Chương 1: Hành hạ điên cuồng

“Cởi!” Trước mắt là một người đàn ông, cả người tản ra hơi thở lạnh như băng anh hừ lạnh lên tiếng

Ngải Tuyết mấp máy đôi môi khô khốc, xoay người, vạt áo chậm rãi rơi xuống, 18 tuổi nhưng thân thể cô đã trổ mã có lồi có lõm, tối nay, cô muốn dùng lần đầu tiên của mình để đổi mạng sống của gia tộc.

Anh cường thế , không có bất kỳ dịu dàng nào trực tiếp đẩy vào thân thể của cô, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng Ngải Tuyết vẫn còn sợ hãi kêu lên tiếng

“Đau?” Người đàn ông dừng một chút, trong nháy mắt thoáng qua, ông cụ cư nhiên lại kêu anh tới chỗ này

Khóe mắt Ngải Tuyết đẫm lệ gật đầu, đau quá!

Anh chỉ kinh ngạc trong chớp mắt, chợt càng thêm ra sức , từng phát từng phát như muốn chạm tới chỗ sau nhất của cô, Ngải Tuyết lông mày nhíu chặt , như bị đụng vào sâu bên trong

Cô cảm thấy anh chính là một ác ma, trong mắt anh luôn lạnh như băng không chút ấm áp nào, dù bây giờ cô cùng anh làm chuyện thân mật thể xác này với anh.

Anh nhìn Ngải Tuyết phía dưới thân thể, trong mắt hiện mấy phần khinh bỉ cùng giễu cợt, “Nhỏ như vậy đã đi kiếm tiền? Phụ nữ nào cũng hèn hạ thế sao? ? ?” Thanh âm băng lạnh thấu xương của anh vang ở bên tai, tựa như một phát sung, khiến lòng Ngải Tuyết vỡ vụn.

Anh cho là cô muốn như vậysao? Công ty gia tộc bị người có lòng ám toán, tài vụ của công ty xuất hiện tham ô, tiền bạc cũng thiếu hụt.

Hôm nay ba quỳ gối trước mặt cô, cầu xin cô tới nơi này giúp gia tộc vượt qua cửa ải khó khăn này,ông cụ của gia tộc Mộ Dung nói, chỉ cần cô ở với cháu của ông một buổi tối, liền đồng ý giúp công ty Ngải thị cô vượt qua khó khăn lúc này.

Ngải Tuyết hoảng sợ nhìn ba, một khắc kia, lòng của cô đau đớn, thật ra cô không phải con gái ruột của ba, cô chỉ là một đứa cô nhi, lớn lên ở cô nhi viện! Lúc đầu, ba cũng vì muốn tìm bạn chơi cùng con gái ruột của ông, chính là chị cô bây giờ – Ngải Vũ, nhìn cô cảm thấy ưng thuận, nên liền đem cô về gia tộc, cô vô cùng cảm kích vì ông cho cô một mái ấm gia đình, cô cảm thấy mình như cô bé lọ lem hóa thành công chúa.

Mà hôm nay, vì lợi ích của gia tộc, cô biến thành vật hy sinh, nằm trên giường của người đàn ông xa lạ mặc cho anh đùa bỡn! Ánh mắt Ngải Tuyết trở nên đau buồn và thương cảm, cắn chặt môi, không nói tiếng nào!

Ánh mắt của cô bị anh nhìn thấu, tim không khỏi đau xót, nhưng anh lại lắc đầu, càng thêm ra sức với hông của cô, hung hăng hành hạ cô, mỗi một lần đều hành hạ cô đến chết đi sống lại”

Chỗ đau ở sâu trong cơ thể dần bị thay thế bởi từng trận khoái cảm, trên mặt Ngải Tuyết hiện lên từng mảnh đỏ ửng!

 

Chương 2: Ông theo dõi cháu?

