Dịch và edit: PUPANDA

Dịch Tranh Hoa đối với việc có người quấy rầy hứng thú của mình rất là không vui, nhíu mày nhìn người đến, rất nhanh, đầu mày nhíu chặt liền giãn ra, mỉm cười lịch sự, đứng lên nói: "Trì tiểu thư."

Trong tay Trì Lam đồng dạng cũng cầm cần câu, đối mặt Dịch Tranh Hoa, nụ cười tươi hơn: "Dịch tổng, chúng ta thật sự là rất có duyên phận, ở đây cũng có thể gặp được."

Trình Vân nhìn người phụ nữ nói chuyện với Dịch tiên sinh, cô rất xinh đẹp, nụ cười yểu điệu, mang theo dịu dàng đặc hữu của phụ nữ phía nam.

"Tôi cũng cảm thấy có duyên." Dịch Tranh Hoa vì để mình không lộ vẻ thất lễ, chỉ có thể tiếp tục đứng, ánh mắt lại rơi trên người bạn nhỏ đột nhiên không nói một lời.

Ánh mắt Trì Lam cũng theo Dịch Tranh Hoa rơi trên người Trình Vân, cô cười càng thêm dịu dàng: "Vị này là?"

Trình Vân cũng đứng lên, mặt đầy tươi cười, không luống cuống giới thiệu bản thân: "Chào chị, em là Trình Vân."

"Chào em, Trì Lam."

Trì Lam giới thiệu xong, đi tới hai bước, chỉ vị trí bên cạnh Dịch Tranh Hoa, nói: "Chúng ta đã có duyên như vậy thì không để ý tôi ngồi ở đây chứ?"

Dịch Tranh Hoa cũng không thể trực tiếp đuổi Trì Lam đi, này là khu vực công cộng, người ta ngồi đâu là chuyện của người ta.

"Cô tùy ý." Dịch Tranh Hoa nói.

Sau khi đều ngồi xuống, Dịch Tranh Hoa liền nói chuyện với Trình Vân, hỏi Trình Vân câu được mấy con cá, khóe miệng luôn mang ý cười.

Trì Lam nhìn thấy, cắn môi, nhìn cần câu trước mặt, đột nhiên hết hứng thú câu cá, có điều rất nhanh cô lần nữa mỉm cười: "Dịch tổng, đã một lúc rồi tôi còn chưa câu được một con, Dịch tổng có thể dạy tôi chút kỹ xảo không?"

Dịch Tranh Hoa nghe thấy Trì Lam gọi anh, bèn ngừng trò chuyện với Trình Vân, nhìn hướng cô, nghe thấy lời của cô, lại nhìn khu vực cô câu cá một cái: "Tôi cũng là tay mơ, sợ là không có gì có thể dạy, Trì tiểu thư nhẫn nại chút, cuối cùng sẽ câu được."

Trình Vân lúc này cũng nhìn Trì Lam, phát hiện chị ta trừng cậu một cái, cậu cảm thấy có chút quái lạ, dịu dàng cậu cảm thấy hồi nãy đều là ảo giác.

Dịch Tranh Hoa tất nhiên cũng nhìn thấy ánh mắt của Trì Lam, ánh mắt nhìn cô lạnh hơn, ở trong lòng cười lạnh một tiếng, trực tiếp xoay đầu trò chuyện với Trình Vân.

Trình Vân suy ngẫm lời vừa rồi, mới cảm thấy vị tiểu thư này hẳn là thích Dịch tiên sinh, xem cậu như tình địch, mới trừng cậu.

Vậy Dịch tiên sinh có thích người phụ này đó không? Hẳn không thích đi? Hay là cậu hỏi thử ý nghĩ của Dịch tiên sinh? Cậu giật giật tay áo của Dịch tiên sinh, kéo anh xuống thấp, ghé đến bên tai anh, đè thấp giọng hỏi: "Dịch tiên sinh, anh có thích chị gái đó không?"

Dịch Tranh Hoa không nói chuyện, chỉ nhìn Trình Vân một cái, anh có chút khó hiểu, bạn nhỏ vì sao sẽ hỏi vấn đề này? Nếu thích, cậu muốn làm mối sao? Hơn nữa anh từ chỗ nào biểu hiện ra có hứng thú với người phụ nữ này?

Trình Vân bị ánh mắt này của Dịch Tranh Hoa nhìn đến lòng run lập cập, im lặng ngồi về chỗ của mình, cậu không hỏi nữa còn không được sao? Ánh mắt này của Dịch tiên sinh thật đáng sợ.

"Bạn nhỏ, em đang nghĩ gì?" Dịch Tranh Hoa cảm thấy cần thiết nói rõ với bạn nhỏ, quan hệ trước mắt của hai người, "Em muốn làm gì?"

Trình Vân mím môi, như có chút rối rắm, cậu nhíu chặt mày, lần nữa đè thấp giọng nói với Dịch tiên sinh: "Em chỉ là cảm thấy hai người không hợp."

Dịch tiên sinh bị Trình Vân chọc cười, nhìn dáng vẻ bạn nhỏ nhíu mày vẻ mặt nghiêm túc cảm thấy đặc biệt đáng yêu, trực tiếp cười hỏi một câu: "Vậy hai chúng ta hợp không?"

