Tư Không Dịch huỳnh huỵch chạy tới, còn chưa kịp mở miệng đã bị Yến Khôn ném một hộp sữa qua, cậu nhìn hộp sữa trong tay mình, lại nhìn sang cà phê trong tay đối phương. Đặc biệt lưu loát ném hộp sữa đi rồi nói: “Tôi cũng muốn uống cà phê.”

Yến Khôn nhướng mày: “Thấy người lớn làm gì cũng muốn làm theo à? Cậu là con nít sao? Nhìn đồng hồ đi, bây giờ uống cà phê, tối sao ngủ được?”

Tư Không Dịch lộ ra vẻ mặt “anh thật không biết chia sẻ, cố tình gây sự”, sau đó trả lời: “Anh ngủ được thì tôi cũng ngủ được. Tôi muốn uống cà phê.”

Yến Khôn cười lạnh cầm cái tách trên bàn rót cho Tư Không Dịch, sau đó quyết định không chấp nhặt với cậu, đợi sáng mai sẽ cười nhạo IQ của cậu sau: “Được rồi, nói xem rốt cuộc là chuyện gì. Có người theo dõi cậu?”

Nói đến câu sau, hai mắt của hắn trở nên sắc bén, Tư Không Dịch vội gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Tôi tuyệt đối không nhìn lầm, người kia chắc chắn đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp, đi đường không hề phát ra tiếng động. Nếu không phải có bạn nhỏ nhắc nhở, phỏng chừng tôi đi cùng hắn suốt đoạn đường cũng không nhận ra. Anh nói xem có phải Phong gia tức giận, moi được thân phận của tôi, sau đó phái người đến muốn uy hiếp, hoặc là theo dõi bắt cóc tôi?”

Yến Khôn nghe vậy cười lạnh một tiếng: “Đừng suy nghĩ kỳ quái nữa. Cậu cho là giám đốc an toàn kỹ thuật mạng của tôi chỉ biết ăn cơm trắng thôi sao?”

Tư Không Dịch dừng một chút, sau đó bừng tỉnh: “A, anh lấy điện thoại di động, nói giúp tôi nâng cấp chính là thêm tường lửa cho tôi đó hả?”

Yến tổng dùng tư thế đại ma vương ngồi trên sô pha, mở miệng nói: “Không phải giúp cậu cài tường lửa, mà cho cậu mặc áo tàng hình. Loại như Phong gia còn chưa có năng lực kéo áo cậu đâu, vậy nên không có khả năng là người của nhà họ Phong.”

“Vậy thì là ai? Không phải là fan cuồng của tôi chứ? Tôi nghĩ đa số fan đều là nữ. Tên kia lại rất to con.” Loại trừ hoài nghi lớn nhất, cậu bỗng cảm thấy đầu óc không đủ dùng. Vì thế cậu càng bổ não, nhìn Yến Khôn nói: “Chẳng lẽ là kẻ thù của anh? Muốn thông qua tôi tìm được căn cứ bí mật của anh?”

Yến tổng co rút khóe miệng: “Cậu nghĩ nhiều rồi. Kẻ thù của tôi cơ bản đã bị tôi dìm xuống biển hết rồi.”

Tư Không Dịch không phục: “Lỡ có một, hai con cá lọt lưới thì sao?”

Hắn nhún vai: “Vậy tôi đã sớm nói cho cậu biết có người nhìn chòng chọc cậu.”

Tư Không Dịch không còn lời nào để nói. Cậu chậc một tiếng: “Dù sao không bị lộ thân phận là được. Nếu sau này tên kia lại theo dõi tôi, tôi sẽ trói hắn lại rồi đóng gói giao cho anh, anh nhất định có thể tra được tổ tiên mười tám đời của hắn đúng không?”

Yến tổng cười nhạt: “Nếu hắn có đủ tổ tiên mười tám đời.”

Tư Không Dịch: “…” Không hiểu sao muốn thắp một ngọn nến thay cho tên kia.

Sau khi trò chuyện xong, Tư Không Dịch không nghĩ đến chuyện này nữa, Yến Khôn cầm di động gửi một tin nhắn. Vì thế khuya hôm đó, có người hack hệ thống camera giám sát của đại học Bắc Kinh, tìm kiếm một tên mặc đồ đen, chuẩn bị đánh cái tên theo dõi kia một trận đến cha hắn cũng không nhận ra. Chỉ là Tư Không Dịch đi đường nhỏ có rất ít camera, camera duy nhất có thể quay đến con đường nhỏ kia thì rất xa, vì thế, bọn họ đúng là thấy được có người theo dõi Tư Không Dịch, cũng nhìn thấy cảnh Tư Không Dịch bỏ chạy, tên kia cũng chạy theo, nhưng sau đó bọn họ liền ngơ ngác – Trong màn hình, tên kia đột nhiên vô cùng ngu xuẩn ngã xuống đất, sau đó lăn lộn như là bị yêu ma quỷ quái tấn công vậy. Nhưng dù bọn họ phóng to, xem kỹ mấy lần, cũng không phát hiện thứ gì khác thường tồn tại ở đó.

