Tiêu Dao Tiên Giới

Chương 76: Lý Mẫu Quyết Định

Mà Lý Thành nhóm người đang nhàn nhã đi về phía Diêu Gia.

Tiểu Bạch xách theo Diêu Ánh Tuyết càng làm cho người người khiếp sợ không thôi.

Mà trong số đó cũng có vô số ánh mắt hả hê nhìn về phía Diêu Ánh Tuyết.

Diêu Gia tại [THIÊN KIẾM THÀNH] hoành hành vô kị đạn.

Không coi ai ra gì niếu không có Nam Cung Thế Gia cùng Cao tầng [THIÊN KIẾM MÔN] hạn chế e rằng bọn hắn càng thêm phách lối.

Trong đám đông một mỹ phụ ăn mặt bần hàn không mặt đầy tang thương nhìn về phía Diêu Ánh Tuyết trong mắt chỉ toàn cừu hận.

Nữ nhi của nàng cách đây hai tháng đang chơi trên đường thì bị Diêu Ánh Tuyết cùng gia nhân ra ngoại thành săn bắn.

Cưỡi toạ kỵ tốc độ cao khiến nhiều người bị thương. Mà nữ nhi của nàng chỉ mới hơn 8 tuổi không tránh kịp. Bị dẫm chết.

Trượng phu của nàng đến Diêu Gia đòi công đạo cũng bị đánh chết sau đó phơi xác mấy ngày liền.

Dân đen thân phận thấp cổ bé họng. Hơn nữa còn cha mẹ già phụng dưỡng. Nên nàng đành cam chịu. Hôm nay thấy Hung Thủ giết nữ nhi của nàng bị xách như chó.

Khiến cho nội tâm của nàng cũng cuồng bạo. Từ dưới đất nhặt lên một tảng đá ném vào phía Diêu Ánh Tuyết sau đó gầm lên:

“Tiện Nhân ngươi hại chết chồng con ta. Hôm nay lão nương liều mạng với ngươi.”

Mà cảm nhận tảng đá bay đến Tiểu Bạch cũng dừng lại. Tảng đá đập mạnh vào đầu Diêu Ánh Tuyết.

Tu Vi mất sạch hiện tại ả ta chỉ là phế nhân. Khuôn mặt bị máu từ vết thương trào ra khiến cho dung nhan càng thêm vặn vẹo.

Như được kích thích đám người có thù với Diêu Gia cũng mất hết sợ hãi nắm được cái gì nắm ném mạnh về phía Diêu Ánh Tuyết.

Mà Tiểu Bạch vì tránh bị trúng chiêu bèn ném Ả ta xuống sau đó đi đến cùng đám người Lý Thành xem kịch.

Mà Lý Mẫu thấy một màn này cũng nhíu mày nói:

“Xem ra Diêu Gia ở đây hành xử với dân chúng rất tệ a”

Tống Cầm cũng nhịn không được nói:

“Mẹ ngươi nhìn xem mấy vị này đối với nàng ta ra tay nặng như vậy. E rằng cũng là thù giết người thân”

Lý Thành lúc này cũng nói:

“Gieo nhân nào gặt quả đó, Long Bạch ngươi đem bọn hắn cản ra”

“Vâng Thiếu Gia”

Long Bạch tiếp lời sau đó đi đến phóng ra khí tức tách đám người ra.

Vì tránh ngộ thương người vô tội hắn chỉ đẩy ra một đường. Sau đó nhìn về phía dân chúng nói.:

“Các vị Hương Thân Phụ Lão”

Mà đám quần chúng đang hăng máu thấy có người tách bọn hắn ra đang định xông lên lý lẽ nhưng thấy Long Bạch anh tuấn lịch sự. Nói năng có lễ phép nên bọn hắn cũng im lặng nghe Long Bạch nói.

“Các Vị ta không biết Diêu Gia trước đây đối với các vị như thế nào?”

“Nhưng Hôm nay Diêu Gia đại tiểu thư dám có gan chọc đến Thiếu Gia của chúng ta.”

“Nên bọn ta tìm đến GIẢI QUYẾT”

Mà lúc này trong quần chúng một số người đã tỉnh táo lại.

Nhìn đến đang nửa sông nữa chết nằm trên mặt đất bọn hắn không tự chủ mà đổ mồ hôi lạnh.

Nói đùa lúc nãy máu dồn lên não cộng với nhiều năm bị dồn nén nên mới bạo tạc tính tình.

Nhưng bây giờ bình tĩnh lại Diêu Gia cái này quái vật khổng lồ niếu như điều tra bọn hắn chết cũng không biết chết như thế nào?

Mà lúc này Thiếu Phụ lúc nãy cũng đi ra chắp tay với đám Lý Thành nói.

