Lúc này, một Đại Thừa kỳ cường giả khuôn mặt thon gầy khác, mục quang lợi hại hừ nhẹ nói:
- Cái gì cơ duyên hay không cơ duyên, ta không quan tâm, ta chỉ muốn sống qua vài thập niên cuối cùng này, có thể để cho ta bình an phi thăng Tiên Giới là được. Bởi vậy, miếng Vu Thần Lệnh này, chúng ta phải nắm bắt tới tay!
Lời của hắn, lập tức chiếm được hai tên Đại Thừa kỳ cường giả khác phụ họa, cũng tức là nói, tổng cộng hai mươi hai người, có năm Đại Thừa kỳ, những thứ khác đều là Độ Kiếp kỳ.
Cũng không phải nói, Đại Thừa kỳ cùng Độ Kiếp kỳ trong Linh giới rất không đáng giá, tùy tiện chỗ nào cũng có thể xuất hiện một đám, mà là vì, đối mặt Vu tộc mang đến nguy cơ sinh tồn, rất nhiều Đại Thừa kỳ và Độ Kiếp kỳ đều tự phát tụ tập lại cùng một chỗ, hợp mưu hợp sức, tận khả năng đối kháng cùng Vu tộc.
Nếu không may tao ngộ đến Vu tộc, mấy người hợp lực áp dụng phản kháng, tổng so với người cô đơn thì mạnh hơn nhiều.
Một đám người thương lượng thỏa đáng, đạt thành nhất trí, lúc này mới hướng về phía Tô Triệt đi tới.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnXuyên thấu qua đại môn hoàn toàn mở ra, bọn họ chứng kiến Tô Triệt một thân một mình đứng ở bên trong, cũng không có phát giác được bất luận trận pháp, cấm chế, bẫy rập gì, bọn họ thoáng do dự một chút, sau đó cùng một lúc bước vào trong đại điện.
- Thiên Vũ Chưởng giáo!
Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành hướng về phía Tô Triệt chắp tay thi lễ, nói ra:
- Lão phu Lục Hạo, hai mươi mấy ngày trước, từng gặp qua một lần cùng Thiên Vũ Chưởng giáo.
- Ta nhớ được.
Tô Triệt khẽ gật đầu:
- Như vậy, ngươi đây là tính toán trở về cảm tạ ta, hay là nghĩ muốn trả thù ta?
Ngày ấy, Tô Triệt lệnh ba dũng sĩ Vu tộc đuổi bọn hắn, loại cách làm này là ân là oán, người không giống, nhất định sẽ bất đồng.
Có người sẽ cho rằng, Tô Triệt thả mình một đường sống, mặc dù chưa nói tới ân cứu mạng, đó cũng là biến tướng thay mình hóa giải tình thế nguy hiểm, trên trình độ nhất định xem như một hồi ân đức.
Cũng có người, sẽ xem loại 'xua đuổi' này trở thành một loại vũ nhục, do đó ghi hận trong lòng.
Nhân tâm không đồng nhất, không cách nào quơ đũa cả nắm.
Đại Thừa kỳ tên là Lục Hạo cười nhạt một tiếng, khoát tay nói ra:
- Chuyện tình ngày ấy, quá khứ trôi qua, cũng đã trôi qua rồi, ta không có để ở trong lòng. Hôm nay tới đây, chúng ta là có chuyện tình khác, muốn thương thảo cùng Thiên Vũ Chưởng giáo.
Nghe hắn nói như vậy, trong nội tâm Tô Triệt chỉ cười lạnh, lão Hắc ở trong Tiên Ngục thì mở miệng mắng.
- Con mẹ nó, lão hỗn đản, cái gì gọi là quá khứ trôi qua cũng đã trôi qua rồi, chủ nhân ta rõ ràng cứu các ngươi một mạng, đến cái miệng của ngươi lại thành đánh rắm, lại giống như chúng ta đã làm chuyện gì có lỗi với ngươi... Ai nha nha, tức chết ta! Chủ nhân, lão già kia, nếu không thể bắt sống vào Tiên Ngục, này cũng phải lộng chết hắn ở chỗ này, lúc này, tuyệt không có thể phóng hắn còn sống ly khai!
- Ta cũng nghĩ như vậy.
Gặp được tên gia hỏa như vậy, trong nội tâm Tô Triệt cũng rất tức giận:
- Có người, xác thực không cần tồn tại trên thế gian này. Gặp được người đáng chết, ta sẽ không nương tay.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, biểu hiện ra ngoài, Tô Triệt còn là một mảnh bình tĩnh, mắt nhìn đám người bọn họ, thấp giọng hỏi:
- Các ngươi đến đây, ta có thể đoán được, là vì Vu Thần Lệnh mà đến?
- Không sai!
Trên mặt Lục Hạo mang theo tiếu dung hiền lành, gật đầu đáp:
- Tác dụng của Vu Thần Lệnh, đối với chúng ta cực kỳ trọng yếu, bởi vậy, chúng ta muốn đàm phán cùng Thiên Vũ Chưởng giáo, có khả năng chuyển nhượng Vu Thần Lệnh cho chúng ta hay không?