Trong lúc nhất thời, Tống Tranh và Lý Thanh đang nhìn màn hình đột nhiên cảm thấy, hơn nửa đêm, cảm giác xung quanh lạnh lẽo hơn, muốn đi ngủ a.

Lúc này, Tư Không Dịch nhướng mày nhìn màn hình di động đã được mặc áo tàng hình công nghệ cao trên tay, cậu đang xem tin nhắn riêng trên Weibo của Tiểu đội bát quái. Gần trăm tin nhắn, mà gần như tất cả đều là tin nhục mạ và đe dọa cậu, không hề có ngoại lệ.

@Người cầm đao: @Tiểu đội bát quái, mày đúng là không biết tốt xấu, chọc phải người không nên chọc, tao khuyên mày lập tức sửa miệng, chủ động nhận sai với nhị thiếu. Nếu không trong vòng ba ngày mày sẽ gặp chuyện đổ máu.

@Luật sư cao cấp: @Tiểu đội bát quái, cậu xúc phạm nghiêm trọng đến danh dự của Phong Vận Chi tiên sinh, trong thời gian ngắn nhất mời công khai xin lỗi, nếu không tự gánh lấy hậu quả.

@Đồ ngu đi tìm chết: @Tiểu đội bát quái, tụi bây là một đám ngu %*^&#$!…

Tóm lại, mấy tin nhắn này biểu hiện cực kỳ rõ ràng, Tư Không Dịch đã vào tầm ngắm của Phong gia, mà còn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của bọn họ. Thế nhưng nhìn mấy tin nhắn này, cậu ngược lại cao hứng xác định bản thân không bị lộ thân phận.

Cậu nghĩ nghĩ, lần lượt nhắn lại cho mấy người này hai chữ: Ha hả.

Cực kỳ gợi đòn.

Mấy tên chửi thuê, đánh thuê, thậm chí là sát thủ được Phong Vận Chi thuê nhìn thấy tin nhắn hồi âm đều nổi cơn thịnh nộ, chúng nhanh chóng báo cáo cho Phong Vận Chi làm hắn cũng lửa giận ngút trời, đáng tiếc ngoài tức giận, bọn chúng không thể làm được gì, Phong Vận Chi gào thét thúc giục hacker nhanh chóng moi ra thân phận thật của Tiểu đội bát quái.

Đáng tiếc, qua một đêm, nhóm hacker vẫn không thu hoạch được gì.

Sáng thứ hai, Tư Không Dịch lại dùng Weibo của Tiểu đội bát quái đăng video hôm qua cây xương rồng và Đại Hoa quay được, đó là video cảnh sát đang khám xét chứng cứ trong nhà của Phong Vận Chi. Video này là quay từ bên ngoài cửa sổ, miễn cưỡng không xem là vi phạm sự riêng tư. Nhưng mọi người vẫn có thể nhìn ra thái độ của cảnh sát lúc khám xét.

Mặc dù có cư dân mạng mắng thái độ này cũng không quá nghiêm, nhưng làm tổng cục Tống Lập Quốc âm thầm thấy may mắn chính là, ông đã ra lệnh cấp dưới nghiêm túc lục soát, nếu không, video này mà tuôn ra là ông cũng dọn đường về quê luôn.

Mà trừ video này ra, Tư Không Dịch còn đăng một video quay cảnh Phong Vận Chi cầm rất nhiều ma túy vọt vào toilet, sau đó lại chôn mấy dụng cụ hút ma túy trong sân sau. Video vừa đăng lên, toàn internet náo động, Phong Vận Chi quả thật hận không thể nghiền xương của Tiểu đội bát quái ra thành tro! Đáng tiếc, dù hắn tức giận thế nào, cảnh sát nghe tin cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng tìm được dụng cụ hút thuốc phiện hắn chưa kịp xử lý trong sân sau, rồi lại cẩn thận lục soát lần nữa, tìm được hai bao thuốc phiện trong nhà hắn.

Đến lúc này, Phong Vận Chi – nhị đại chơi đùa phóng túng trong vòng lẩn quẩn, trong mắt người thường không ai bì nổi – bị khách sáo mời vào trại tạm giam.

