Vì hai căn phòng cách nhau không xa, Hạ Tiểu Tiểu logout trước nên đoạt được thế chủ động, ả nhanh chóng đi tới phòng ngủ của Viên Hạo. Bởi vì Hạ Tiểu Tiểu biết, nếu Lương Hồng Tuấn phản ứng kịp, nhất định sẽ ngăn mình đi tìm Viên Đậu Đậu.

Thời gian lúc này còn sớm, các học sinh đều đang ngồi trong phòng tự học, nên phòng ngủ của Viên Hạo không khóa, Hạ Tiểu Tiểu vội vã đi tới liền thuận lợi vào phòng.

Đập vào mắt Hạ Tiểu Tiểu là Viên Đậu Đậu đang ngồi ở bàn học, đưa lưng về phía cửa, còn Viên Hạo thì ngồi đối diện. 

Viên Hạo nghe được động tĩnh liền ngẩng đầu lên, thấy là Hạ Tiểu Tiểu, hắn mở miệng định chào hỏi thì đã thấy người hùng hùng hổ hổ chạy về phía Đậu Đậu. Viên Hạo hơi sững sờ, nhanh chóng phát hiện người tới không có ý tốt, hắn lập tức đứng dậy ngăn cản. 

Có điều khí thế của Hạ Tiểu Tiểu quá hung, ả thừa dịp lúc Viên Hạo ngây người liền vọt tới bên người Tiên Đậu, dùng hết sức bình sinh duỗi tay bóp cổ cô, tuyệt đối muốn giết chết Tiên Đậu. 

"Con đĩ này, mày dám quyến rũ bạn trai tao, tao bóp chết mày!"

Cũng may Viên Hạo chạy tới nhanh, hắn vươn tay giữ chặt cổ tay của Hạ Tiểu Tiểu kéo ra. Nhưng Hạ Tiểu Tiểu bây giờ đang lên cơn điên, sức lực lớn hơn lúc bình thường, đã vậy ả giãy dụa trốn tránh, làm cho Viên Hạo phải mất một lúc mới đẩy được cô ả ra. 

Mà đúng lúc này, từ ngoài cửa chạy vào, Lương Hồng Tuấn thấy tình cảnh trong phòng xong, liền mạnh mẽ khống chế Hạ Tiểu Tiểu đang muốn đứng dậy để xông tới chỗ Tiên Đậu.

Hạ Tiểu Tiểu hết giãy giụa rồi đến giương nanh múa vuốt hòng muốn thoát khỏi sự trói buộc của Lương Hồng Tuấn, miệng cuồng loạn hét: "Thả tôi ra! Tôi muốn giết chết con ả kia!"

Viên Hạo bảo vệ Tiên Đậu còn đang ho khan không ngừng sau lưng. Lúc này,  học sinh các phòng khác cũng đã kéo đến vì nghe thấy tiếng ầm ĩ, sau đó giúp Lương Hồng Tuấn chế trụ Hạ Tiểu Tiểu.

Cứ ngỡ vở hài kịch như vậy đã đến hồi kết, có điều làm sao Tiên Đậu có thể dễ dàng bỏ qua cho Hạ Tiểu Tiểu như vậy, cô trốn ở sau lưng Viên Hạo, mở miệng suy yếu nói, "Chị Hạ, chị làm sao thế? Vì sao đối xử với Đậu Đậu như vậy?"

Hai từ "chị Hạ" vừa hạ xuống, các nam sinh đang giữ chặt Hạ Tiểu Tiểu đồng loạt trợn mắt kinh ngạc. Vì để tránh kéo thêm phiền toái không cần thiết những người biết Hạ Tiểu Tiểu là nữ chỉ có đám người Lương Hồng Tuấn, những học sinh bình thường đều không biết. Tuy những lời này của Tiên Đậu chủ yếu nhằm vào Hạ Tiểu Tiểu, nhưng cũng là một trong tính toán tiêu diệt triệt để hậu hoạn của cô, khiến Hạ Tiểu Tiểu không còn cách ở lại học viện Dương Cương.

Nữ ở trong trường nam sinh, nghe mới hay làm sao! Ha! Đứng sau lưng Viên Hạo, Tiên Đậu âm thầm cười xấu xa.

