–—

Tần Bảo gật đầu:

- Đồ ngốc!Nếu không phải ta giết ả yêu phụ đó thì còn là ai nữa chứ?

Phấn Diện Hồ lẫn Mỹ Diện Hồ đều trố to mắt nhìn Tần Bảo.

Phấn Diện Hồ hỏi:

- Ngươi là đệ tử của lảo Vô Cực Dị Nhân phải không?

Tần Bảo ngạo nghễ:

- Phải thì sao?

Phấn Diện Hồ nổi giận thét:

- Chị em chúng ta sẽ bắt ngươi, cho ngươi uống một viên Cải Hồn hoàn trở thành một con thú mất trí, phục dịch cho chị em ta khoái lạc trong vòng một tháng, rồi sẽ làm thịt người nấu mấy món ăn.

Trong lòng tuy rất lo lắng, nhưng Tần Bảo vẫn thản nhiên:

- Hãy câm cái mồm thối của ngươi lại. Ta sẽ chặt hai ngươi ra làm vạn đoạn báo thù cho vị sư huynh của ta.

Phấn Diện Hồ dựng đôi mày thu nguyệt thét:

- Hãy xem ta bắt ngươi đây.

Ả phất ngọn ngọc chưởng. Một đạo kình nặng ngàn cân ào tơi ngực Tần Bảo.

Đồng thời Mỹ Diện Hồ cũng dịch ngang ba bước, phất ngọc chưởng.

Chưởng kình kỳ dị như con quái xà uốn lượn tới quấn lấy Tần Bảo.

Không dám chậm trễ, Tần Bảo cất song chưởng lên, chia làm hai phía: một Phấn Diện Hồ, một Mỹ Diện Hồ xuất chiêu Vô Cực Thần Công.

Hai bóng chưởng hai mau xanh đỏ như vằng vây đón lấy chưởng kình kỳ dị của hai ả yêu phụ.

Tần Bảo hiểu rõ võ công của hai ả Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ rất cao thâm và quỷ dị, nên xuất Vô Cực Thần Công ứng phó.

Hai tiếng nổ tợ sét đánh.

Mặt đất rung chuyểt cả một vùng rộng lớn, áp khí xét gió ào ào.

Tần Bảo loạng choạng lùi về phía sau, sắc mặt biến đổi, hơi thở nặng nề.

Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ cũng lùi về phía sau hai ba bước, ngọc chưởng tê chồn, mặt hoa nhợt nhạt, máu huyết nhộn nhào trong cơ thể.

Hai ả yêu phụ đứng vững trở lại, trố bốn mắt tinh quái nhìn Tần Bảo không nháy măt.

Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ không ngờ nội lực của Tần Bảo lại thâm hậu ngoài sức tưởng tượng đến thế.

Một mình chàng chống lại hai tuyệt thủ lãnh chúa của vùng hoang địa quả là một chuyện chưa từng xảy ra nơi đây bao giờ.

Có lẽ đây là lần đầu tiên từ ngày lập ra Tam Yêu động. Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ phải đương đấu với một đối thủ trẻ tuổi cực kỳ lợi hại.

Hai ả yêu phụ đứng nhìn chằm chằm vào mặt Tần Bảo một lúc khá lâu.

Tần Bảo vẫn đứng bất động, nhìn trả lại Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ.

Trong lòng chàng nghĩ thật nhanh:

- Nay ta chỉ còn có sáu thành nội lực. nếu chỉ sử dụng nội lực để đối phó với hai ả yêu phụ này chỉ e sợ sẽ thảm bại, chi bằng ta dùng chiêu Vô Cực Thần Công làm chuẩn, nhờ sự kỳ diệu của chiêu này mới duy trì nổi.

Chàng vận hành chân khí Càn Khôn Am Dương đại pháp điều hòa các huyệt đạo trong cơ thể cho thông suốt trước khi tái đấu cùng hai ả yêu phụ.

Phấn Diện Hồ cất giọng lảnh lót:

- Tiểu tử, công lực của ngươi khá lắm nhưng rồi cũng phải bị bắt thôi, tốt hơn ngươi hãy bó tay chịu tró cho sớm, may ra chị em chúng ta niệm chút tình giảm tội cho ngươi, sẽ biến người thành nô lệ cho chị em ta hưởng lạc cho tới khi ngươi kiệt quệ sẽ giết ngươi như ta vừa nói.

Tần Bảo trợn mắt:

- Yêu phụ đừng khua môi múa mép, có bao nhiêu chiêu quỷ quái, yêu mỵ hãy mang ra thi thố rồi chịu chết.

Phấn Diện Hồ thét:

- Hãy xem đây!

