Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1394: Hai đại đạo tôn sao?

- Quả nhiên, quả nhiên ta không đoán sai. Phần Mộ Lân Cốt, nhanh đi. Nhanh điều động luân hồi lực, lấy giọt nước mắt khóc thương muôn dân do Đại Đạo Tôn lưu lại ở kỷ thứ nhất, tìm kiếm thân thể mà Đại Đạo Tôn đã chuyển thế! 

Phần Mộ Tiên Vương nói.

- Vâng! 

Phần Mộ Lân Cốt lập tức cung kính tiếp nhận một giọt nước mắt đang toả ra hào quang mười tám màu kia.

Ầm!

Luân hồi lực nhanh chóng tràn vào phía trên Tam Sinh Thạch. Trong nháy mắt, bên trên Tam Sinh Thạch xuất hiện vô số quang ảnh, dường như ghi chép tất cả sự chuyển thế của muôn dân.

Phần Mộ Lân Cốt nhanh chóng thả giọt nước mắt lên trên.

Vù!

Giọt nước mắt bị Tam Sinh Thạch hút vào.

Trong nháy mắt, tất cả quang ảnh biến mất không thấy nữa.

Trong quang ảnh xuất hiện một nữ tử cực kỳ mỹ lệ. Nữ tử này nhìn lên trời vẻ đầy thương xót. Trong khóe mắt lại có một giọt nước mắt rơi xuống. Đó chính là giọt nước mắt lúc trước.

Tiếp theo, quang ảnh nhanh chóng lưu chuyển, dần dần phóng ra thân ảnh chuyển thế của nữ tử này.

Vù!

Lại một nữ tử tuyệt sắc khác hiện ra trong hình ảnh.

- Nhanh, nhìn xem đây là ở chỗ nào. Nữ tử này chính là chuyển thế của Đại Đạo Tôn! 

Phần Mộ Tiên Vương nói.

Nhưng Phần Mộ Lân Cốt lại cổ quái nói:

- Gia chủ, không cần tìm người này. Ta biết nàng!

- Ồ?

Phần Mộ Tiên Vương nghe vậy có phần sững sờ.

Tình huống gì vậy? Phần Mộ Lân Cốt quen nàng sao? Chẳng phải là dưới đèn thì tối sao?

- Đây là Thiên giới Đại Trăn. Nàng chính là Điệp Hậu! 

Phần Mộ Lân Cốt có phần cổ quái nói.

- Điệp Hậu? Con gái của Sào sao? 

Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.

Nhưng sau một khắc, hình ảnh Điệp Hậu bên trong lại biến đổi, biến thành hình dạng của Miêu Miêu.

- A? 

Phần Mộ Lân Cốt kinh ngạc nói.

- Gia chủ, có thể như vậy sao? Lại có một người nữa xuất hiện. Đây không phải là Miêu Miêu của Diêm Xuyên sao? Có phải Tam Sinh Thạch này đã bị hỏng rồi hay không? 

Phần Mộ Lân Cốt kinh ngạc nói.

- Không, không hỏng. Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi! 

Phần Mộ Tiên Vương cười nói.

- Cái gì?

- Huyền Diệu là nữ thần may mắn. Điệp Hậu là nữ thần xui xẻo. Cả hai đều là vận. Vận đạo? Đại Đạo Tôn chuyển thế, lại chia ra làm hai. Hai người các nàng đều là Đại Đạo Tôn. Hóa ra bọn họ chính là Đại Đạo Tôn! 

Trong mắt Phần Mộ Tiên Vương loé ra một sự tự tin nói.

- Hai Đại Đạo Tôn sao? 

Phần Mộ Lân Cốt mờ mịt nói.

Hình ảnh phía trên Tam Sinh Thạch đột nhiên lóe lên, rồi biến mất.

- Không sai. Đại Đạo Tôn có khả năng như vậy, sao lại chỉ chuyển thế vào một người mà bỏ qua người kia? Đại Đạo Tôn đã phân chia chính mình thành hai phần hung cát, lần lượt tiến hành chuyển thế. Được, được, được lắm. Hóa ra Đại Đạo Tôn vẫn luôn ở ngay dưới mắt ta sao? Diêm Xuyên? Hắn cũng có vận may thật lớn. Đại Đạo Tôn tiếp cận Mệnh Số nhất lại ở ngay sát bên cạnh hắn! Chẳng trách Diêm Xuyên vẫn có vận đạo trùng thiên. Đây chính là Vận đạo. Diêm Xuyên sinh ra theo thời thế, ta còn nói sao hắn lại may mắn lớn như vậy. Hóa ra, Vận đạo vẫn luôn ở bên người hắn. Ha ha ha ha ha!

Phần Mộ Tiên Vương cười to nói.

- Gia chủ, Điệp Hậu và Miêu Miêu đều là người mà Diêm Xuyên cực kỳ coi trọng. Việc này có khả năng có chút không ổn? 

Phần Mộ Lân Cốt có chút lo lắng nói.

Dù sao, Diêm Xuyên cường thế thế nào, Phần Mộ Lân Cốt hiểu rất rõ ràng.

- Hừ, có gì mà không thích hợp. Ta không biết thì không sao. Bây giờ biết được, Đại Đạo Tôn này đương nhiên phải thành toàn cho ta, Hừ! 

Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.

- Gia chủ?

- Không cần phải nói nữa. Các ngươi canh chừng trong nhà, không nên để cho bọn đạo chích lại thừa cơ xông vào. Ta đi chộp lấy chuyển thế Đạo Tôn đây! 

Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.

- Vâng! 

Mọi người lên tiếng trả lời.

Đại Đạo Tôn nhanh chóng bấm ngón tay tính toán một lát.

- Ồ? Đều ở Đại Tần Thành sao? Diêm Xuyên dẫn theo hoàng hậu, thái tử, quần thần rời đi. Hai người này ở lại giữ Đại Tần Thành? Cũng tốt, cũng bớt cho ta rất nhiều chuyện! 

Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.

Ầm!

Phần Mộ Tiên Vương đạp không, trong nháy mắt bắn về phía xa.

Cõi âm, Đại Tần Thành. Trong một gian đại điện.

Điệp Hậu và Miêu Miêu lẳng lặng ngồi ở trong đại điện.

- Meo, Tiểu Điệp, ngươi nhanh một chút đi! 

Miêu Miêu kêu lên.

- Ta đã cố gắng hết sức rồi! 

Điệp Hậu không nói gì nữa.

- Trong lần cuôi cùng, phụ thân năm đó đã truyền thừa lại cho chúng ta. Tất cả đều là thành tựu cảm ngộ Thiên số của phụ thân đối thiên địa. Phụ thân là lợi hại nhất. Ba nghìn thiên đạo, cho dù là Minh Hà lão tổ cũng không có cách nào nắm giữ được tất cả. Nhưng phụ thân lại có thể nắm được cả khung cơ bản của ba nghìn thiên đạo. Chúng ta phải mau chóng thôi diễn tốt, để còn cho Diêm Xuyên! 

Miêu Miêu vui vẻ nói.

Điệp Hậu nhìn qua, mắt trợn trắng nói: 

- Đây chính là thứ phụ thân lưu lại để bảo đảm cho chúng ta!

- Vậy thì thế nào? Cho Diêm Xuyên không phải cũng giống nhau sao? Ở chỗ này, ai có thể đụng đến chúng ta? 

Miêu Miêu nhất thời kêu lên.

- Nhưng năm đó khi phụ thân truyền thừa đã nhắn lại, không thể tiết lộ với người ngoài. Phụ thân nói tương lai sẽ có người gây bất lợi đối với chúng ta. Chúng ta phải lưu lại để tự vệ! 

Điệp Hậu nói.

- Ta tin tưởng Diêm Xuyên. Ngươi còn không biết sao? Hiện tại Diêm Xuyên đi dương gian, chính là để chiến đấu và Chung Sơn một trận. Nghe Diêm Xuyên nói, sau khi trận chiến ấy qua đi, có khả năng hắn sẽ đột phá. Đến lúc đó, ngươi còn phải lo lắng cái gì nữa? Diêm Xuyên đạt tới thập bát trọng thiên! Ngoại trừ Mệnh Số ra, hắn còn phải sợ ai nữa? 

Vẻ mặt Miêu Miêu đầy khinh thường nói.

- Thăng cấp lên thập bát trọng thiên sao? Ôi, ban đầu ta đã nói phải nhanh chân đến xem mà! 

Điệp Hậu lộ ra một chút oán giận nói.

- Được rồi. Sau này từ từ xem là được rồi. Ngươi và ta đều là thập tứ trọng thiên. Ngươi xem xong, có thể hiểu được sao? Chúng ta thôi diễn cái này cũng sắp kết thúc rồi. Đến lúc đó, chúng ta hãy cho Diêm Xuyên một niềm vui bất ngờ. Hắn thăng cấp thập bát trọng thiên, xem như là lễ vật mừng hắn thăng cấp. Ngươi thấy thế nào? Ta thật thông minh, meo! 

Miêu Miêu đắc ý nói.

- Được rồi. Tuy nhiên, không phải ngươi có khế ước với hắn sao? Ngươi có thể cảm ứng được Diêm Xuyên mà. Hiện tại ngươi cảm ứng một chút, xem hiện tại hắn như thế nào? 

Điệp Hậu hỏi.

- Trước đó trận chiến đã bắt đầu. Vào lúc này ta làm sao quấy rầy hắn được? Làm vậy không phải là ảnh hưởng tới việc hắn thăng cấp sao? Ta đã chặt đứt cảm ứng với hắn! 

Miêu Miêu lắc đầu nói.

- Được rồi!

Điệp Hậu tỏ ra bất đắc dĩ.

Ngay trong lúc Điệp Hậu và Miêu Miêu tiếp tục tìm hiểu truyền thừa do Sào lưu lại cho các nàng, đột nhiên một uy thế cực kỳ hung mãnh lại đè ép về phía Đại Tần Thành.

- Ngang!

Kim Long Khí Vận, Kim Long vận đạo, Kim Long công đức, Kim Long vận thế đồng thời quay về phía uy thế hung mãnh kia rít gào.

Tất cả Đại Tần Thành, trong nháy mắt đã rơi vào trạng thái hỗn loạn.

Vô số tướng sĩ bay lên trời.

- Lớn mật!

- Tên tiểu tốt nào dám đến Đại Trăn làm càn?

- Lớn mật!