"Con đĩ này! Đến giờ mày còn giả ngu! Tao sẽ lột da mày trước mặt mọi người, để tất cả mọi người nhìn thấy cử chỉ lẳng lơ của mày!" Quả nhiên, vốn dĩ Hạ Tiểu Tiểu đã yên tĩnh sau khi được mọi người ngăn cản, lúc này lại bị kích thích khi nghe giọng nói mềm mại, yếu ớt của Tiên Đậu.

"Chị Hạ, sao chị lại nói Đậu Đậu như vậy chứ?" Tiên Đậu tỏ vẻ như bị chịu sỉ nhục rất lớn, uất ức núp trong lòng Viên Hạo, bàn tay nhỏ bé còn níu chặt vạt áo Viên Hạo như tìm kiếm sự che chở, cất giọng vừa ỷ lại vừa sợ hãi gọi, "Anh! Anh!"

Viên Hạo vỗ lưng Tiên Đậu thấp giọng an ủi em gái, sau đó lập tức trừng mắt nhìn Hạ Tiểu Tiểu, "Hạ Tiểu Tiểu! Cô đừng quá phận, em trai tôi không phải người để cô sỉ nhục! Nếu cô còn tiếp tục, đừng trách tôi không đếm xỉa tình anh em!" Anh em trong lời của Viên Hạo đương nhiên là ám chỉ Lương Hồng Tuấn.

"Hừ! Tôi quá phận?! Anh hỏi nó xem, rốt cuộc là ai quá phận! Viên Đậu Đậu, tao nói cho mày biết! Mày dám đoạt đàn ông của tao! Tao sẽ khiến không ai được yên ổn!" Tuy Hạ Tiểu Tiểu đã kiệt sức để giãy dụa, nhưng sự điên cuồng kì dị trên mặt cô ta lại khiến người ta sợ hãi.

Lúc này Viên Hạo đã tức đến phun lửa rồi! Đoạt đàn ông?! Em gái hắn nghe lời như vậy, tan học xong liền về phòng, ngay cả cơm ăn cũng do anh trai là hắn mang về, chưa nói cả hai còn học khác phòng, ngay cả cơ hội để tiếp xúc với Tuấn, Đậu Đậu cũng không có, làm sao có thể tranh đoạt đàn ông với Hạ Tiểu Tiểu?! Chính cô ta có lỗi với Tuấn, còn dám đổ hết lên người em gái mình, điên rồi à!

Anh chỉ vào Hạ Tiểu Tiểu quát lớn, "Đàn bà điên! Đừng có sủa bậy như chó điên thế, Đậu Đậu tan học thì trở về ký túc xá, cực kì ngoan ngoãn, trong khoảng thời gian này em trai tôi vốn không tiếp xúc với Tuấn, sao đoạt đàn ông với kẻ điên được?!" Được rồi, dù sao trong mắt hắn, Đậu Đậu cũng là nữ nên trong tiềm thức, Viên Hạo đã tiếp nhận lý do đoạt đàn ông.

Có điều những học sinh khác nhìn hai người tranh chấp lại kì quái, một nam sinh lại đi chỉ trích một nam sinh đoạt đàn ông của mình?! Thật loạn! Bởi vì trong tiềm thức họ đã cho rằng Viên Đậu Đậu không có khả năng đoạt đàn ông với Hạ Tiểu Tiểu, đó chính là thứ mà ta gọi là trực giác. Nhưng lực chú ý của mọi người rất nhanh chuyển sang cái khác.

"Không thể tiếp xúc trong hiện thực thì có thể gặp trong trò chơi mà! Cái đồ gay!" Hạ Tiểu Tiểu thở phì phò, nhe răng trợn mắt nhìn Tiên Đậu nói, vì không còn sức nên giọng cô ta khàn khàn, ánh mắt vô cùng ác độc, có loại điên cuồng khát máu muốn xé xác người trước mặt.

Ý thức được điều này, Viên Hạo theo bản năng lập tức ngăn trở ánh mắt cô ta nhìn Tiên Đậu, anh mở miệng quát ầm lên, "Cô đừng có nói nhảm, Đậu Đậu vốn không có mũ, thì làm sao vào trò chơi!"

