Ở trong xe, Tiểu Nhược cố gắng bám lấy tay vịn chặt vào ghế, cố gắng nén cảm giác buồn nôn. Cô biết rõ anh đang tức giận, thực sự rất tức giận. Nhìn tay anh nổi gân xanh, trên mặt đóng băng không nhìn ra cảm xúc. Hành động nhấn mạnh chân ga của anh làm cho cô bây giờ nghĩ đến vẫn muốn hét chói tai nhưng không thể hét lên thành tiếng, gương mặt trắng bệch như một tờ giấy.

Nhìn vào trong gương thấy cô ngồi phía sau, khuôn mặt nhỏ nanh của cô tái nhợt đi, trong lòng Thẩm Hạo Ngôn có chút dịu xuống nhưng anh cũng không thèm để ý. Lúc này mắt anh đã bị phẫn nộ che khuất rồi

Từ sau khi trở về từ Paris, mấy ngày liên tục anh phải vất vả xử lý những chuyện cứ liên tiếp xảy ra, ngay cả thời gian cùng ăn với cô một bữa cơm cũng không có, về đến nhà chỉ muốn nhanh chóng tắm rửa rồi đi ngủ. Hôm nay thật vất vả mới xong mọi chuyện, anh nhanh chóng về nhà, bộ dạng vội vàng khiến chính anh cũng thấy giật mình, nhưng về đến nhà lại nghe dì Vương nói cô đi ra ngoài, lại còn đi một mình nữa chứ.

Rõ ràng lo cô ra ngoài một mình sẽ gặp nguy hiểm nhưng lại cầm lấy điện thoại mạnh miệng quát tháo ầm ĩ, ra lệnh cô cô ngay lập tức phải trở về, không được phép từ chối. Không ngờ cô lại tắt điện thoại, thật muốn làm anh tức chết mà. Sau khi tra hỏi người lái xe một hồi anh mới tức giận lái xe ra khỏi cửa.

“Nói chuyện đi!” Âm thanh tức giận của anh phá vỡ bầu không khí im lặng trong xe.

“Hả?” Âm thanh của anh không lớn nhưng là kiểu đang kìm nén cơn giận càng làm cho lòng cô bất an, huốn hồ bây giờ anh lại đột nhiên lên tiếng. Nếu không phải lúc này anh đang lái xe với tốc độ bán mạng thì Tiểu Nhược chắc sẽ bị hù dọa muốn nhảy dựng lên.

“Không muốn giải thích một chút việc chết tiệt mới vừa xong sao?” Nhìn bộ dạng cô giống như không có gì, cô chẳng lẽ không muốn giải thích một chút, nói đây chỉ là chuyện hiểu lầm thôi sao. Thẩm Hạo Ngôn tức muốn điên lên, vừa mong đợi sự giải thích của cô, vừa sợ nếu như cô thật sự cùng người yêu cũ tái hợp thì phải làm thế nào?

“Em!” biết rõ anh đang đợi câu trả lời của mình nhưng lời nói đến miệng vẫn không thể thốt ra, chỉ có thể cắn môi im lặng.

“Được, không nói phải không? Tôi sẽ có cách khiến cô nói ra!” Tiếp tục nhấn mạnh chân ga, tiếp tục lái xe điên cuồng, cho dù Tiểu Nhược muốn mở miệng nói cũng không còn kịp nữa.

Người con gái đáng chết này,nói cái gì mà đi chơi chứ, thật ra là đi hẹn hò với người yêu cũ. Đã thế lại còn để cho anh nhìn thấy hai người bọn họ ôm hôn nhau nữa chứ. Anh không ở ngay chỗ đó bẻ tay tên kia đã là kiềm chế lắm rồi, bây giờ nghĩ lại thật sự có chút hối hận, quả đấm của anh đã nghỉ ngơi lâu quá rồi bây giờ nên hoạt động một chút cho giãn gân cốt. nhưng cuối cùng anh cũng không ra tay, trong tiềm thức anh không muốn dọa vợ mình, sợ cô nghĩ mình bị gả cho một kẻ bạo lực.

Nhưng thực sự không chịu nổi, cô gái này luôn có cách bức anh phát điên, luôn có biện pháp làm cho anh không cam lòng mà làm chuyện nực cười, luôn có cách phá vỡ sự kiên nhẫn của anh, kích thích dục vọng của anh, khiến anh chỉ muốn hung hăng dây dưa cùng cô, đem cô thành con mồi của mình.

Không nói đúng không, vậy anh sẽ khiến cô nói không nên lời! Anh lái xe đến một khách sạn cao cấp, dừng xe ngay trước cửa khách sạn. Tiểu Nhược chân chưa đứng vững đã bị anh kéo vào sảnh khách sạn, bất chấp xấu hổ kéo cô vào thang máy—anh, anh muốn làm gì sao?

Bị kéo vào khiến cô cực kì lo sợ, anh muốn nghe giải thích sao không về nhà mà tới nơi này. Nếu như không nhìn nhầm, không đoán sai thì đây là khách sạn mà, bọn họ một nam một nữ bây giờ vào khách sạn, đây không phải là…. Khuôn mặt nhỏ nanh cảu cô càng thêm trắng bệch, người không biết còn tưởng cô gặp quỷ hoặc không đủ dinh dưỡng.

“Đúng vậy, đúng như cô nghĩ! Tôi muốn cùng cô ân ái!” Anh mang cô đến khách sạn, anh muốn cô thống khổ, ở nơi này….lột trần cô, muốn làm cô nhục nhã, làm cô đau đớn không yên.

Phía sau bọn họ một chiếc xe thể thao hào nhoáng dừng lại, người trên xe bước xuống nhìn về phía bọn họ với nụ cười lạnh lẽo.

Thẩm Hạo Ngôn! Trò hay mới chỉ bắt đầu thôi.