- Ân!
Thần bí lão giả cực kỳ trầm thấp lên tiếng, sau đó liền trông thấy, thân thể Miêu Lực triệt để tan rã, chỉ còn lại Nguyên Thần vô hình lơ lửng trước mắt Tô Triệt.
- Hắn là thuộc hạ của ngươi, ngươi có thể thu hắn lại rồi.
Thần bí lão giả hình như là đặc biệt khai ân nói.
Miêu Lực đã mất đi thân thể, chỉ còn Nguyên Thần, chẳng khác gì là còn nửa cái mạng, hơn nữa là nửa cái mạng cực kỳ yếu ớt. Nguyên Thần ở trạng thái lộ ra, rất dễ bị người khác giết chết.
Thần bí lão giả cho phép Tô Triệt thu nhập Nguyên Thần của Miêu Lực vào pháp bảo không gian tùy thân, coi như hoàn toàn ban cho Miêu Lực quyền sinh tồn, không cần tham gia trò chơi tàn khốc kế tiếp rồi.
Ở góc độ khác mà nói, nửa khối Cầu sinh lệnh nhìn như không may, nhưng thật sự lại ẩn chứa phần may mắn thật lớn. Phải biết rằng, đối với Luyện Hư kỳ như Miêu Lực mà nói, chỉ cần Nguyên Thần còn nguyên vẹn, tối đa hai mươi năm có thể cải tạo thân thể, khôi phục hoàn toàn thực lực.
Chỉ là hai mươi năm, đối với sinh mệnh dài dằng dặc của Luyện Hư kỳ mà nói, cùng sinh mệnh của người bình thường, nằm trên giường tĩnh dưỡng hai tuần lễ cũng không sai biệt lắm, không đáng kể chút nào.
- Đa tạ chủ nhân!
Miêu Lực trước khi tiến vào Tiên Ngục, lại vẫn nói ra lời cảm tạ với Tô Triệt, hắn dĩ nhiên đã minh bạch, kế tiếp, chính mình không cần tham gia bất luận hành động mạo hiểm gì. Cái mạng này xem như được bảo toàn rồi.
Ngược lại mà nói, Hằng Dịch và Lâm Phong, nhìn như đã lấy được Cầu sinh lệnh hoàn chỉnh, nhưng vận mệnh kế tiếp, thì rất khó mà đoán được.
"Tái ông thất mã", làm sao biết không phải phúc ... Đây cũng là ý nghĩa chân chính của nửa khối Cầu sinh lệnh.
Như vậy, Vân Trung Tự còn lại hai mươi lăm người. Không biết trò chơi sinh tồn thứ ba kế tiếp, sẽ như thế nào?
- Trò chơi sinh tồn thứ ba vô cùng đơn giản, hai mươi lăm người các ngươi, chỉ có thể sống sót năm người!
Thần bí lão giả cao giọng hô:
- Ta sẽ chia các ngươi làm năm tiểu tổ, từng tổ năm người, nói cách khác, năm người chém giết lẫn nhau, từng tổ chỉ có thể có thể còn một người có thể còn sống sót. Thế nào, nghe rõ chưa?
- Nghe rõ!
Chuyện đơn giản như vậy, như thế nào lại nghe không rõ a!
Nhưng nghe phương thức bố trí như thế, Tô Triệt thoáng hồi hộp, nhưng trong lòng thì hung hăng: Chính mình bị phân bố vào một tiểu tổ, nếu bốn người khác đều là cường giả Đại Thừa kỳ, mặc dù có Tiểu Hắc, triệu hoán vật này có thể hỗ trợ tác chiến, nhưng kết cục cũng sẽ vô cùng thê thảm.
Đối phương là bốn Đại Thừa kỳ, đầu tiên nhất định sẽ liên hợp lại giải quyết mình trước, cái này là không hề nghi ngờ rồi a!
Để tránh cục diện hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Tô Triệt chỉ có thể là cả gan đối với thần bí lão giả nói ra:
- Tiền bối, bọn hắn đều là kẻ thù của ta, nếu ta cùng bọn hắn, bất luận bốn người phân đến tiểu tổ gì, kết quả là sẽ phải chết không thể nghi ngờ, hi vọng tiền bối có thể...
- Đáng đời!
Không đợi Tô Triệt nói xong, thần bí lão giả liền quát:
- Lần nào cũng là ngươi nói nhảm nhiều nhất, ai bảo ngươi gây thù chuốc oán khắp thiên hạ, ngươi tự mình nhận xui xẻo đi! Bây giờ ta rất muốn phân ngươi cùng bốn địch nhân ở cùng một tiểu tổ, ha ha ha, tiểu tử, ngươi nhất định phải chết!
Xoẹt!
Tô Triệt nghe xong, trong nội tâm liền tức giận, mặc dù không thể chính diện chống lại, nhưng cũng là nhếch miệng, sắc mặt giận dữ rõ ràng.
