Hai người còn lại thì không được tốt như vậy, tuy rằng bọn họ coi như có được thần thông nào đó trung hòa được đại bộ phận phá diệt lực trong cơ thể, thân thể cũng không gặp phải hư hao gì, nhưng toàn thân trên dưới cũng nổ vang, máu tươi phun ra bốn phía xung quanh, tựa như một túi nước căng bị cả chục cái dùi đâm thủng.
Loại thương thế này nhìn qua thì như nghiêm trọng, nhưng Tô Triệt cũng hiểu rõ, bọn họ thông qua máu để bài trừ đi năng lược phá diệt còn thừa đang phá hủy sinh cơ trong thân thể.
Tổn thất một chút khí huyết, đối với tu sĩ cao cấp mà nói, thực không tính là gì.
- Ha ha, một lần phản kích, khiến cho sáu Độ Kiếp kỳ toàn bộ đều thụ thương, còn có hai tên mất đi nhục thân, trực tiếp chạy trốn.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục cười lên như điên:
- Chủ nhân, ngài thực sự quá lợi hại! Thực khó thể tưởng tượng nổi, sao lại lợi hại như vậy chứ?
- Đúng!
Bản thân Tô Triệt cũng có một loại cảm giác như mơ:
- Tựa như giấc mộng ngàn năm, thực lực của ta trong một đêm đã tăng gấp mấy trăm lần...
Chẳng trách Tô Triệt sẽ sinh ra loại cảm khái này, phải biết rằng, ở trong đại vũ trụ thế giới, thời gian Tô Triệt tu luyện cũng chưa quá một trăm năm, thế nhưng thời gian bên trong Thiên Luân của Thôn Thiên Thử lại là một ngàn một trăm năm, nếu như thực lưc không tăng vọt, vậy mới gọi là phế vật.
Lúc này đột nhiên nghe thấy một tên nào đó gầm lên giận dữ:
- Thiên Vũ tiểu nhi, ta liều mạng cùng ngươi!
Kẻ gầm rú, chính là Độ Kiếp Thiên Quân hình thể béo tròn kia, người này vừa rồi phụ trách phòng ngự, chỉ là thụ thương nhẹ, trên cơ bản không hề tổn thất gì, cũng không biết vì sao hắn lại bốc hỏa lên như vậy.
- Lẽ nào trong hai người vừa mất đi thân thể, có người là thân nhân hay hảo hữu chí giao của hắn?
Ôm nghi vấn như vậy, Tô Triệt ngưng thần chờ đợi, tay trái cầm sẵn bình sứ, bất cứ lúc nào cũng có thể thu lấy công kích thần thông của hắn, nhưng...
Vèo một tiếng, Thiên Quân mập mạp nhìn thì như dương nanh múa vuốt, điên cuồng xông tới, chẳng những không bộc phát ra bất kỳ một đòn tấn công nào, hơn nữa còn thi triển ra một Thiểm Di thuật trong phạm vi nhỏ, chỉ nháy mắt đã lui về phía sau gần ngàn trượng, ngay sau đó xuất ra độn thuật nhanh nhất hóa thành một đạo độn quang màu vàng đất, lập tức biến mất ở phía xa.
Thật không ngờ tu vi Độ Kiếp kỳ của hắn vẫn còn nguyên vẹn đó, nếu như hắn có ý định chạy trốn, tốc độ phi hành của Tô Triệt quả thực không thể nào đuổi kịp.
- Người này...
Tô Triệt có thể nói là dở khóc dở cười, lại bị tên béo này đùa giỡn.
Có tên này dẫn đầu, ba Độ Kiếp Thiên Quân còn lại cộng thêm gã hậu kỳ Luyện Hư kia cũng bắt chước theo, đều không chần chờ lui nhanh về phía sau, muốn lập tức đào tẩu.
Đối mặt với Tô Triệt quỷ dị khó lường, lại có thủ đoạn công kích kinh khủng không gì sánh được, lòng tin của bọn họ đã vỡ tan, ý chí chiến đấu hoàn toàn biến mất, nói là bị dọa đến vỡ mật cũng không quá đáng.
- Thiên Vũ này có sức chiến đấu sánh ngang được với Đại Thừa kỳ, nhân số chúng ta có nhiều hơn nữa cũng chỉ là chịu chết mà thôi!
Trong lòng chớp động ý niệm như vậy, bọn họ vô cùng hối hận khi đã chạy đến tìm tuyệt thế ma đầu này gây phiền toái, giờ này chỉ nghĩ nhanh chóng chạy trốn, thoát được càng xa càng tốt.
Đương!
