*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Yến đại tổng tài dẫn Tư Không Dịch lên tầng cao nhất trong công ty. Đi thang máy chuyên dụng, thoạt nhìn rất có cảm giác đẳng cấp. Loại tư thế ông đây chính là vua của hắn làm Tư Không Dịch nhịn nửa ngày mới cố lấy dũng khí hỏi: “Từ lúc mới đến tôi đã rất muốn hỏi một câu, anh trực tiếp dẫn tôi đi ký hợp đồng, vậy anh là tổng tài của công ty giải trí này à?”

Yến đại tổng tài nghe câu này, thản nhiên cười nhạo một tiếng, sau đó Ngô Hình ở bên cạnh chỉnh chỉnh cà vạt, dùng giọng nói *cư cao lâm hạ tỏ vẻ: “Tổng tài của chúng tôi trăm công ngàn việc, chỉ là một công ty giải trí sao có thể làm phiền đến Yến tổng? Yến tổng có chuyện quan trọng hơn cần làm.”

*Cư cao lâm hạ – 居高临下: ở trên chỗ cao nhìn xuống – hình dung ở vào vị thế vô cùng có lợi, kẻ bề trên.

Tư Không Dịch nhìn dáng vẻ ngẩng cao đầu của Ngô Hình, thật sự không nhẫn tâm nói ra câu “Chuyện quan trọng chính là dẫn tôi đi ký hợp đồng hả?”.

“À, vậy công ty giải trí này là công ty con à?”

Ngô Hình ho một tiếng: “Ừ, tuy đúng là như vậy nhưng cậu đừng nói trước mặt cha của Yến tổng, vị kia luôn cho rằng công ty có thể phát triển tốt như vậy hoàn toàn là nhờ vào công lao của ông ấy.” Còn thực tế ấy hả? Ai cũng biết boss thật sự ở đây là ai.

Tư Không Dịch nháy mắt đã hiểu, sau đó hơi cảm thán vỗ vỗ vai Yến Khôn: “Anh trai tổng tài, anh cũng không dễ dàng gì a!” Một thằng em đã đủ buồn phiền, còn thêm một lão cha. Quả nhiên trên thế giới này không có chuyện gì là thập toàn thập mỹ.

Yến Khôn nghe vậy khóe miệng hơi co rút, sau đó mới ừ một tiếng: “Lát nữa đừng đi lung tung. Ký tên là được.” Tuy hắn hoàn toàn không có ý định gặp cha ruột, nhưng ai biết lão cha có muốn gặp hắn không? Nếu gặp, gương mặt của thằng nhóc này nói thế nào cũng là vấn đề.

“Được.”

Kế tiếp Yến Khôn dẫn Tư Không Dịch đến văn phòng phó tổng tài, hắn tên là Yến Khảm, tên này… rất đặc biệt. Hơn nữa cậu còn phát hiện phó tổng tài có chút giống Yến Khôn.

*Khảm: quẻ khảm (một trong tám quẻ Bát quái, tượng trưng cho nước)

“Lấy hợp đồng hạng nhất ra. Gọi Khổng Triệu đến, gần đây hắn rất nhàn, anh sắp xếp cho hắn mang người mới.”

Sau khi Yến Khôn vào phòng phó tổng tài, cực kỳ có khí thế ngồi xuống sô pha, ngược lại chính là vị phó tổng Yến Khảm kia, như là hoàn toàn không ngờ Yến Khôn lại đến đây, lập tức hoảng sợ nhảy dựng lên: “Trời đất, anh họ! Sao anh lại tới đây? Em lập tức gọi Khổng Triệu đến.”

Tư Không Dịch nghe hai thấy chữ anh họ, cậu có chút ngoài ý muốn, cậu còn tưởng rằng nhà họ yến thế hệ này chỉ có Yến Khôn và em trai hắn.

