Edit: Thanh Xuân.

Gần đây trên mặt Hướng Tình viết mấy chữ như thế này, khó chịu và buồn bực.

Buổi tối ba mẹ Hướng Tình xem thiên tượng, bấm ngón tay tính toán, cô nàng không phải là biểu hiện như vậy.

Đúng ra gì kia và Hàn Tử Nghị rốt cuộc không thành nghe thấy thì cao hứng không phải sao? Tuy nói ở phương diện tình cảm tiểu tử Hàn Tử Nghị kia thật sự quá không sạch sẽ, chẳng qua nếu như sau khi ở chung một chỗ với Hướng Tình thì Hàn Tử Nghị biết sửa sai, bọn họ làm ba mẹ cũng vẫn rất vui lòng thấy Hướng Tình và Hàn Tử Nghị đi chung với nhau.

Dù sao hồi nhỏ Hướng Tình đã thích Hàn Tử  Nghị, hơn nữa, Hàn Tử kiên Nghị cũng tuổi trẻ tài cao, vẫn rất có thủ đoạn, hơn nữa nhà họ Hàn và nhà họ Hướng đều biết gốc biết rễ, cũng môn đăng hộ đối, ba mẹ Hàn Tử Nghị cũng thích Hướng Tình, thật ra thì người lớn hai nhà đã sớm xem vừa mắt rồi, đã sớm có ý tưởng kết làm thân gia, chỉ là hai người trẻ tuổi vẫn không có động tĩnh, bọn họ cũng thật rất ngại thúc giục.

Mắt thấy thật vất vả tu thành chính quả, tại sao Hướng Tình lại phản ứng như thế?

Người giúp việc nhà họ Hướng cũng cảm thấy biểu hiện gần đây của Đại tiểu thư quá kỳ quái, theo tài xế ngày đó miêu tả, hơn nữa chính mắt bọn họ nhìn thấy cùng quan sát, quả thực lăn lên giường là không thể nghi ngờ.

Dĩ nhiên Hướng Tình và Hàn Tửu Nghị cũng dùng cách nói cao cấp hơn, xe chấn!

Chỉ là, nhìn vẻ mặt tiểu thư nản lòng, nản chí giống như chuyện không phải một lần như thế.

Mấy người giúp việc lại chuyển ánh mắt nhìn tài xế.

Tài xế vội vàng đứng ra giải thích, "Chắc chắn là tiểu thư ở trên xe gì đó không thể nghi ngờ, tôi nói lại một lần cho các người nghe."

Nói xong, tài xế kể lại tiết mục ngắn mấy ngày gần đây đã lặp lại vô số lần lại giống như là kể chuyện cổ tích một cách sống động.

"Ngày đó đi, vốn tôi muốn chở tiểu thư Hướng Tình trở về," Tài xế nói, "Chỉ là Hàn thiếu gia đuổi theo tiểu thư Hướng Tình, chết sống không chịu để cho tiểu thư Hướng Tình đi, hơn nữa, căn cứ vào suy đoán của tôi, ngay lúc đó Hàn thiếu nghĩ là hôm nay tiểu thư không lên giường cùng cậu ấy, cậu ấy tuyệt đối không sẽ thả tiểu thư đi."

Mấy người giúp việc lộ ra ánh mắt nóng bỏng lần nữa.

Không hổ là lãng tử trà trộn mấy năm trên tình trường, quả nhiên là có thủ đoạn.

Tài xế lại hả hê dương dương đắ ý nói, "Lúc ấy tôi vừa nhìn tình huống không đúng, tôi suy nghĩ một chút, tôi không thể đợi tiếp nữa, ánh mắt Hàn thiếu gia nhìn tôi thật giống như là muốn giết người. Sau đó, tôi cũng rất lý trí tránh người."

Thật tinh mắt, mấy người giúp việc nhất trí cảm thán.

"Chẳng qua tôi cũng không đi xa, tôi núp trong bụi cỏ gần đó quan sát." Gương mặt tài xế khiêm nhường, chỉ là nét mặt kia hình như là đang nói..., mọi người mau tới khen tôi đi, tôi sẽ không keo kiệt nhận lời khen của mọi người.

