Tối hôm qua, công ty mở tiệc ăn mừng, trong suốt bữa tiệc La Tiểu Tố luôn cảm thấy bất an, mãi cho tới khi kết thúc, rốt cuộc cô cũng lấy hết dũng khí đi tìm Cố Khâm: "Giám đốc, tôi kính anh một ly."

Vì dự tiệc nên La Tiểu Tố mặc một bộ lễ phục màu đen, xương quai xanh tinh tế, mà lúc này thực ra La Tiểu Tố đã uống khá nhiều, gương mặt đỏ bừng.

Cố Khâm bất động thanh sắc cụng ly với cô, sau đó một hơi uống cạn ly rượu.

La Tiểu Tố thấy Cố Khâm nể mặt như vậy, thế là cũng ngây ngô uống cạn ly rượu của mình, hướng về phía Cố Khâm cười ngốc.

"Cô say rồi à?"

La Tiểu Tố nấc một cái, sau đó cầm một ly rượu khác từ trong khay của người phục vụ, "Không say."

"Đừng uống nữa, nhanh về nhà đi." Cố Khâm vừa dứt lời, La Tiểu Tố liền nghe lời nhìn xung quanh, phát hiện không thấy đồng nghiệp đi cùng mình đâu nữa.

Cố Khâm thấy La Tiểu Tố cau mày, không nhịn được hỏi một câu: "Sao thế?"

"Bọn họ đi máy bay, bọn họ nói muốn về Anh quốc." La Tiểu Tố đàng hoàng nói. Nhưng Cố Khâm vẫn nhìn ra, cô quả thật đã say rồi.

"Tôi đưa cô về."

La Tiểu Tố vừa lên xe đã ngủ thiếp đi, dù Cố Khâm hỏi gì thì cô cũng im lặng, không còn cách nào khác, trước mắt Cố Khâm đành đưa cô về nhà mình.

Cố Khâm ở trong một căn hộ nằm ở trung tâm thành phố, có hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng giống như thư phòng, phòng còn lại là phòng ngủ của Cố Khâm. Cố Khâm đặt La Tiểu Tố trên giường của mình, cởi giày, đắp kín chăn cho cô, còn cô từ đầu đến cuối vẫn không tỉnh lại.

Cố Khâm không để ý tới cô nữa, đi thẳng vào phòng tắm. Tuy nhiên trong lúc Cố Khâm đang tắm, La Tiểu Tố đã lột sạch quần áo trên người, cô thuộc số ít người thích nude khi ngủ.

Phòng ngủ không bật đèn, mà nguồn sáng không biết từ nơi nào chiếu lên người La Tiểu Tố, chăn mền nửa kín nửa hở, Cố Khâm từ phòng tắm đi ra liền nhìn thấy cảnh này, bụng dưới đột nhiên xiết chặt.

Nhưng cuối cùng anh vẫn trấn định đắp kín chăn cho cô, sau đó đi tới thư phòng làm việc, sau khi xem qua mấy văn kiện liền cảm thấy mệt mỏi, suy nghĩ một lúc lâu lại quyết định về phòng đi ngủ.

Đêm hôm đó, anh hôn cô, cảm giác tốt hơn nhiều so với tưởng tượng, sờ ngực và mông của cô mấy lần, nhưng ngoại trừ những việc đó ra, anh không hề làm gì khác. Mặc dù khó chịu khi phải nhẫn nhịn, nhưng Cố Khâm không hi vọng lần đầu tiên của bọn họ là vào một đêm ý thức mơ màng không rõ.

Anh ôm cô vào lòng, bỗng nhiên cảm thấy mong chờ nhìn thấy phản ứng của cô khi tỉnh lại. Chỉ là anh nghìn tính vạn tính đều không tính tới việc cha mẹ anh bất ngờ đến thăm anh.

Trong phòng vệ sinh, La Tiểu Tố rút tờ giấy, gấp lại rồi lại mở ra, lại gấp lại. La Tiểu Tố đã từng tưởng tượng cảnh bọn họ cùng ôm nhau ngủ, sáng sớm cùng tỉnh dậy vô số lần.

Chỉ là không ngờ rằng cảnh tượng này lại là một chuyện phát sinh ngoài ý muốn, mà những chuyện xảy ra đêm qua cô hoàn toàn không có ấn tượng.