Khóe miệng anh nhếch lên tạo thành nụ cười mỉa mai.

Không biết đã trải qua bao lâu, Ngải Tuyết mệt mỏi hôn mê trong mơ màng, khi cô tỉnh lại, phần dưới cơ thể vẫn đau nhức khó chịu như cũ, một giọt mồ hôi rơi xuống mặt cô, lúc này cô mới ý thức được, người đàn ông kia vẫn điên cuông đòi hỏi ở trong cơ thể của cô.

Đôi mắt hơi mở, liền nhìn thấy thân hình tuyệt mĩ của người đàn ông đó với vẻ mặt tức giận và đôi mắt hấp dẫn chết người của anh.

“Cô gái, tối nay cô là của tôi, đừng hòng ngủ” Trán Ngải Tuyết đầy mồ hôi, người đàn ông này tính giày vò cô cả đêm sao?

Rạng sáng 5 giờ, cuối cùng anh cũng mệt mỏi nằm bên cạnh thân thể trắng noãn của Ngải Tuyết, mà Ngải Tuyết, đã bất tỉnh nhiều lần! ! !

Khi cô tỉnh lại lần nữa đã là giữa trưa, nhìn cả thân thể không mảnh vải che thân khuôn mặt liền đỏ bừng, mọi thứ của đêm qua tựa như một giấc mơ, nhưng lại rõ ràng đến thế.

Người đàn ông kia đã giày vò cô suốt cả đêm, tinh lực của anh sao có thể khỏe như vậy?

Ngải Tuyết rời giường muốn đi tắm, cả người dính đầy mùi vị của người đàn ông kia.

Vừa mới cử động thân thể, hạ thân liền đau như bị xé rách.

“Cô đã tỉnh?”Từ đỉnh đầu truyền đến tiếng nói lạnh lùng.

“Ừ” Anh mới từ phòng tắm đi ra, phía dưới cơ thể quấn một chiếc khăn tắm, khuôn mặt Ngải Tuyết liền đỏ bừng vội quay đi.

“Cô tên gì?” Thanh âm đầy truyền cảm của người đàn ông kia vang lên

“Ngải Tuyết!”

“Tôi sẽ nhớ kỹ cô, mùi vị không tệ” Anh nhếch miệng châm chọc.

Ngải Tuyết bĩu môi, không muốn giải thích thêm, vì sau này, hai người bọn họ sẽ giống như hai đường thẳng song song, không bao giờ giao nhau nữa.

Anh lấy khăn lông lau mái tóc ngắn màu nâu của mình, quần áo chỉnh tề, thản nhiên đi ra khỏi phòng trong ánh mắt ngây người của Ngải Tuyết.

“Kiệt!” Người đàn ông này chính là cháu trai được ông cụ Mộ Dung thương nhất – Mộ Dung Kiệt

Mộ Dung Kiệt thấy ông cụ đang đi tới, anh khẽ nhíu mày

“Kiệt, tối hôm qua không tệ chứ?” Thằng nhóc này, cư nhiên chiến đấu hăng say cả đêm, ai nói cháu trai nhà ông là đồng chí, thì không nổi hứng thú với phụ nữ chứ?

“Ông có ý gì?” Mộ Dung Kiệt hơi nheo đôi mắt lại như đang suy nghĩ sâu xa.

Ông cụ biết đã lỡ lời làm lộ chuyện, ngượng ngùng sờ chóp mũi

“Ông theo dõi cháu?” Sắc mặt Mộ Dung Kiệt âm u vô cùng.

“Không có, không có, tối hôm qua ông ngủ sớm, cái gì cũng không biết, đúng không, Quý Hằng?” Ông cụ giả bộ ngớ ngẩn để ném củ khoai lang phỏng tay này ném cho Quý Hằng – cháu trai của mình

Vẻ mặt Mộ Dung Kiệt khó chịu trừng mắt ông cụ:”Không được có lần sau nữa”