Lương Hồng Tuấn đang đứng cùng mọi người nghe vậy liền vọt lên che miệng Hạ Tiểu Tiểu, rất sợ cô ta nói ra chuyện ấy, hắn không muốn vì mình mà mấy người hay tọc mạch mà Đậu Đậu của hắn bị kêu là biến thái, "Hạo, tớ mang Hạ Tiểu Tiểu về phòng trước, cậu an ủi Đậu Đậu nhé." Nói xong, Lương Hồng Tuấn cũng không đợi Viên Hạo đáp lại, chỉ huy mọi người kéo Hạ Tiểu Tiểu trở về phòng ngủ.

Sau khi mọi người rút đi, Bây giờ Hạ Tiểu Tiểu đã hình tượng trước mặt Viên Hạo, chỉ cần Lương Hồng Tuấn chính thức nói lời chia tay với Hạ Tiểu Tiểu, kết quả sau này của cô ta, không cần nghĩ đã thấy thảm. Thật ra cô chỉ cần làm ra vẻ bị đã kích nặng nề thì đã đủ làm cho Viên Hạo đau lòng. Và để bảo vệ Viên Đậu Đậu, Viên Hạo, thậm chí cả Viên gia đều sẽ không bỏ qua cho Hạ Tiểu Tiểu.

Lương Hồng Tuấn đẩy Hạ Tiểu Tiểu vào phòng, lấy ga giường trói ả vào trên cột giường, sau đó giải tán mọi người rồi khóa cửa lại.

"Lương Hồng Tuấn, anh trói tôi lại vì con đĩ kia sao! Tôi sẽ không tha thứ cho anh!" Phát tiết xong lại không còn Tiên Đậu kích thích, lý trí của ả đã dần dần trở về, nhưng phẫn nộ vẫn không giảm, nó khiến cho ả không thể tỉnh táo phân tích tình hình trước mắt, chỉ dựa theo bản năng và thói quen trước kia, ra chiêu uy hiếp chia tay với Lương Hồng Tuấn. 

Lương Hồng Tuấn cười lạnh, "Hạ Tiểu Tiểu, đừng tự mình đa tình quá! Từ khi cô đi tìm Lâm Khai, tôi đã không thèm sự tha thứ của cô nữa rồi!"

"Anh!" Nghe Lương Hồng Tuấn đề cập tới Lâm Khai, khí thế Hạ Tiểu Tiểu lập tức yếu đi ba phần, nhưng nghĩ đến cảnh tượng thấy trong trò chơi, lưng ả thẳng ngay tắp lự, "Tôi và Lâm Khai trong sạch, không giống những gì anh đã làm trong game.”

“Là anh trốn tránh trách nhiệm!" Hạ Tiểu Tiểu đang nhắc nhở Lương Hồng Tuấn làm chuyện có lỗi với ả trước, thậm chí ả còn bắt gian ngay tại hiện trường.

Hạ Tiểu Tiểu dù sao vẫn còn trẻ, không hiểu được, nói đến vấn đề ai có lỗi trước với người đàn ông đã thay lòng thì cũng không được tác dụng gì, chỉ làm tăng thêm sự phản cảm mà thôi.

"Bất cứ vì sao, chúng ta chia tay!" Lương Hồng Tuấn căn bản không muốn tranh giành ai đúng ai sai với cô ta, từ bé hắn đã là giai cấp đặc quyền, ai đúng ai sai ở trong mắt hắn hề không quan trọng. Lương Hồng Tuấn chỉ chú trọng kết quả, trải qua cảnh ầm ĩ điên loạn ban nãy, hắn đã không thể để sống chung cô gái như Hạ Tiểu Tiểu, thậm chí ngay cả nhìn cũng thấy phiền.

"Cái gì? Anh muốn chia tay với tôi?!" Mặc dù Hạ Tiểu Tiểu sớm dự cảm sẽ có kết quả này, nhưng ở phương diện đối mặt với tình cảnh chia tay, phụ nữ luôn muốn lừa gạt mình, không đến phút cuối cùng họ sẽ không tin tưởng tình cảm của mình đã tới hồi kết.