Yến đại tổng tài uống một ngụm trà: “Bà con xa cách mấy đời.” Dòng chính Yến gia chỉ có hai anh em hắn, mà ông nội cũng chỉ có một mình lão cha là con trai, vì vậy lúc hắn hơn mười tuổi đã bị thúc ép nhanh chóng trở nên kiên cường, nếu chỉ trông chờ vào lão cha và em trai hắn, đừng nói lúc này làm phú nhị đại hay tam đại gì đó, không chừng bọn họ đang ở dưới gầm cầu uống gió tây bắc rồi!

“Anh họ, Khổng Triệu đến ngay lập tức. Nhưng nói thật, sao anh rảnh rỗi đến đây vậy?” Vị anh họ này của hắn là người mà có thể không đến thì tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở đây, thậm chí còn không thích nghe tin tức về giới giải trí, nhưng hôm nay lại tự mình đến đây, còn muốn ký hợp đồng, chuyện này thật sự làm Yến Khảm cảm thấy như sắp biến thiên!

*Biến thiên: chỉ hiện tượng thay đổi thời tiết hoặc thay đổi về hệ thống chính trị.

“Một người bạn muốn tiến vào giới giải trí mà thôi. Anh giúp một chút, ký hợp đồng hạng nhất, chia năm – năm. Nếu tự cậu ấy tìm được công việc, toàn bộ thu nhập thuộc về cậu ấy.”

Yến Khảm nghe xong mấy câu này trong lòng càng chấn kinh, ôi trời ơi! Người khác đánh nhau bể đầu tranh giành vào công ty của bọn họ, anh họ thế mà chia đến năm phần! Công việc hắn tìm được là thu nhập riêng? Yến Khảm trực tiếp quay đầu, nghiêm túc cẩn thận đánh giá Tư Không Dịch, từ lúc tiến vào hắn chưa kịp nhìn cậu, sau đó há to miệng!

“Rất đẹp trai nha!” Yến Khảm khen một câu.

Tư Không Dịch nghe vậy, lộ ra một nụ cười tươi: “Cám ơn đã khen! Anh cũng rất đẹp trai!”

Yến Khảm cảm thấy hắn bị nụ cười này đâm mù mắt rồi, lúc này hắn đã hiểu được vì sao anh họ sẽ ký hợp đồng hạng nhất với cậu trai này, có gương mặt này, chỉ cần cậu ta có chút sở trường đặc biệt và biết diễn xuất, có thể nổi tiếng nha!

Người đại diện Khổng Triệu đang nghỉ ngơi bị phó tổng mạc danh kỳ diệu gọi lên, lúc y liếc nhìn Tư Không Dịch, liền hiểu được nhiệm vụ lần này của bản thân.

“Chào Yến tổng.” Khổng Triệu rất lịch sự chào hỏi Yến Khôn trước, sau đó đi thẳng vào vấn đề: “Yến tổng muốn Quang Diệu ký với cậu ấy sao? Không thành vấn đề, cậu ấy rất tuấn tú, hơn nữa còn là loại đẹp trai không làm người khác phản cảm, chiều cao, hình thể đều đúng tiêu chuẩn, nhìn kỹ sẽ thấy hai mắt của cậu ấy cực kỳ mê người, cực phẩm. Chỉ cần giao cậu ấy cho tôi, tôi cam đoan trong vòng ba năm là có thể làm cho cậu ấy cực kỳ nổi tiếng, nếu cậu ấy còn biết diễn xuất, trong năm năm có thể đoạt giải thưởng.”

Tư Không Dịch đã ngây người. Coi như tố chất tâm lý của cậu mạnh mẽ, nhưng bị một người mới vừa bước vào đã đánh giá từ đầu đến chân như vậy là lần đầu tiên. Cậu nóng nảy trừng mắt nhìn Yến Khôn.