“Dân nữ đa tạ các vị. Chồng cùng nữ nhi của ta bị tiện nhân này cùng Diêu Gia hại chết”

“Hôm nay cũng coi như báo được thù. Dân nữ xin đa tạ”

Vừa nói xong nàng quỳ rạp xuống hướng về phía Lý Thành cùng đám người dập đầu.

Nhưng chưa đợi nàng quỳ xuống thì một bóng hình xinh đẹp đi đến đỡ nàng dậy.

Người đến Là Lý Mẫu nàng nhìn thiếu phụ noi:

“Vị Tỷ Tỷ này ngươi nói chồng cùng nữ nhi của tỷ là bị Nàng Hại chết”

Thiếu Phụ cảm thấy rung động cực kỳ. Sau đó không cầm được nước mắt mà kể ra nguyên nhân chồng con của nàng bị hại.

Sau khi nghe xong Lý Mẫu trên mặt cũng hiện một tia sát khí.

Niếu nói lúc trước Nàng đối với Diêu Gia cùng Diêu Ánh Tuyết là tức giận.

Nhưng bây giờ sát khí trong lòng nàng đối với Diêu Gia dâng cao đến cực điểm.

Là một nữ nhân hơn nữa là một người mẹ nàng biết con cái quan trọng đối với các nàng như thế nào?

Diêu Gia làm người để nàng rất phản cảm.

Lý Thành đã từng nói với nàng:

“Hổ Dữ Không Đáng Sợ. Đáng Sợ Là Kẻ Dưỡng Hổ”

Lúc này nàng không do dự mà nhìn về Lý Thành nói:

“Thành Nhi Diêu Gia xem ra không cần thiết để lại”

Mà nghe vậy Lý Thành cũng cười nói.

“Mẹ, ta lúc nào nói sẽ bỏ qua cho Diêu Gia”

Nụ cười anh tuấn cùng câu bói lúc nàng càng khiến cho Lý Thành có vẻ tà dị.

Mà đám người xung quanh nghe hai người đối thoại cũng cảm thấy không tin được.

Bỏ qua chuyện bọn hắn muốn diệt Diêu Gia không nói.

Vậy mà Thiếu Niên này lại gọi Nữ Tử như Thiên Tiên này là Mẹ.

Mà bây giờ xét đến chuyện thứ hai. Bọn hắn nói không bỏ qua cho Diêu Gia.

Đến đây trên mặt nhiều người cũng đầy vẻ hoài nghi.

Lúc này một tiếng nói non nớt vang lên”

“Đại Gia yên tâm cái gì Diêu Gia. Anh hai ta một đập đập chết. Tôm tép nhãi nhép”

Mà khi Quần chúng nhìn qua thì thấy một tiểu nữ hài xinh đẹp như được điêu khắc mà ra. Trên tay đang cầm một vật kỳ quái vừa ăn vừa giơ nắm tay nhỏ.

Bên cạnh Tống Cầm thì cưng chiều xoa xoa đầu nhỏ của nàng.

Mà Thiếu Phụ nghe vậy cũng kinh động không thôi. Nàng nhìn phía Lý Mẫu chân thành hỏi:

“Vị Tiên Tử này lời ngài nói là thật?”

Như để xác định Lý Mẫu phóng xuất ra một tia kiếm khí. Chém vào đang hấp hối Diêu Ánh Tuyết.

Khiến cho đầu một nơi thân một nẻo. Mất đi sinh cơ.

Tê……Tê

Thấy vậy một màn Chung quanh đám đông hít một hơi khí lạnh.

Niếu lúc trước Đám người vẫn còn Nghi ngờ về lời nói của Lý Mẫu cùng Lý Thành.

Nhưng bây giờ bọn hắn biết Đám Người thần bí này cùng Diêu Gia không chết không thôi.

Mà nhìn vậy một màng Lý Thành cũng âm thầm tán thưởng. Xem ra mẹ đã thay đổi nhiều.

Thiếu Phụ thấy cừu nhân bị chém đầu cũng oà lên khóc quỳ xuống dập đầu không ngớt.

Tuy kẻ thù không phải chính tay nàng giết nhưng chết trước mặt nàng cũng xem như viên mãn.

Mà chung quanh đám thị dân thấy vậy cũng quỳ xuống đối bọn người dập đầu. Điều này đủ chứng minh bọn hắn ai ai cũng cùng Diêu Gia có ân oán.

Cũng không đành lòng Lý Thành phất tay nhẹ nâng đám người dậy.

Lý Mẫu lúc này hướng về Tiểu Bạch nói:

“Tiểu Bach lấy một chiếc hộp đem thủ cấp đặt vào. Hôm nay chúng ta cho Diêu Gia tặng quà”

Mà Tiểu Bạch nghe vậy cũng tuân theo còn phần thân hắn búng tay cái liền hoá thành tro bụi.

Cứ như vậy Diêu Gia đại tiểu thư tại [Thiên Kiếm Thành] tác oai tác quái biến mất giữa thiên địa.