Thiên Âm Chung đúng lúc này đã vang lên, giữa không trung, một đạo thân ảnh còn chưa tăng tốc phi độn chạy trốn đã bị lảo đảo, dưới chân không vững, tựa như đang bị thứ gì đó níu lấy.
Chính là tên Thiên Quân mặt dài La Kỳ kia.
Vừa nãy kẻ này nói lời không hay với Tô Triệt, Thiên Âm cảm thấy hắn cực kỳ đáng ghét, người khác còn có thể chạy, nhưng riêng hắn thì không thể để chạy thoát được. Thiên Âm cũng đã bước vào Luyện Hư Kỳ, sức chiến đấu mặc dù không khoa trương bằng Tô Triệt, nhưng dù sao cũng có được nội tình thâm hậu của Đại Vu kiếp trước, tuyệt đối có năng lực vượt cấp chiến thắng đối thủ, bây giờ cũng không mong một kích có thể đả thương đả thương địch thủ, chẳng qua chỉ cần vây khốn hắn một chút là được.
Khoảng cách không quá ba trăm trượng, Tô Triệt cũng phản ứng cực nhanh, vèo, hai mắt bùng lên hồng quang, trường đao trong tay đồng thời chém về phía không trung.
Một đạo ánh sáng phá diệt cùng với một đạo tử tinh đao mang, trong nháy mắt đã tới bên người tên La Kỳ mặt dài đang bị vây khốn kia.
- A!
La Kỳ phát ra một tiếng kêu thảm thiết cực kỳ ngắn ngủi, ngay cả phòng ngự pháp bảo cũng không tới kịp mở ra, lập tức bị hai đòn tấn công này đánh trúng.
Vẫn là đao mang tới trước, triệt để đánh tan cương khí hộ thân của hắn, uy lực tàn dư cũng tạo thành tổn thương nhất định, một đạo ánh sáng phá diệt chỉ chậm hơn chút xíu chính xác bắn trúng sau lưng hắn, lập tức liền thấy...
Ầm!
Một mảng bột phấn đỏ rực phủ khắp bầu trời, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống đất, quả thực chính là cái chết "hóa thành tro bụi"
- Đáng tiếc!
Tô Triệt dường như lòng tham vô hạn. Trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
Cũng không phải bởi vì mấy tên vừa chạy thoát kia mà thở dài, mà là bởi vì không có Di Tiên Cảnh, đối phó với những địch nhân thực lực cao hơn mình, mặc dù giết thì dễ, nhưng muốn bắt sống thì lại không có khả năng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Trừ phi có được thời cơ tốt, vận khí tốt, mới có khả năng bắt sống một Độ Kiếp kỳ, cải tạo thành nô bộc linh hồn của bản thân.
Trận tranh đoạt Vu Thần lệnh này, Tô Triệt dễ dàng đạt được chiến thắng, khiến cho Tuyết Ngọc tiên tử trốn ở trong bóng tối hoàn toàn không tìm ra được bất kỳ cơ hội ám toán nào.
- Thiên Vũ cùng Thiên Âm, hai người này cộng lại tuy rằng không sánh được bằng một Đại Thừa kỳ chân chính, nhưng cũng không kém nhiều lắm!
Ly Cứu ngữ khí trầm thấp nói:
- Trên một số phương diện, một ít năng lực đặc thù của hai người bọn họ, thậm chí còn khó chơi hơn so với rất nhiều Đại Thừa kỳ, muốn tìm được sơ hở của họ, từ nay về sau sẽ càng ngày càng khó.
Tuyết Ngọc tiên tử trầm mặc không nói, chỉ là trong đôi mắt đẹp thỉnh thoảng lại lóe lên quang hoa khó hiểu. Giờ khắc này suy nghĩ trong đầu nàng cũng không phải làm thế nào để ám toán Tô Triệt, mà là đang suy nghĩ, Thiên Âm bên cạnh hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào, dựa vào cái gì mà có thể theo bên cạnh hắn.
- Phỏng chừng thân phận lai lịch của nàng cũng không hề đơn giản...
Không biết là vì nguyên nhân gì, đối với Thiên Âm, Tuyết Ngọc lại sinh ra một loại cảm giác rất kỳ quái, dường như rất không vui khi nhìn thấy nàng lúc nào cũng làm bạn bên cạnh Tô Triệt.
- Chẳng lẽ đây là một loại đố kỵ?
- Có phải nếu như đạt được Thiên Vũ này, cũng bằng với một cách khác để có được tòa bảo tháp kia hay không?
- Một con đường nếu đã không đi được, vậy thì nên lựa chọn một con đường khác.
Trong lòng Tuyết Ngọc nhanh chóng hiện lên đủ loại ý nghĩ.