- Có!
Tô Triệt gật đầu nói:
- Chỉ cần giết ta, có thể lấy được.
Lời vừa nói ra, nhóm người đối phương kia tất cả đều hơi sững sờ, cũng không nghĩ tới, phong cách nói chuyện của Tô Triệt dĩ nhiên trực tiếp như thế.
- Giết người đoạt bảo, loại sự tình này các ngươi không có làm qua sao?
Thần sắc Tô Triệt chậm dần, cười ha ha nói:
- Bất kể là thế gian, hay là Tiên Giới, loại sự tình này cũng không kỳ lạ quý hiếm, ta phỏng chừng, Lục Hạo lão huynh đời này không ít làm a?
- Thiên Vũ Chưởng giáo chớ vui đùa.
Lục Hạo biểu lộ hơi xấu hổ, cười khan hai tiếng, tiếp tục nói:
- Chúng ta muốn mượn Vu Thần Lệnh một khoảng thời gian, cũng không có ý tứ thương hại Thiên Vũ Chưởng giáo. Thuyết pháp giết người đoạt bảo, thật là có chút nói quá lời.
- Lão gia hỏa này, thực mẹ nó dối trá!
Lão Hắc chửi nhỏ một tiếng.
- Năm Đại Thừa kỳ, hơn mười Độ Kiếp kỳ...
Ánh mắt của Tô Triệt nhìn quanh trên mặt bọn hắn một vòng, lộ ra một tia tiếu dung trào phúng:
- Đội hình bực này chạy tới chỗ ta mượn gì đó, thật đúng là để mắt ta. Như vậy, nếu ta kiên quyết không cho mượn, các ngươi tính toán như thế nào?
- Hừ hừ!
Tên Đại Thừa kỳ khuôn mặt thon gầy, mục quang lạnh lùng âm trầm cười nói:
- Như vậy liền lấy tính mệnh ngươi, đoạt bảo vật ngươi!
Lời này vừa nói ra, không chỉ là Tô Triệt, bên trong đối phương cũng có mấy người không khỏi bật cười ra tiếng, nói đến nói đi, còn tránh không được hành vi giết người đoạt bảo này.
Tô Triệt gật đầu cười nói:
- Được rồi, vậy thì không cần nhiều lời, nhanh tiến hành đi, hết thảy dùng thực lực nói chuyện!
Lục Hạo cùng mấy tên Đại Thừa kỳ liếc mắt nhìn nhau, sớm đã ngờ tới, ma đầu Thiên Vũ hung danh hiển hách, tuyệt đối không có khả năng ngoan ngoãn giao ra Vu Thần Lệnh, trận chiến này không thể tránh né, xác thực là nhiều lời vô ích.
- Chư vị đạo hữu, tận khả năng bắt sống, ta đối với bí mật của Lôi Thần Điện, vẫn còn có chút hứng thú.
Trước khi động thủ, Lục Hạo lặng lẽ truyền âm cho mấy người khác.
Mấy người khác truyền âm đáp ứng, cũng không có nói ra ý kiến không đồng ý. Bởi vậy chứng minh, Lục Hạo ở trong những người này, có được địa vị cùng uy vọng không thấp.
Phần phật một cái, hai mươi hai người lập tức phân tán ra, chẳng những vây quanh Tô Triệt ở giữa, đồng thời, cũng chặn lại tất cả lối ra của toàn cung điện này.
Lôi Thần Điện không chỉ có đủ sắc màu thần bí, còn có một đặc điểm, đó chính là cực kỳ chắc chắn, cho dù có Đại Thừa kỳ kịch chiến ở đây, dư ba chiến đấu cũng sẽ không tạo thành việc sụp đổ kiến trúc, nhiều lắm chỉ là đánh nát mấy cây cột đá, tung bay ngói một khu vực mà thôi.
Đối với chuyện này, rất nhiều người suy đoán là: Lôi Thần Điện chính là một kiến trúc duy nhất trên Lôi Đình Tinh, ý nghĩa cực kỳ đặc thù, vô cùng có khả năng, tòa kiến trúc này và địa khí tinh cầu liên thông đến cùng một chỗ, nếu không có lực lượng đánh nát tinh cầu, muốn phá hủy nó, đó là rất không có khả năng.
Giờ phút này, Tô Triệt dùng tu vi Độ Kiếp sơ kỳ, một mình đối mặt năm Đại Thừa kỳ, mười bảy Độ Kiếp Thiên Quân vây khốn, chẳng những không hề sợ hãi, hơn nữa là trạng thái thoải mái, bình tĩnh vô cùng.
Chỉ là phần khí độ trầm ổn đến cực điểm này, đã khiến cho những người ở đây âm thầm bội phục. Dù sao, những người này cùng Tô Triệt cũng không có thâm cừu đại hận gì, chỉ là mưu đồ miếng Vu Thần Lệnh mà thôi, đối với Tô Triệt, không tồn tại thành kiến quá sâu.