Yến tổng nhìn Tư Không Dịch hiếm khi có dáng vẻ ngốc manh như vậy, nở nụ cười, khoát tay với Khổng Triệu: “Anh đừng nghiêm túc như vậy. Cơ thể anh vừa mới hồi phục, không thích hợp làm việc quá vất vả. Anh tìm cho cậu ấy vài công việc thích hợp, nếu diễn xuất của cậu ấy không tồi thì cho đi đóng phim, nếu diễn xuất hỏng bét thì đi quay quảng cáo hoặc chụp hình tạp chí, tóm lại không cần mục tiêu gì to tát. Cậu ấy có thể đạt được cái gì liền nhìn vào bản thân, anh chỉ cần không để cậu ấy phạm sai lầm, không bị người khác chèn ép cướp cơ hội là được.”

Khổng Triệu nghe vậy hơi ngơ ngác: “Hả?” Chuyện này nghe không giống ký hợp đồng với nghệ nhân chút nào, cảm giác giống như phú nhị đại đang chơi trò diễn viên không chuyên! Chẳng lẽ vị này là thiếu gia nhà ai?

Khổng Triệu đang tự hỏi, Tư Không Dịch bên này liền dùng gương mặt đẹp trai nói với người đại diện: “Chuyện này, tôi không kén chọn, chỉ cần nhân vật và cốt truyện thú vị, tôi đều nguyện ý thử xem. Còn nữa, tôi đang cần tiền.”

Khổng đại diện: “…?!” Nhất định hôm nay hắn mở cửa sai cách rồi! Dù hiện tại hắn vẫn chưa đoán ra ý của đại boss, nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại hắn hiểu rõ – chuyện của thanh niên này rất quan trọng. Phải biết, gần như mỗi tháng đều có rất nhiều người mới ký hợp đồng với Quang Diệu, mà nhiều năm như vậy, có thể để Yến Khôn đại boss tự mình đưa đến, cũng chỉ có một người này thôi. “Vậy ký năm năm hay mười năm?”

Yến Khôn nghe vậy dừng lại, Tư Không Dịch nghĩ nghĩ: “Trước tiên ký năm năm được không? Mười năm dài quá… Năm năm sau lại tái ký. Dù sao có lẽ không có công ty nào tốt hơn Quang Diệu.”

Yến tổng nghe câu này liền bày ra vẻ mặt kiêu ngạo: “Tất nhiên rồi. Dù có tệ cũng tốt hơn Tinh Vũ.”

Tư Không Dịch: “…” Rốt cuộc anh định nhớ đến Tinh Vũ bao lâu đây?!

Khổng Triệu càng thêm chắc chắn, dù thanh niên này không phải phú nhị đại cũng tuyệt đối phải dẫn dắt thật tốt! Vì thế hắn vươn tay, mỉm cười với Tư Không Dịch: “Xin chào, anh là Khổng Triệu.”

Tư Không Dịch cũng bắt tay lại: “Tôi tên Tư Không Dịch. Sau này mong anh giúp đỡ. Còn nữa, đây là thú cưng cũng là người nhà của tôi, Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch.” Đương nhiên còn Tiểu Văn nữa.

Khổng Triệu nhìn con chó và mèo, cùng với một con hamster bình thường, cảm thấy vị trước mặt này đã lật đổ hết mọi tri thức của hắn về nghệ nhân.

*Ở đây để là Trung Hoa điền viên khuyển. Trung Hoa điền viên khuyển còn được gọi là chó nhà, chó vàng hoặc vượng tài, không phải một loại chó cụ thể nào, chỉ là giống chó bình thường thôi.

“À, chúng nó nhìn rất khá. Đây cũng xem như là một lợi thế của cậu.” Khổng Triệu cũng không nói dối, tuy mấy con thú này là loại thường thường phổ thông, nhưng chúng nó cũng như chủ nhân, nhìn không tồi.