"Tôi vừa đi, Hàn thiếu gia lập tức chen lên xe, động tác kia tương đối mạnh mẽ," Hình như tài xế đang nhớ lại tình huống lúc đó, ngay cả một chút chi tiết nhỏ cũng không có, "Chỉ là, Hàn thiếu gia rất thông minh, cậu ấy vừa lên xe lập tức đóng cửa xe lại. Trong lúc đó tôi còn thấy tiểu thư có mở cửa xe ra vài lần, nhưng cũng bị Hàn thiếu gia đóng lại ngay."

Ai u, sáng suốt, không thể để cho tiểu thư chạy mất. Nếu không, với tốc độ của Hàn Tử Nghj kia, tuyệt đối không chạy lại tiểu thư bọn họ.

"Sau đó, mọi người biết thế nào không? Đột nhiên xe bắt đầu đung đưa, tôi còn mơ mơ hồ hồ nghe được giọng của tiểu thư, nhưng tuyệt đối là mang theo vài phần khổ sở, mọi người hiểu được," Tài xế chen mi trợn mắt.

Hiểu, cái này mọi người phải hiểu.

Lần đầu tiên nha, đau là phải.

"Sau đó xe ổn định một thời gian ngắn, đột nhiên xe lại bắt đầu rung động dữ dội, mọi người đều hiểu......" Tài xế lại cho ánh mắt ngầm hiểu.

Hiểu, phải hiểu! Vượt qua thời kỳ thống khổ, bắt đầu hưởng thụ sao?

"Sau đó thế nào hả, thật sự là quá kịch liệt, kết quả Hàn thiếu gia rớt từ trên xe xuống." Giọng nói của tài xế có chút hả hê, "Mọi người không biết lúc ấy, vẻ mặt Hàn thiếu rất khó coi, giống như tôi thiếu tiền cậu ấy vậy."

"Lúc đó sắc mặt tiểu thư cũng không tốt lắm, xem chừng chuyện kia bị cắt đứt mọi người hiểu được......"

Tài xế lại đưa một ánh mắt về phía mọi người.

Tất cả mọi người gật đầu một cái.

Loại chuyện đó làm được một nửa lại không chịu làm, mặc kệ là nam hay nữ đều không thích.

Tài xế lại tiếp tục nói, "Lúc ấy dường như Hàn thiếu gia còn muốn tiếp tục lên xe, chỉ là tiểu thư cũng rất tức giận để cho tôi lái xe đi, chắc mọi người cũng đã hiểu......"

Hiểu, đây là tiểu thư đang ghét bỏ Hàn thiếu gia không được.

"Sau đó, bởi vì tôi xuất hiện quá kịp thời, không cho tiểu thư và Hàn thiếu gia thời gian tiêu hủy chứng cớ, tôi phát hiện những thứ kia trên xe, mọi người đều nhìn thấy rồi, chuyện này tôi không nói nữa." Chứng cớ đã giữ lại rồi, những thứ rơi trên ghế sa lon là máu tươi, trên khăn giấy chỗ ngồi bên cạnh còn dính mầm móng của người khác.

Mọi người rất tự giác bỏ quên tại sao trên kính chắn gió cũng có máu tươi.

Lúc kích động, khó tránh khỏi khó tránh khỏi, tất cả mọi người muốn tha thứ một chút, Hướng Tình và Hàn Tử Nghị cũng không dễ dàng.

"Chỉ là, theo lý thuyết tiểu thư nên vui mừng, tại sao tôi thấy mấy ngày nay tiểu thư ngay cả cơm cũng không muốn ăn cơ chứ?" Đầu bếp nhà họ Hướng mặt ủ mày ê, trong ngày thường Hướng Tình thích ăn anh làm cơm nhất, nhưng gần đây cho dù anh đổi các món ăn đa dạng, Hướng Tình cũng không muốn ăn.

"Chẳng lẽ là chưa thỏa mãn dục vọng?" Có người giúp việc suy đoán.

Ba Hướng Tình vẫn núp trong bóng tối nghe lén không nhịn được đứng dậy, tại sao có thể nói con gái bảo bối của ông như vậy chứ? Lời nói phía trước coi như xuôi tai, nhưng câu nói sau cùng thật sự là quá chói tai rồi, cho dù là sự thật cũng không nên nói ra ngoài nha, thiệt là!

Ba Hướng Tình tới, mấy người giúp việc cũng như một làn khói tất cả trở về vị trí của mình, mỗi một người đều nghiêm chỉnh giống như chuyện vừa nói đều như một đám không khí.

Mây trôi, nói chuyện gì đều là mây trôi. Người giúp việc nhà họ Hướng ở thành phố A nổi danh cần cù, đúng! Bọn họ chính là cần cù như thế!