Phấn Diện Hồ gương ngọc chưởng thành năm quỷ trảo đỏ dài một thước và vô cung quỷ dị.

Cùng lúc, Mỹ Diện Hồ cũng gương năm quỷ trảo màu đỏ kỳ dị sắp xuất chiêu.

Tần Bảo giật mình;

- Hai ả yêu phụ hạ độc thủ, nhưng mình chẳng hiểu chúng xuất chiêu gì trông quái gở, nhìn qua giống như dấu quỷ. Bây giờ ta xuất chiêu Vô Cực Thần Công chống đỡ luôn cả hai phía, hay là dùng thân pháp Thần Long Thăng Thiên, bắn mình lên cao né tránh quỷ chỉ kia, sau đó sẽ tùy tình thế ứng phó.

Đang lúc Tần Bảo hãy còn nghĩ ngợi, chớp cái hàng ngàn quỷ trảo màu đỏ từ nhiều hường vỗ tới chỗ chàng.

Hai ả yêu phụ vừa xuất chiêu quỷ chỉ Đoạt Hồn vốn là món võ công sở trường của hai ả.

Tần Bảo vô cùng kinh hãi bất giác thi triển ngay thân pháp Thần Long Thăng Thiên bốc bổng thân mình lên cao ba trượng tránh vung quỷ trảo Đoạn Hồn của hai ả.

Soạt.

Thân pháp của Tần Bảo nhanh như chớp vẫn còn trúng một quỷ trảo của Phấn Diện Hồ cấu rách vạt áo phía trước bay là là theo gió.

Quỷ trảo của Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ quỷ dị chưa từng trông thấy trên chốn giang hồ.

Vồ hụt Tần Bảo chiêu đâu, Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ càng thêm giận dữ. Hai ả chia hướng giở ngọc chưởng xèo ra chờ Tần Bảo đáp xuống. Từ trên cao ba trượng, Tần Bảo đáp nhẹ nhàng xuống đất.

Phấn Diện Hồ thét:

- Lần này người đừng hòng thoát khỏi chị em ta.

Mười ngọn trảo màu đỏ của Phấn Diện Hồ vươn ra dài hơn một thước bùng tới.

Đồng thời Mỹ Diện Hồ cùng lượt vươn mười ngọn quỷ trảo bắn ra.

Hàng ngàn quỷ trảo màu đỏ chụp lấy Tần Bảo chu vi một trượng.

Hai ả yêu phụ xuất chiêu quỷ trảo Đoạn Hồn gia tăng thêm hai thành công lực.

Tình trạng quá khẩn cấp không thể sử dụng thân pháp Thần Long Thăng Thiên. Tần Bảo hét lên một tiếng thị uy, cất tả hữu chưởng chia làm hai phía, xuất chiêu Vô Cực Thần Công với sáu thành công lực, hóa thành hai bóng chưởng to lớn màu xanh, đỏ ngăn chặn quỷ trảo của hai ả yêu phụ vừa chụp tới.

Hai bóng chưởng đỏ xanh tiếp lấy vô số quỷ trảo phát ra hàng loạt tiếng nổ lộp bộp, sau cùng là tiếng nổ chấn động cả đấu trường.

Tần Bảo lùi lại hai ba bước, đưa tay ôm lấy ngực máu tuôn ra vì vừa trúng nhằm một quỷ trảo của Mỹ Diện Hồ.

Đằng này, Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ tháo lui liên tục, tay ôm lấy ngực, mặt hoa biến đổi, khóe miệng ứa máu đào, thân hình lắc lư mấy cái.

Hai ả yêu phụ đă mang nội thương khá nặng vì sự chấn động của chiêu Vô Cực Thần Công, đổi lại nội thương của Tần Bảo càng trầm trọng hơn.

Đưa tay chùi sách máu trên khóe miệng, Phấn Diện Hồ bước lên hai bộ hét:

- Ngươi không khỏi chết đâu!

Hai ả yêu phụ cùng lượt giở ngọc chưởng vươn hai mươi quỷ trảo màu đỏ sắc xuất chiêu quỷ trảo Đoạt Hồn với quyết tâm hạ ngay đối thủ ở chiêu này.

Tần Bảo nuốt trôi một cuộn máu trở xuống cổ, cắn chặt vành môi dưới, cất song chưởng lên vận toàn thành còn lại, chuẩn bị xuất chiêu Vô Cực Thần Công một mất một còn với hai ả yêu phụ.

Bởi chàng nghĩ cứ mãi nhượng bộ hai ả yêu phụ, rốt cuộc chàng vẫn bị bắt, thà rằng đánh một chiêu sinh tử ra sao thì ra.

Phấn Diện Hồ hét:

- Nằm xuống đó cho ta!

***