Hãy để chúng tôi nghiêm túc giới thiệu dáng vẻ mê người của Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch_____

Thân chó của Đại Hoàng to cỡ một con chó trượt tuyết trưởng thành, nhưng màu lông của nó là màu vàng ánh kim, chỉ nhìn màu sắc thì trông nó rất giống một con Golden Retriever. Nhưng lông của Đại Hoàng không dài như Golden Retriever, lỗ tai dựng thẳng trên đầu, hai mắt đen nhánh và tứ chi khỏe mạnh, vừa nhìn là biết đây là một con chó to lớn mạnh mẽ! À, lúc Đại Hoàng nổi bão, nó còn hung dữ hơn cả một con sói.

*Chó trượt tuyết

*Golden Retriever

Tham khảo thêm http://www.thukieng.com/cach-nuoi-cho-golden-retriever-thuan-chung/

Đại Hoa không giống vậy, so với Đại Hoàng vừa nhìn đã biết là một kỵ sĩ lợi hại, Đại Hoa lại giống như vương tôn quý tộc. Là quý cô duy nhất trong bốn đứa nhóc, nhất cử nhất động của nó đều rất tao nhã cao quý, cho dù đang trong lúc chật vật nhất, nó cũng có thể dùng ánh mắt khinh bỉ bạn là đồ nhà quê. Đại Hoa là một con mèo tam thể. Toàn thân lông trắng như tuyết, chỉ có bốn chân và cái đuôi là màu đen, mà hai tai nó lại là màu vàng, càng kỳ diệu hơn là, trên cổ của Đại Hoa là lông vàng rực rỡ điểm thêm chút lông đen, thoạt nhìn giống như một chiếc vòng cổ gắn một viên đá quý đen tuyền tuyệt đẹp. Thật sự là một con mèo vừa liếc mắt đã thấy “Mỹ”, Đại Hoa bày tỏ, không có con mèo nào đẹp và đặc sắc như nó.

*Mèo tam thể

Về phần Tiểu Bạch, con hamster thuần trắng như ngọc thạch, hai tai rất to, dễ dàng nghe được âm thanh, cái đuôi hơi ngắn, dễ chạy trốn. Hai mắt nó giống như Đại Hoa, đều là màu xanh lam, thoạt nhìn giống như viên ngọc bích, nhưng màu xanh của Đại Hoa đậm hơn một chút.

*Hamster (bói không ra con nào giống Đại Hoa và Tiểu Bạch)

Đều là thú cưng dễ thương đẹp đẽ, tương đương đây chính là một lợi thế. Cho dù dãi nắng dầm mưa hai ngày nay, bộ lông bẩn đi không ít, nhưng vẫn không làm lu mờ nhan sắc khuynh quốc khuynh thành của bọn chúng.

Ba con thú vây quanh Tư Không Dịch, cùng chủ nhân mỉm cười nhìn bốn người trong phòng…

Yến đại tổng tài cầm đầu nhan khống bày tỏ, lực sát thương quá lớn, thật muốn chụp ảnh.

Yến Khôn: “… Tôi phải đi làm việc, sau này có rảnh lại gặp.” Yến tổng nhanh chóng đứng dậy định rời đi, hắn cảm thấy còn ngốc ở đây, không khéo còn phải mời người ta ăn tối. Nhưng vấn đề là, thằng nhóc kia đã đóng gói bữa tối rồi. Hắn còn mời nữa lại giống như có ý đồ bất lương. Trời biết hắn chỉ nhìn thằng nhóc đó thuận mắt mà thôi, tính cách cũng rất hợp ý hắn. Yến tổng không phải là người tùy tiện, hắn rất cao lãnh mới đúng.

Ngô Hình: “Tôi lập tức đi lái xe!” Cứ cảm thấy nhìn nữa sẽ bị giết người diệt khẩu.

Yến Khảm: “Hẹn gặp lại, anh họ! Trở về em sẽ báo cáo sau!” Hắn cảm thấy câu này đặc biệt thông minh, anh họ nhất định sẽ thưởng cho hắn!

Khổng Triệu: “Tạm biệt tổng tài.” Quay về tìm kịch bản, hắn mà làm không tốt… là phải đi chầu trời a!