Trình Vân bị hỏi sững ra, chớp mắt, cảm thấy dáng vẻ Dịch tiên sinh cười rộ dưới ánh nắng quá đẹp, lại nghĩ đến dáng vẻ Dịch tiên sinh nói chuyện giúp mình, cậu bị mê đến tim đập thình thịch, không sợ chết nói: "Hợp, không hợp sao sẽ kết hôn?"

Dịch Tranh Hoa cảm thấy mình lại lần nữa vượt ranh giới, đang định đổi đề tài, thì nghe thấy bạn nhỏ trả lời, anh nhướng mày, câu trả lời của bạn nhỏ làm anh kinh ngạc, anh gật đầu, cười: "Nói cũng phải."

Bầu không khí mờ ám giữa hai người làm Trì Lam càng nhìn càng tức, nghĩ thời cơ không sai biệt lắm, liền lần nữa mỉm cười, nói: "Dịch tổng, hai người câu đi, tôi có việc đi trước."

Dịch Tranh Hoa đáp một tiếng được, cũng không nhiều lời thêm. ((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

Trình Vân lại câu được một con cá, đứng lên đang định kéo lên, đột nhiên cảm nhận thấy sau lưng có một sức mạnh đẩy cậu tới trước, trong lúc không kịp đề phòng, cậu nhào tới trước, cả người trực tiếp té vào trong sông.

"A......Dịch tiên sinh...."

  

Dịch Tranb Hoa chỉ kéo được góc áo của bạn nhỏ, còn chưa túm được.

"Xin lỗi, tôi trẹo chân, không ngờ cần câu đúng lúc đẩy đến cậu ấy..." Trì Lam nhìn thấy Trình Vân té vào trong nước, vội vàng xin lỗi.

Dịch Tranh Hoa chả thèm nhìn Trì Lam, trực tiếp nhảy vào trong sông, đi kéo Trình Vân.

Nước sông này không phải rất sâu, Trình Vân không biết bơi, té vào đầu tiên uống mấy ngụm nước sông, sau đó liền giãy dụa loạn xạ trong nước, nước mắt đều bị sặc ra.

Dịch Tranh Hoa kéo Trình Vân lên, hai người toàn thân đều ướt sũng, có điều may mà không có trở ngại gì.

Hai người họ tuy chọn khu vực câu cá khá hẻo lánh, nhưng vẫn có vài người, rất nhanh, những người kia đều vây đến, hỏi thăm có sao không, đương nhiên cũng có người cũng nhận ra Dịch Tranh Hoa.

Trình Vân ọc mấy ngụm nước sông, sau đó bắt đầu ho kịch liệt, mãi không ngừng được, Dịch Tranh Hoa giúp Trình Vân vuốt lưng: "Thế nào? Đi bệnh viện khám không?"

Trình Vân xua tay, tỏ ý không sao, cậu chỉ bị sặc nước.

"Về thay đồ trước đi." Dịch Tranh Hoa thấp giọng nói.

Trình Vân gật đầu.

Người vây xem nghe thấy không sao, cũng giải tán, chẳng qua có người khi đi khỏi, liên tục nhìn về bên này, tựa hồ thấy rất hứng thú với quá trình của việc này.

Trì Lam ở bên cạnh luôn muốn chen lời, lại luôn không chen vào được, chỉ có thể ra sức nói xin lỗi trước, chờ Trình Vân đỡ hơn, mới nói: "Thật sự xin lỗi, tôi trẹo chân, không ngờ cần câu đúng lúc đụng đến cậu...."

Ánh mắt Dịch Tranh Hoa có chút lạnh, thời tiết hiện tại mặc đồ ướt như vậy thời gian dài cũng có thể sẽ cảm mạo, anh hiện tại không muốn nói nhảm với Trì Lam, mang bạn nhỏ về tắm nước nóng trước quan trọng hơn.

"Trì tiểu thư, tôi mang Vân Vân về thay đồ trước, chuyện khác sau này hẵng nói." Giọng của Dịch Tranh Hoa rất lạnh, sớm đã không còn ôn hòa lịch sự mới đầu.

"Được được được, về thay đồ trước." Trì Lam tránh đường, không ngăn cản nữa.

Trình Vân nhìn Trì Lam một cái, độ lực vừa nãy kia một chút đều không giống trong vô ý té ngã đụng đến cậu, người phụ nữ này là cố ý.

Có điều hiện tại không phải lúc truy cứu, về thay đồ ra trước đã lại nói chuyện này.

Lúc hai người rời đi, người quản lý nhìn thấy dáng vẻ của hai người, giật nảy mình, vội đến hỏi thăm bị sao?

Sau đó giúp hai người lấy khăn tắm, để hai người khoác lên trước, may mà quần áo hai người mặc đều khá rộng rãi, cho dù ướt cũng không lộ ra gì.

Hai người cứ vậy khoác khăn tắm về phòng.

Rất nhanh, một bản tin xuất hiện trong tầm mắt công chúng.

[Tin giật gân! Đại lão thương giới trong kỳ tân hôn hẹn hò với người phụ nữ thần bí....] Theo tin rò rỉ, sáng hôm nay, Dịch Tranh Hoa vừa công bố tin kết hôn cùng một nữ sinh du ngoạn ở làng du lịch nào đó, nghi ngờ hẹn hò, hai người cả quá trình cười vui vẻ, rất là ngọt ngào. [ảnh] [ảnh] [ảnh]