Lương Hồng Tuấn mặc kệ Hạ Tiểu Tiểu phản ứng như thế nào, từ trước đến nay hắn luôn chuyên quyền độc đoán, "Sau lần này cô không thể ở lại trường học, tôi sẽ cho cô một khoản tiền, ngày mai cô rời khỏi đây ngay!" Cho dù Hạ Tiểu Tiểu lên cơn điên khiến hắn không thể chịu đựng, nhưng chung quy đã từng sống với nhau, hắn vẫn sẽ cho cô ta cuộc sống thoải mái.

"Em không  muốn! Em không muốn chia tay anh! Tuấn, anh đã quên tất cả vui vẻ trước kia của chúng ta rồi ư? Vì sao chúng ta phải chia tay?! Vì con đĩ đó sao?!” Hạ Tiểu Tiểu nghe xong lời Lương Hồng Tuấn, nước mắt tức thì trào ra, ả có chút mơ hồ, sự chia tay này tới quá đột ngột, quá trình mâu thuẫn của họ trở nên gay gắt quá nhanh chóng, chỉ trong khoảng 10 phút  mà ả đã bị đá!

Dĩ nhiên, Hạ Tiểu Tiểu không biết, đây là ngọn lửa mà Tiên Đậu đã châm ngòi từ lâu nên ngày hôm nay mới được bộc phát lớn như vậy, chỉ có điều lúc trước Tiên Đậu không ra tay ngoài sáng, cho nên ả mới chưa phát hiện mà thôi.

"Hạ Tiểu Tiểu cô câm miệng, nếu cô còn dám nói em ấy là đĩ, một xu cũng đừng hòng có!" Bị Hạ Tiểu Tiểu nhắc nhở, Lương Hồng Tuấn lập tức liên tưởng đến cặp mắt đen láy hoảng sợ ấp, áy náy lập tức đong đầy trái tim anh, Đậu Đậu... lại bị tổn thương vì anh một lần nữa. Nghĩ vậy, trong mắt Lương Hồng Tuấn khi nhìn Hạ Tiểu Tiểu đã không còn ý thương hại nữa.

Nghe được khả năng ngay cả tiền cũng khó lấy, Hạ Tiểu Tiểu ngừng nói theo phản xạ.

Lương Hồng Tuấn xem xét phản ứng của ả mà không khỏi cười lạnh, xem ra cái gì cũng kém Đậu Đậu, uổng công ngày trước hắn còn thưởng thức Hạ Tiểu Tiểu vì thấy ả xem tiền tài như không, hóa ra tất cả đều là ngụy trang để lừa hắn.

Sau khi bình tĩnh lại, cuối cùng Hạ Tiểu Tiểu đã tìm về lí trí, tuy hối hận bản thân xúc động làm chuyện không tốt, nhưng ả cũng không có buông tha cho khả năng vãn hồi Lương Hồng Tuấn, suy nghĩ tất cả mọi chuyện lại một lượt, ả rất nhanh liên tưởng tới NPC giống Viên Đậu Đậu. 

Nghĩ đến khả năng này làm Hạ Tiểu Tiểu trợn tròn hai mắt, dò xét nói, "Lương Hồng Tuấn, anh có tình yêu khác biệt với Viên Đậu Đậu?!" Không ngờ Lương Hồng Tuấn lại phản ứng kịch liệt. Điều này đã chứng thực suy đoán của ả.

"Cô câm miệng!" Lương Hồng Tuấn không còn quan tâm tới Hạ Tiểu Tiểu, có điều nghe được câu này lập tức trừng mắt lạnh lùng nhìn ả.

Cô câm miệng! Mà không phải cô nói bậy! Phát giác điểm này, Hạ Tiểu Tiểu lại lộ ra bản tính trước mặt Lương Hồng Tuấn, ả uy hiếp, "Lương Hồng Tuấn, nếu anh dám chia tay tôi, tôi liền công bố chuyện này ra ngoài! Đến lúc đó, xem anh đối mặt với Viên Hạo và Viên Đậu Đậu như thế nào!"

