Chẳng nhẽ là Đầu to?”

Nét ảo não vừa xua đi lại tràn về trên khuôn mặt Chi Nga. Lực bóp trên tay Tery nặng thêm hẳn khiến hắn ui a kêu đau liên hồi. Trước khi quyết định tiếp cận anh, cô đã dự liệu khả năng xấu nhất là bị anh từ chối, nên không sốc như khi biết anh có bạn gái. Nhưng dự liệu là một chuyện, đối diện với nó lại là chuyện khác.

“Vậy giờ cậu phải làm sao?”

Bóng tròn vừa hỏi vừa lấm lét nhìn Chi Nga. Tery hừ mũi một cái.

“Bỏ đi, gã đó không xứng.”

Chi Nga cười khổ, Tery chỉ biết nói mỗi câu này sao, nếu nói bỏ mà bỏ được thì cần gì phải bàn. Bóng tròn nhăn mặt, sau khi biết Chi Nga đã làm bao nhiêu việc vì cái cậu Đầu to kia, hắn tin rằng cô nàng không dễ dàng bỏ cuộc như thế. Cậu động viên:

“Dù sao thì bây giờ Đầu to cũng không có bạn gái nữa. Cậu ta vừa chia tay bạn gái, cậu lại tới tỏ tình ngay, rõ ràng là người tử tế sẽ không dễ dàng gì chấp nhận ngay.”

Nói đến hai chữ “tử tế” Bóng tròn còn làm bộ như vô tình liếc nhìn Tery một cái, ai chả biết tốc độ thay người yêu như thay áo của Tery. Bóng tròn lại nói:

“Hay để một thời gian cho tâm tình thoải mái lại đi.”

Chi Nga lắc đầu.

“Không được, tớ có đi thực tập hai tháng, với nghỉ hè về mà anh ấy đã có bạn gái.”

Ý của cô là, nếu để yên thế này thì không biết có Ngọc Hà thứ hai xuất hiện nữa hay không. Cô như chim sẻ sợ cành cong, nhìn anh sóng vai với người con gái khác cảnh tượng ấy cô không bao giờ muốn thấy lại.

Tery nghe thế thì ảo não vô cùng. Đã hàng trăm lần cậu tự hỏi, thằng nhóc Đầu to ngoài mỗi chuyện giúp Chi Nga bị lạc năm cô ấy sáu tuổi thì còn có gì đặc biệt mà cô nàng thích đến vậy?

Bóng tròn hiểu ý cô bạn thân, hắn chép miệng nói:

“Nhưng xem ra cậu ta không thích kiểu “áp sát nhưng không dồn dập”, cậu chả làm thế mấy tháng nay rồi còn gì mà có hiệu quả đâu. Nếu tiếp tục, hay chuyển sang tấn công dồn dập đi. Đàn ông mà, ai chẳng thích hư vinh, được gái đẹp theo đuổi đương nhiên là thích. Hơn nữa bây giờ cậu ta chia tay bạn gái rồi, cậu dù có tấn công dồn dập cũng chẳng sợ bị ai nói này nọ.”

Chi Nga chẳng sợ ai nói này nọ, cô chỉ sợ chính Quang ghét bỏ thôi. Nhưng Bóng tròn nói cũng có ý đúng, dù cô bị Quang từ chối thì sự thật là anh ấy chia tay người yêu vẫn không thay đổi. Nhìn Chi Nga rơi vào trầm tư, Bóng tròn cũng không tiện hỏi nữa, cái này phải để cô nàng tự mình suy nghĩ rồi. Vì thế cậu ta nói vấn đề khác.

“Vậy còn con nhỏ Ngọc Hà thì sao? Nghe nói ở trường cấp ba còn là đàn chị chuyên đi bắt nạt các học sinh khác. Để an toàn, Tery với Chi Nga cứ cách xa xa cô ta ra một chút.”

Tery đang soi cái mặt bầm tím trong gương, ấm ức nói:

“Cám ơn, nhưng cậu cảnh báo muộn rồi.”