- Ngươi còn dám không phục?
Tô Triệt mờ ám cũng không thể giấu diếm được thần bí lão giả, hắn tức giận quát:
- Có tin ta liền giết chết ngươi không!
- Dù sao cũng phải chết, có gì đáng sợ đây?
Tô Triệt vốn tính tình bướng bỉnh, nhỏ giọng lầu bầu nói:
- Ngươi cao cao tại thượng, còn không phải muốn ai chết, liền sẽ chết...
Thiên Âm đứng ở một bên, vội vàng khẽ động góc áo của hắn, ý bảo hắn chớ cùng thần bí lão giả đấu khí, miễn cho thật sự chọc giận hắn, như vậy tựu rất nguy a.
Không nghĩ tới, thần bí lão giả ngược lại ha ha cười nói:
- Những lời này, ngươi nói rất đúng. Chính xác, ta muốn ai chết, người đó liền phải chết, những lời này, ta thích a!
Thật là một tên điên, không thể nói lý!
Giờ khắc này, tất cả mọi người, trong lòng đều nói thế.
- Được rồi, xem ngươi nói một câu danh ngôn chí lý, ta sẽ phân nữ nhân của ngươi cùng hai người thủ hạ của ngươi cùng một tổ, tối thiểu cũng có thể cam đoan ưu thế của bọn họ.
Thần bí lão giả giọng nói vừa chuyển, lại tiếp tục nói:
- Mà ngươi, thân là nam nhân, một mình đối mặt tất cả phong hiểm, có can đảm này sao?
- Có!
Nghe được Thiên Âm có thể cùng Hằng Dịch và Lâm Phong phân đến một tổ, an toàn của nàng trên cơ bản đã được bảo đảm, Tô Triệt hào khí tỏa ra, đồng dạng tiếng hô như sấm:
- Phương thức phân phối như vậy, ta liền bội phục!
- Hừ hừ...
Một tiếng cười lạnh của thần bí lão giả phát ra, ý vị rất sâu:
- Ta còn có thể cho ngươi một chút thời gian, cùng nữ nhân của ngươi tạm biệt, vẫn là câu nói kia, tiểu tử, lúc này ngươi nhất định phải chết!
Tô Triệt chỉ cười cười, không hề có bất luận nói nhảm gì. Tuyết Ngọc Tiên Tử đứng ở một bên, giờ phút này nhìn về phía Tô Triệt ánh mắt đã có phần bất đồng, trước đây, người trẻ tuổi này trong mắt bọn hắn một mực cũng chỉ là tiểu bối Hóa Thần Kỳ, chỉ có điều vận khí tốt hơn, thân mang trọng bảo mà thôi. Giờ phút này, lại vì dũng khí cùng hào khí của hắn, đã âm thầm sinh lòng bội phục. Mặc dù là địch nhân, nhưng đôi khi trong thâm tâm cũng tôn kính hắn.
- Tô Triệt...
Thiên Âm nắm hai bàn tay to của triệt, trong mắt tràn đầy lo lắng cùng không nỡ, hắn sắp sửa lẻ loi một mình đối mặt với bốn cường địch Đại Thừa kỳ, dưới tuyệt cảnh như thế, thật sự là nghĩ không ra, hắn có thể có cách nào hóa giải được.
Trong nội tâm lại có thiên ngôn vạn ngữ, giờ khắc này, nhưng Thiên Âm cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
- Không có chuyện gì đâu, không có chuyện gì đâu.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Tô Triệt cũng biết, cục diện lại này, bất luận an ủi như thế nào thì cũng vô lực, không hề có tác dụng, cũng không biết nói cái gì mới phải.
- Nếu như ngươi chết, ta liền theo ngươi.
Nhẫn nhịn một hồi lâu, Thiên Âm ngậm lấy nước mắt, cuối cùng là nói ra một câu như vậy.
- Khó mà làm được!
Tô Triệt đưa tay gạt lấy khóe mắt nàng:
- Ta chết rồi, ngươi càng phải sống sót, mau chóng trưởng thành, còn phải báo thù cho ta đây này! Ngươi nói đúng không!
- Ân!
Thiên Âm dùng sức mà gật đầu:
- Sau khi báo thù cho ngươi, ta lại đi tìm ngươi!
- Ha ha, nha đầu ngốc!
Tô Triệt ngửa mặt lên trời cười, trên hai gò má vô cùng mềm mại của nàng, vỗ nhẹ hai cái, giờ khắc này, Tô Triệt triệt để quên kiếp trước của nàng từng là cái gì Đại Vu, mà chỉ là một tiểu nữ nhân, đối với chính mình một mực thâm tình.
Bên trong tuyệt cảnh, giành cho nữ nhân của mình càng nhiều cơ hội sinh tồn, đây chính là điều mà một người nam nhân phải làm...