Ba Hướng Tình không biết nói gì liếc nhìn mấy người giúp việc làm bộ làm tịch này, ông là người sáng suốt tuyệt đối sẽ không nghi ngờ tất cả lời vừa nghe đều là ảo giác.

Chỉ là...... Chẳng lẽ Hướng Tình thật sự chưa thỏa mãn dục vọng hay sao?

Ba Hướng Tình nghiêm túc cảm thấy ông hỏi Hướng Tình về vấn đề này thật sự là quá không thích hợp.

Cho nên, ba Hướng Tình nghẹn a nghẹn, đợi đến lúc trên bàn cơm, rốt cuộc ba Hướng Tình không nhịn nổi.

"Hướng Tình, sao gần đây mặt mày con cứ ủ dột thế," Ba Hướng Tình nói: "Ba và mẹ con đang định ra nước ngoài chơi mấy ngày, đến lúc đó phòng chúng ta còn trống, con có muốn mời bạn con đến chơi một lát hay không? Chẳng hạn như Hàn Tử Nghị, Quyền Thiệu Viêm, Mục Giai Âm, cũng có thể mời đến."

Người giúp việc bên cạnh hiểu rõ nhìn lão gia nhà mình một chút.

Đây là lão gia muốn tạo cơ hội cho Hướng Tình.

Rất rõ ràng Quyền Thiệu Viêm và Mục Giai Âm tuyệt đối sẽ không qua đêm trong nhà, hơn nữa với tính tình của Quyền Thiệu Viêm tuyệt đối sẽ kéo một mình Mục Giai Âm tới nơi khác.

Lão gia chỉ chỉ ra ba người này, rất rõ ràng, thật ra thì người lão gia muốn chính là Hàn Tử Nghị.

Bỗng mẹ Hướng Tình cảm thấy vấn đề phức tạp mấy ngày này đã giả quyết dễ dàng như thế, ai u, lão già thật là càng xem càng thuận mắt, thật muốn cho lão già 32 điểm  khen.

"Con không muốn gặp Hàn Tử Nghị," Gần đây Hướng Tình không muốn thấy nhất chính là tên Hàn Tử Nghị này, hơn nữa, gần đây cô cũng không muốn ra cửa, chính là vì tránh Hàn Tử Nghị. Vừa nghĩ tới Hàn Tử Nghị cô đã tức lên, hết lần này tới lần khác người giúp việc nhà mình bây giờ há mồm ngậm miệng chính là Hàn Tử Nghị. Dường như cô và Hàn Tử Nghị đang ràng buộc nhau, anh ta đã có người phụ nữ khác rồi, Hướng Tình có chút bực mình nghĩ tới, để cho anh ta và người phụ nữ kia thiên trường địa cửu đi.

Đến lúc đó cô sẽ bỏ tiền đi nuôi một đôi tiểu bạch kiểm, bảo đảm mỗi người đều cao lớn đẹp trai hơn Hàn Tử Nghị, khiến Hàn Tử Nghị đi đời nhà ma đi!

"Tại sao?" Ba và mẹ Hướng Tình đồng thời đặt câu hỏi.

Lại nói gần đây con gái không phải chưa thỏa mãn dục vọng lại bị bệnh tương tư, ngay cả cơm cũng ăn không được sao? Làm sao bây giờ lại không nmuốn gặp  Hàn Tử Nghị đây?

"Sẽ không phải là Hàn Tử Nghị khi dễ con chứ?" Mẹ Hướng Tình cơ trí nghĩ tới vấn đề này, sau đó nói, "Con gái ngoan, con có uất ức gì, thì nói cho mẹ, có mẹ làm chỗ dựa cho con."

"Đúng, ba cũng là núi dựa của con." Ba Hướng Tình vội vàng không chịu yếu thế đứng dậy.

Vẻ mặt Hướng Tình lại càng ngày càng ảm đạm.

Hồi lâu Hướng Tình mới oa một tiếng khóc lên nói: "Ba, mẹ, hai ngừoi không biết Hàn Tử Nghị rất quá đáng."

Hướng Tình khóc nói, "Bọn con cũng đã lui tới rồi, anh ta vẫn lên giường với người phụ nữ khác, anh tachẳng những lên giường, anh ta còn để cho người phụ nữ kia mang thai."

Hướng Tình vừa khóc càng không thể ngăn lại.