Xem ra Hạ Tiểu Tiểu đã quên, thực lực của ả và Lương Hồng Tuấn ở Bắc Kinh này chênh lệch rất xa, tuy Lương Hồng Tuấn chưa tiếp xúc thương trường tôi lừa anh gạt nhưng với tư cách người kế thừa gia tộc, tuyệt đối không phải là người mà Hạ Tiểu Tiểu có thể làm màu.

Vẻ mặt không chút luống cuống nghe Hạ Tiểu Tiểu nói ra lời này. Bởi vì lòng tham không đáy và không biết phân biệt của Hạ Tiểu Tiểu, một chút sự dịu dàng cuối cùng của hắn đối với ả đều biến mất, trở nên quyết tâm xử lí Hạ Tiểu Tiểu. Về phần uy hiếp ... Muốn khiến một người câm miệng có rất nhiều cách, phương pháp đơn giản nhất là khiến tất cả mọi người biết Hạ Tiểu Tiểu nói dối. 

Đối với sự im lặng của Lương Hồng Tuấn, Hạ Tiểu Tiểu vẫn chưa cảm thấy hốt hoảng, có điều ả chọc Lương Hồng Tuấn như thế nào, cũng không khiến hắn để ý, một đêm cứ thế trôi đi.

Ngày hôm sau, Hạ Tiểu Tiểu bị người cưỡng chế đưa ra Học viện Dương Cương. Tiếp theo tin tức "Nữ sinh trà trộn vào Học viện Dương Cương để vơ vét tài sản nhân viên nhà trường và học sinh đang học" lan truyền khắp ngõ ngách, tư liệu của Hạ Tiểu Tiểu liền lộ ra ánh sáng, hành vi làm ẩu làm càn, ra vẻ cương trực uy hiếp người khác ngay lập tức bị quần chúng tận lực đả kích, Hạ Tiểu Tiểu rất nhanh biến thành con chuột bị mọi người gọi đánh.

Mà gia đình thuộc bậc trung của ả cũng vì vậy mà lâm vào khốn cảnh, không có biện pháp, ai bảo con gái họ ra thành phố quá mức ngạo mạn, đắc tội rất nhiều người. Hơn nữa vì lúc trước Hạ Tiểu Tiểu còn là bạn gái của Lương Hồng Tuấn nên công ty đều muốn lấy lòng của họ, sắp xếp cho họ những chức vụ làm nhẹ lương cao, sau khi Lương Hồng Tuấn trở mặt, dĩ nhiên nhà họ Hạ không có sức chống đỡ, cuộc sống quá an nhàn khi trước khiến họ trở đắc ý, bây giờ cả nhà đều lâm vào tình cảnh túng quẫn.

Bởi vì con gái đắc tội đại gia tộc thành phố là nhà họ Lương và nhà họ Viên, nên cho dù kiếm việc lao động chân tay ở đây, Hạ gia cũng không kiếm được. Bọn họ chỉ có thể tới nơi khác sống, có điều những gì Hạ Tiểu Tiểu làm đều bị đám paparazzi phơi bày. Sau này họ có ở đâu cũng sẽ bị bài xích, cười nhạo và chỉ trích.

Sau khi Tiên Đậu liếc sơ qua tin tức, cảm thấy không khác lắm với yêu cầu, liền thông báo cho 101 chấm dứt nhiệm vụ.

"Kí chủ muốn chấm dứt nhiệm vụ ngay bây giờ?" Giọng 101 vang lên trong đầu Tiên Đậu, "Độ hoàn thành nhiệm vụ còn có chỗ trống để phát triển."

"Xác định." Một nhiệm vụ thử nghiệm, hoàn thành là được rồi, Hạ Tiểu Tiểu chỉ xen vào tình cảm lúc hai người đang yêu, cũng không chen chân vào hôn nhân người khác, không giết người lại chẳng phóng hỏa, coi như vì tương lai của mình, Tiên Đậu tự nhủ với bản thân không nên quá ác độc với cô ta, dựa theo bàn giao của người đưa ra nhiệm vụ, tách cô ta khỏi Lương Hồng Tuấn là được rồi.

“Kí chủ xác nhận hoàn thành nhiệm vụ... Rời khỏi thế giới có mục tiêu....."