Vậy là mọi chuyện đã được nàng an bày thỏa đáng. Giờ chỉ còn phải chờ “gió đông” thôi !

Lục vương gia đẹp trai trong truyền thuyết của Tĩnh quốc ah ! Đường Đường ta đang ở chỗ này chờ ngươi đó !

Theo dự tính của Đường Đường, Mộ Dung Hạo Minh có lẽ còn lâu mới đến. Đường xá cổ đại thật sự khó đi, cộng thêm đang lúc tiết xuân nên trời mưa nhiều.. nàng chỉ còn biết ngồi chờ hắn chứ cũng không tài nào tính toán chính xác thời gian hắn đến nơi được.

Giờ nàng ngày ngày bấm đốt ngón tay chờ hắn và nghe Mạc Ngôn bẩm báo về việc chặn giết mật thám của Mộ Dung Kiền Dụ. Cũng thật may, sớm hơn so với tính toán của nàng, Mộ Dung Hạo Minh cuối cùng cũng đã có mặt tại hoàng cung.

Đường Đường vừa nghe tin này, thiếu chút nữa quá vui mừng mà từ trên ghế ngã xuống.

Phản ứng này của nàng trong mắt hoàng đế nhi tử lại thành vì nàng quá yêu thích Lục vương gia nên mới cao hứng như vậy.

Duy chỉ có Tử Ngọc là biết thái hậu của trước kia đã biến mất rồi ! Lấy đâu ra tình cảm nam nữ với Lục vương gia nữa đây ?.

Mộ Dung Kiền Dụ cố tình không thông báo cho Đường Đường việc Mộ Dung Hạo Minh đã về mà hắn đợi đến bữa tối lúc thiết yến ở Bách Nhạc điện, mời quần thần tiến cung cùng ăn để thông báo cho thiên hạ sự xuất hiện của hoàng tử. Hắn là muốn thử phản ứng của nàng!

Đường Đường biết Mộ Dung Kiền Dụ trong lòng có gian kế, nàng liền không nói gì nhiều chỉ im lặng quan sát diễn biến tiếp theo.

Bị Mạc Ngôn kéo đến gương đồng trang điểm. Đường Đường cảm giác cổ của nàng sắp bị mớ trang sức hoa lệ cài đầy đầu làm cho muốn gãy, nàng tự nhìn mình trong gương, hít sâu một hơi.

Mấy cái thứ đồ chơi này chẳng phải hoa lệ quá mức sao ?

Nàng đầu đội mũ phượng, trâm cài kim sắc khẽ đung đưa theo nhịp bước chân, phô bày lấp lánh hiện ra uy thế hơn người. Mày liễu khẽ khép hờ, đôi mắt đẹp như sao ẩn hiện. Dáng vẻ nàng đoan trang, uy nghiêm, túc mục lại có nét hồn nhiên của thiếu nữ lại mang theo chút giảo hoạt khó lường.

Bộ triều phục thêu hoa gấm diễm lệ kéo dài theo sau nói rằng nàng chính là mang thân phận thái hậu của một nước, phát ra sự tôn quý làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

Nhìn đống vòng bảo thạch đeo trên tay, Đường Đường nhất thời cảm giác mình nếu như mình luyện Cửu âm bạch cốt trảo chắc chắn là rất hợp với hình tương lúc này. (Rin :thái hậu tôn quý mà lại hợp với hình tượng ma nữ luyện Cửu âm bạch cốt trảo sao ? *tự kỉ*)

Đến cả đôi giày cũng gắn rất nhiều đá quý, Đường Đường chân không lớn nên đôi giày cứ thấp thoáng sau làn váy phượng, nhìn thấy quả thật quá dễ dàng.

Chờ các nàng chuẩn bị hoàn tất thì trời cũng bắt đầu tối.

Một đám người lại vây lấy nàng, Đường Đường ngồi trên cỗ kiệu từ từ đi đến Bách Nhạc điện.

Bách Nhạc điện cho đến nay vẫn là nơi chuyên tổ chức các buổi thiết yến quần thần cùng với đặc phái của ngoại quốc. Lần này hoàng cung có thêm một tiểu hoàng tử, hẳn vẫn là nơi này tổ chức thiết yến rồi.

Đây dù sao cũng là đứa nhỏ đầu tiên của hoàng đế, hắn đương nhiên cũng phải tổ chức thiết yến. Bất quá ai trong lòng cũng rõ, Mộ Dung Kiền Dụ hắn đối với đứa bé này là không có nửa điểm tình cảm chân thật.

Vì thế buổi tiệc này, đơn giản chỉ là chiêu cáo thiên hạ mà thôi ! .