Nụ cười trên mặt ba mẹ Hướng Tình đọng lại.

Vốn hai người bọn họ cho là Hướng Tình không vui bởi vì cuộc sống với Hàn Tử Nghị không hòa hài mà thôi. Nhưng không ngờ đây căn bản cũng không phải là vấn đề không hòa hài, mà là vấn đề tác phong của Hàn Tử Nghị.

"Ngày đó con cãi nhau với người phụ nữ kia, Hàn Tử Nghị cũng không đứng về phía con." Hướng Tình càng ngày càng uất ức.

Khi đó Hàn Tử Nghị cứ trầm mặc như vậy nhìn cô cãi nhau với người phụ nữ kia, lúc ấy trong lòng cô cảm thấy thật khó chịu. Hơn nữa, ngay cả Đổng Lê Triệu cũng đồng ý giúp cô nói chuyện, nếu không phải Đổng Lê Triệu khuyên Hàn Tử Nghị, nhất định Hàn Tử Nghị có thể nói ra những lời tổn thương cô hơn.

Tại sao à? Quan hệ giữa cô và Đổng Lê Triệu không tốt, Đổng Lê Triệu cũng đồng ý giúp cô, nhưng cô là bạn gái của anh, mà anh lại đối xử với cô như vậy.

"Còn nữa, trước có một lần ta bị người phụ nữ trước kia của Hàn Tử Nghị vu oan, Hàn Tử Nghị hoàn toàn không tin tưởng lời của con cũng không phân tốt xấu đứng về phía người phụ nữ kia." Một lần đó cô dễ dàng tha thứ cho Hàn Tử Nghị, là bởi vì cô cảm thấy thái độ Hàn Tử Nghị nói xin lỗi rất chân thành, cô cảm thấy về sau anh cũng sẽ không tái phạm.

Hơn nữa cô thích Hàn Tử Nghị nhiều năm như vậy, rốt cuộc có một ngày thấy thành công gần ngay trước mắt, cô không muốn buông tha chút nào.

Nhưng mà, Hàn Tử Nghị lại tái phạm, hơn nữa, sai lầm so với lần trước còn nghiêm trọng hơn.

Hàn Tử Nghị còn đổ sai lầm này cho cô vì không lên giường với anh?

Đây cũng có thể là một loại sai lầm, vậy đàn ông trên đời này đều có thể quang minh chính đại nuôi tình nhân rồi!

Sắc mặt ba Hướng Tình từ từ biến thành đen.

Hừ hừ, con rể đa tình này tuyệt đối không thể muốn, việc này sẽ phá hủy cả đời con gái mình.

Người giúp việc nhà họ Hướng lập tức biến phần tràn đầy hảo cảm trước đó dành cho Hàn Tử Nghị thành đen. Đây là người phụ bạc, tiểu thư đang qau lại với anh thế mà anh lại dám bội tình bạc nghĩa, thứ người như thế tuyệt đối không thể làm thiếu gia bọn họ.

Tiểu thư nên đá Hàn Tử Nghị, người thích tiểu thư bọn họ lại có nhiều lắm, tuyệt đối không kém một Hàn Tử Nghị!

"Con chờ, ba sẽ tới nhà họ Hàn đòi công bằng cho con." Tại sao con gái nhà họ Hướng bọn họ có thể chịu sỉ nhục như vậy?

"Không cần, ba, " Một tay Hướng Tình kéo tay ba mình, cưỡng ép ba mình ngồi trên ghế nói: "Dù sao con cũng nói chia tay với Hàn Tử Nghị rồi."

"Chia rất tốt," Ba Hướng Tình vui vẻ, vỗ vỗ bả vai Hướng Tình nói, " Hướng Tình, rốt cuộc con cũng chịu vứt tên Hàn Tử Nghị đó rồi, ba đã sớm nhìn cậu ta khó chịu, con chờ, ba phải đi tìm mấy thanh niên tài giỏi đẹp trai cho con, con thích người nào, mau nói cho ba."

Mẹ Hướng Tình cũng gấp gáp vội vã nhìn Hướng Tình, thật giống như là muốn chờ Hướng Tình nói ra một cái tên sau đó lập tức gọi điện thoại đính hôn cùng người kia.

Hướng Tình bất đắc dĩ cắn môi nói: "Hai người cũng quá sốt ruột đi, quả thật con muốn lạnh nhạt thờ ơ anh ấy, xem rốt cuộc anh ấy muốn như thế nào, nếu như anh ấy không nhịn được con nữa thì......"