Nửa tháng sau, người đại diện họ Lý kia thừa nhận hành vi dẫn mối, hai mươi ngày sau, Weibo cục cảnh sát Bắc Kinh thông báo kết quả điều tra cái chết của Tống Điềm Điềm – Xác nhận Tống Điềm Điềm sau khi bị hành hạ ngược đãi về tình dục, cưỡng ép tiêm ma túy quá liều mà chết. Phong Vận Chi phạm tội cố ý giết người. Cục cảnh sát sẽ đưa nghi phạm đến cơ quan tư pháp, chờ một phán quyết công chính.

Bài Weibo vừa đăng, khắp internet đều vui mừng. Cư dân mạng khen ngợi pháp luật công chính liêm minh, tuy Phong gia tỏ ý bọn họ sẽ mời luật sư, cho rằng chuyện này chỉ là ngoài ý muốn, nhưng dù thế nào thì Phong Vận Chi cũng đã bị bắt, đó chính là thắng lợi lớn nhất của quần chúng nhân dân. Tư Không Dịch xem Weibo, trên mặt không có vẻ gì khác thường. Vì dù Phong Vận Chi có chết đi, Tống Điềm Điềm cũng sẽ không biết cô đã báo được thù.

“Tiểu Dịch! Đừng ngớ ra đó! Chuẩn bị lại đây chụp hình!”

Tư Không Dịch lấy lại tinh thần, dạ một tiếng.

Hiện tại cậu đang mặc một bộ đồ thoải mái đầy vẻ thanh xuân tươi trẻ. Mái tóc nhuộm vài lọn, tay cầm ván trượt, thoạt nhìn là một thanh niên tốt thích vận động.

Đây là quảng cáo đầu tiên Khổng Triệu chọn cho cậu, hơn nữa còn là quảng cáo nước trái cây có ga của một hãng rất nổi tiếng. Tư Không Dịch chỉ mới debut nửa năm, vốn sẽ không lấy được quảng cáo tốt như vậy, thế nhưng tổng giám quảng cáo nước trái cây Thuần Động lại cực kỳ thích bộ ảnh đủ mọi phong cách đa dạng mà Yaris đã chụp Tư Không Dịch, hơn nữa một khi bộ phim Dong binh chi vương lên sóng sẽ trực tiếp nghiền nát mấy bộ phim chiếu cùng giờ, trở thành vua rating, mà trong đó Tư Không Dịch lại đóng vai Khổng Dịch – lúc chiến đấu thì lạnh lùng hờ hững cứ như robot, ngày thường lại hoạt bát sáng sủa làm người khác yêu thích – liền trực tiếp được Thuần Động coi trọng.

Lúc này Tư Không Dịch sẽ làm vài động tác trượt ván trước, sau đó bắt lấy một chai nước chanh có ga Thuần Động, sau khi từng ngụm uống hết cả chai, sảng khoái hà một tiếng, cuối cùng nói câu trong kịch bản: “Hương vị nguyên chất thuần khiết, động đến tâm hồn! Nước khoáng có ga chính thống, cùng đến đây ~ ”

Tư Không Dịch tỏ vẻ: Chuyện này rất đơn giản, ít nhất đơn giản hơn nhiều so với việc đóng phim, hơn nữa cũng rất vui.

Cậu đi đến bên cạnh đạo diễn quay phim, đại diện Khổng đã ở đó rồi, hắn lo lắng hỏi Tư Không Dịch đến lần thứ ba: “Tiểu Dịch, cậu thật sự muốn tự mình trượt từ bậc thang xuống sao? Chuyện này rất nguy hiểm, cậu chắc chắn sẽ không bị thương chứ?”

Gương mặt Tư Không Dịch không hề có nửa điểm không kiên nhẫn nào, mà cậu nghiêm túc nói: “Anh Khổng yên tâm đi, em sẽ không lấy cơ thể mình ra đùa giỡn đâu. Em đã tập trượt ván nửa tháng rồi, chơi rất lưu loát.”

Khóe miệng Khổng Triệu giật giật, hắn thật không muốn đả kích thanh niên nhiệt huyết mới học trượt ván nửa tháng này. Nhưng thôi vậy, vừa rồi hắn đã xem Tư Không Dịch tập luyện, nếu như không có gì ngoài ý muốn, có lẽ sẽ thuận lợi hoàn thành việc quay phim.

