“Thái hậu nương nương bớt giận, nô tỳ tội đáng chết vạn lần”. Bị thanh âm của Đường Đường kéo về thực tại, Tử Ngọc lập tức quỳ gối trước mặt nàng, lên tiếng thỉnh tội.

“Quên đi, đứng lên đi, lần sau cẩn thận một chút. Nhanh giúp ta cột tóc lên đi… động tác chậm chạp quá đi”. Khoát khoát tay, Đường Đường thật sự là chịu không nổi động tác chậm rì rì của Tử Ngọc, chải từng lượt từng lượt một tốc độ chậm phát bực.

“Dạ, nô tỳ tuân lệnh”. Thấy Đường Đường mặc dù có chút khó chịu, nhưng cũng không có dấu hiệu nổi giận, Tử Ngọc âm thầm thở hắt ra, nhanh nhẹn đứng lên, ngón tay linh hoạt, liên tục quấn tóc lên cao trông rất đẹp mắt và sang trọng, cuối cùng Tử Ngọc cài một cây trâm lên búi tóc nàng, chỉ sau 20’, đã tạo hình Đường Đường thành một người phụ nữ cao quý, trang nhã.

Đường Đường nhìn bóng dáng mình trong chiếc gương đồng, thiếu chút nữa cắn nhầm lưỡi mình bật máu.

Hóa ra, đây là hình ảnh thật sự của thái hậu.

Nàng yên lặng ngắm nhìn mình, trông nàng vẫn chỉ là một cô gái tuổi còn quá trẻ, thế mà lại khiến rất nhiều người sợ hãi, hóa ra, là do cách trang điểm và phục trang, càng nhìn càng khiến nàng cảm thấy rung động.

Với vẻ ngoài này hoàn toàn có thể uy trấn mọi người, bề ngoài uy nghiêm, phong thái hoa lệ, quả thực cao quý vô cùng.

Ngay lúc Đường Đườngcòn đang sợ hãi vì vẻ bề ngoài của mình thay đổi quá nhiều, thì đã có mấy cung nữ bê chậu nước vào phòng.

Tử Ngọc bê một bình nước dùng để súc miệng đến trước mặt Đường Đường, nhưng Đường đường hoàn toàn không biết đó là bình súc miệng lại tưởng là nước uống nên uống ực một hơi hết bình nước, khiến Tử Ngọc và tất cả các cung nữ ở đó đều sửng sốt.

Nhưng vẫn là Tử Ngọc phản ứng nhanh nhất, nàng lập tức cầm chiếc khăn ướt dùng để lau mặt đưa đến trước mặt Đường Đường, Đường Đường lau lung tung lên mặt một chút rồi vứt cái khắn lại cho Tử Ngọc.

Tiếp sau đó hai cung nữ mang đến trước mặt Đường Đường những chiếc trường bào dài tha thướt, và họ không chỉ mặc vào người nàng một cái mà chí ít cũng phải đến ba cái.

Nhưng một điều kỳ lạ nhất chính là, bộ y phục trông vẻ ngoài tưởng như rất nặng nề mà khi mặc trên người lại rất nhẹ, một chút cũng không có cảm giác gây áp lực nặng nề cho thân thể.

Chính bộ y phục này đã khiến vẻ ngoài của Đường Đường trông qua thực sự chính là một thái hậu nương nương cao cao tại thượng, khiến kẻ khác không dám lại gần.

Tuy rằng không thích màu sắc của bộ y phục cũng không thích bộ tóc dài nặng nề, nhưng nàng chỉ vừa mới tới đây cái gì cũng không biết, không hiểu, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, chờ mấy cung nữ giúp nàng trang điểm xong xuôi, nàng mới chú ý thấy một cung nữ khác dộ tuổi ngang bằng với Tử Ngọc tử bên ngoài cửa đi vào.

“Nô tỳ tham kiến thái hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an. Đồ ăn sáng đã bị chuẩn bị xong, thỉnh thái hậu nương nương dời bước tới Ngự Thiện Hiên. Hoàng thượng đợi người đã lâu.”