Hướng Tình cúi thấp đầu xuống nói: "Con sẽ chia tay thật."

Lúc trước ở góc độ bạn bè thấy Hàn Tử Nghị có nhiều phụ nữ như vậy, cô còn có thể thỉnh thoảng đi cười nhạo Hàn Tử Nghị một cái những người phụ nữ kia không biết tự lượng sức mình muốn thay đổi bản tính hoa tâm của anh.

Nhưng đợi đến lúc cô thật sự trở thành bạn gái Hàn Tử Nghị, Hướng Tình mới phát hiện lòng của cô cứ như vậy hoàn toàn chịu không được một chút phản bội.

Hướng Tình có chút nhức đầu nói: "Ba, mẹ, con không ăn, con lên lầu trước, hai người từ từ trò chuyện."

Nói xong, Hướng Tình đã lên lầu, tốc độ nhanh đến mức làm cho ba mẹ Hướng Tình ngay cả câu giữ lại cũng không kịp nói.

"Bà xã, Hàn Tử Nghị đang ở đâu nào? Bây giờ lão tử sẽ đi chém cậu ta ngay." Hướng Tình vừa đi, ba Hướng Tình lập tức đã lộ ra bộ mặt thật, mở miệng trách móc, mài dao sèn soẹt, giống như Hàn Tử Nghị nếu bây giờ đang ở đây, là ông có thể lập tức cắn chết Hàn Tử Nghị.

Con gái ông, được ông cưng chiều từ nhỏ lớn lên, nhưng hắn là không bỏ được hắn khuê nữ ăn một chút đau khổ, này Hàn Tử kiên quyết nhưng từ trong tay hắn sanh sanh đoạt đi khuê nữ còn không biết quý trọng.

Cắn chết cậu ta đều coi như là nhẹ.

"Đi!" Mẹ Hướng Tình cũng từ trên chỗ ngồi đứng lên nói, "Bây giờ chúng ta phải đi tìm dao phay."

Hai người cùng nhau đi tới phòng bếp sau đó phát hiện...... Dao phay đâu?

Sẽ không phải là người giúp việc sợ bọn họ đi tìm Hàn Tử Nghị, cho nên giấu con dao phay đi chứ. Ba mẹ Hướng Tình nhìn người giúp việc nhà mình...... Nhưng cái gì cũng không thấy.

Vốn dĩ người giúp việc nhà mình chính là một tên so một tên đều là kẻ dối trá, trong ngày thường không ăn trộm gian trá dùng mánh lới bọn họ cũng không có ý tốt trao đổi với nguwoif khác, nhưng mà đôi khi bọn họ thỉnh thoảng đi xem một chút, mấy người giúp việc này chính là từng người một nghiêm chỉnh, giống như mỗi ngày bọn họ đều cố gắng làm việc cỡ nào.

Giống như hôm nay tình huống không có một bóng người cũng hiếm khi xuất hiện.

Ba mẹ Hướng Tình đang nghi ngờ lại nhìn thấy đầu bếp nhà mình cầm một cái chổi xông ra bên ngoài.

Ba Hướng Tình vội vàng chặn đầu bếp nhà mình lại, cầm một cây chổi là hình tượng gì đây?

Ngay cả mình người trước mặt mình là ai đầu bếp cũng lười phải nhìn, chỉ cau mày nói, "Đừng cản tôi, tôi muốn báo thù cho tiểu thư, một tên cặn bã như Hàn Tử Nghị cũng dám tìm tới cửa, cậu ta thật sự chết chắc!"

Đáng tiếc anh xuống tay chậm, dao phay đều bị đám thổ phỉ kia đoạt đi, anh anh anh (*).

(*) Đây là từ tượng thanh chỉ tiếng chim kêu.

"Cái gì? Hàn Tử Nghị lại dám tới nhà chúng ta." Ba mẹ Hướng Tình hai người nhìn nhau cười một tiếng, trong mắt đều lộ ra hung ác, "Hôm nay không lột một lớp da cậu ta, Hàn Tử Nghị cũng đừng nghĩ đi."

Nói xong, ba mẹ Hướng Tình chạy ra bên ngoài..

Bên ngoài biệt thự nhà họ Hướng, quần chúng xúc động, mấy người giúp việc cầm dao phay cùng đủ loại công cụ, đang tuyên chiến với vệ sĩ tinh anh nhà họ Hàn.