Tiếp theo chính là thời gian quay phim, thanh niên chơi ván trượt không chỉ có một mình Tư Không Dịch, bên cạnh cậu còn có vài thanh niên đẹp trai trẻ tuổi, thoạt nhìn bọn họ như là một đội trượt ván, từng người khoe kỹ thuật trượt ván trong sân, đương nhiên trong tay ai cũng cầm một chai nước có ga. Tư Không Dịch huýt sáo, vọt xuống bậc thang ở quảng trường, ván trượt lật vài vòng vô cùng đẹp mắt trên không trung, trên mặt cậu là nụ cười tự tin đầy thanh xuân, cuối cùng, cậu vững vàng đáp xuống mặt ván trượt, quay phim vô cùng thuận lợi, Khổng Triệu bên cạnh lộ ra nụ cười vui mừng, nhưng giây tiếp theo, một sự cố xảy ra làm cả đoàn phim đều ngây người.

Thanh niên bên cạnh có nhiệm vụ ném nước có ga cho Tư Không Dịch, hắn tươi cười ném nước chanh trong tay qua, Tư Không Dịch cũng cười vươn tay bắt lấy, lại phát hiện nắp chai thế nhưng bật ra trên không trung, lúc cậu theo bản năng bắt lấy chai nhựa, liền trực tiếp biến thành đầy tay và cả người nước đều là nước có ga.

“?!” Tư Không Dịch nhìn bàn tay của cậu, không biết nên nói cái gì đây.

Khổng Triệu và Đại Sơn đã nhanh chóng bật dậy vọt tới.

“Tiểu Dịch! Tay cậu thế nào, có bị thương không?!” Khổng Triệu nhanh chóng xem xét bàn tay Tư Không Dịch, đồng thời vẻ mặt lạnh xuống nhìn người phụ trách đoàn phim: “Đạo diễn Chu, tổng giám Lý, tôi muốn trong thời gian nhanh nhất biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.”

Đạo diễn Chu và tổng giám Lý đều ngơ ra, nhưng vẻ mặt hai người nhanh chóng biến thành phẫn nộ, đạo diễn Chu liền trực tiếp gọi thanh niên ném chai nước đến.

“Lăng Bình! Chuyện này là sao?!”

Thanh niên bị hét vẻ mặt trắng nhợt, hít sâu một hơi tiến lên, giọng nói sa sút nhưng kiên định: “Đạo diễn, không phải tôi làm. Tôi sẽ không ngu ngốc như vậy.”

Kỳ thật đạo diễn Chu và tổng giám Lý cũng nghĩ vậy, dù sao trong quảng cáo này, ngoại trừ Tư Không Dịch, người được lộ diện nhiều nhất chính là Lăng Bình. Đối với hắn mà nói, quảng cáo này tương đối quan trọng, nếu có thể cọ độ nổi tiếng của Tư Không Dịch hiện tại, làm tốt còn có thể nhận được vài vai diễn trong phim truyền hình. Nhưng dù nghĩ vậy, nếu không có bằng chứng, Lăng Bình giải thích thế nào cũng bị dính líu.

Càng họa vô đơn chí chính là, Lăng Bình vừa mới nói xong, bên kia liền có một giọng cười lạnh vang lên, “Tôi xem cậu đúng là có tật giật mình. Vốn nhân vật chính trong quảng cáo này là cậu, sau khi quay quảng cáo này xong là sẽ có càng nhiều cơ hội hơn. Nhưng sau này Tư Không Dịch lại thành nhân vật chính, cho nên cậu mới hận chết Tư Không Dịch đúng không? Vì thế cậu cố ý làm Tư Không Dịch xấu mặt, không vặn chặt nắp chai!”

Giọng nói này rõ ràng đầy địch ý với Lăng Bình, nhưng không thể phủ nhận, hắn nói rất có lý. Dù sao cái nắp không sớm không muộn, có tình bật ra lúc ném cho Tư Không Dịch, đây là vấn đề mà Lăng Bình rất khó giải thích.

Lăng Bình nghe thế trầm mặc thật lâu, sau đó, một trong những thanh niên trượt ván lại mở miệng: “Tôi có nhìn thấy Tiểu Ngô và Lôi Minh động vào rương dụng cụ.”

“Cậu có ý gì?! Cậu nói chúng tôi cố ý phá hỏng đạo cụ?!”

Trong lúc nhất thời, rốt cuộc ai mới là người bụng dạ khó lường, ngược lại rất khó phân rõ.

Tư Không Dịch: “…”

Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch, Tiểu Văn: Gâu meo chít vo ve.

[Chúng ta yên lặng nhìn đám ngu này xem.]

Cỏ Nhỏ: Nhưng gia đã nhìn thấu hết thảy.

____________________________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Tư Không Dịch: Nhưng tao chọc phải ai nhỉ?!