Vệ sĩ nhà họ Hàn thật sâu cảm thấy làm xong trận hôm nay, sau khi bọn họ trở về tiền lương phải tăng! Không tăng không được!

Hừ hừ mặc dù nghề nghiệp vệ sĩ này, cũng có thể sẽ bán mạng đi, nhưng mà loại chuyện bán mạng đi tới nhà vợ tương lai của thiếu gia như thế này, bọn họ thật sự không muốn làm.

Vệ sĩ nhà họ Hàn nghe mọi người nhà họ Hướng chửi rủa nhất thời cảm thấy ác ý dày đặc từ phía nhà họ Hướng.

Mẹ nó! Tại sao thiếu gia phải hoa tâm như vậy, làm hại bọn họ cũng chịu oan theo. Nhưng bọn họ hoàn toàn trong sạch, trước sau sạch sẽ, tính tình đôn hậu sẽ thương bà xã, hoàn toàn thích hợp làm người đàn ông tốt của thế kỷ!

Mấu chốt nhất chính là, bọn họ sắp tăng tiền lương!

Hàn Tử Nghị nhìn một màn trò khôi hài trước mặt, trên trán thật sâu trợt xuống ba cái vạch đen.

Anh vẫn luôn không muốn tới biệt thự nhà họ Hướng.

Trước kia thật sự có Hướng Tình bên trong, chỉ là nguyên nhân có mức sâu hơn, mẹ nó, người giúp việc nhà họ Hướng thật đều là một bộ tường ngã của tâm thần bệnh viện, dáng vẻ mình chạy ra ngoài  đúng không!

Hiện tại Hàn Tử Nghị trừ nâng trán chính là may mắn hoàn hảo anh dẫn theo vệ sĩ tinh anh nhất trong nhà ra ngoài.

Nếu không hôm nay chuyến này, chắc chắn anh sẽ bị tháo rơi mấy cánh tay hoặc là mấy chân ở nhà họ Hướng làm kỷ niệm.

Chỉ là, cuối cùng là chờ được chính chủ, ừ, có thể miễn cưỡng coi như là chính chủ.

Ngược lại ba mẹ Hướng Tình rất sáng suốt, tới nơi liền nói, "Tất cả mọi người trước dừng tay."

Mọi người nhà họ Hướng sững sờ, quản gia càng thêm không để ý tôn ti nói: "Lão gia, phu nhân, ngài không thể gạt khuỷa tay ra ngoài (*), ngài không thể mềm lòng với người đàn ông đã bội tình bạc nghĩa với tiểu thư. Loại đàn ông này, chúng ta không nói tháo tay chân cậu ta, tối thiểu cũng nên tháo rơi nơi giữa cái chân kia, tuyệt đối không thể để cho cậu ta lại đi chà đạp những người phụ nữ khác đúng không!"

(*) Ý nói không thể giúp người ngoài mà không giúp người thân trong nhà.

Ba Hướng Tình tán đồng gật đầu một cái.

Mẹ Hướng Tình không lên tiếng nhưng tầm mắt đã dời đến nơi nào đó của Hàn Tử Nghị.

Trong lòng Hàn Tử Nghị chợt lạnh, nơi nào đó mềm hơn. Thiếu chút nữa thì không được rồi...... Đừng nha, không có vật này, tính phúc nửa đời sau của Hướng Tình làm sao bây giờ?

Hàn Tử Nghị miễn cưỡng cười cười, trên mặt mang vẻ lúng túng nói, "Chú, dì, hôm nay con tới tìm Hướng Tình nói xin lỗi."

"Nói xin lỗi? Cậu làm cái gì?" Dáng vẻ mẹ Hướng Tình một bộ rửa tai lắng nghe.

"Con......" Hừ hừ chuyện như vậy thật khó nói. Hàn Tử Nghị lại lúng túng, loại chuyện như vậy, anh thật sự là...... Được rồi, anh thừa nhận anh là cặn bã.

"Bội tình bạc nghĩa đúng không?" Ba Hướng Tình thiện giải nhân ý (Hiểu rõ lòng người) tiếp lời nói, "Cậu làm bậy thoải mái hay khó chịu?"

"Khó chịu khó chịu, con......"

Lời của Hàn Tử Nghị vẫn chưa nói xong, ba Hướng Tình lần nữa tiếp lời nói, "Thế nào, cậu còn muốn nhiều hơn mấy lần nữa, thoải mái một chút?"