- Đúng vậy, nếu như ta chết, chỉ bằng vào một mình Thái Hoa, sao có thể ngăn chặn được sự tàn sát trắng trợn của hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh trước mắt này...
Ngữ khí của Tô Triệt càng nặng thêm:
- Thái Ất Môn là tồn hay là vong, đều nằm trong một ý niệm của ta, mà giờ khắc này lựa chọn của ngươi, có thể quyết định được ý niệm đó của ta. Nói đến cùng, vẫn là do ngươi mà thôi.
- Ngươi...
Thái Hư chưởng môn nhất thời không nói gì, chỉ có thể lớn tiếng bi thương trong lòng:
- Thiên Vũ này, chính là khắc tinh trời sinh của Thái Ất Môn, trời cao tạo ra một kẻ như vậy, rốt cuộc là vì sao?
Đến bây giờ hắn vẫn còn cho rằng bản thân làm việc tuân theo pháp chỉ của linh giới, chính là hành sự thuận theo trời, hẳn là phải được trời cao che chở mới đúng. Nhưng vì sao lại khiến cho Thái Ất Môn rơi xuống vực sâu như ngày hôm nay?
Siêu cấp môn phái truyền thừa hơn ba vạn năm, sắp bị mất đi ở trong tay mình sao?
Tô Triệt ngồi vào một cái ghế cách đó không xa, nói là cho hắn mười phút thời gian để cân nhắc, kỳ thực vẻn vẹn chỉ cần mười hơi thở là có thể đưa ra quyết định.
Nhưng lão gia hỏa này thủy chung không mở miệng, vì vậy trong mắt Tô Triệt chợt lóe phong mang, hung hăng phun ra một chữ:
- Giết!
Từ giết này, không chỉ đại biểu cho một cái mạng già của Thái Hư, mà còn có cả mấy chục vạn môn đồ Thái Ất Môn từ trên xuống dưới.
Đương nhiên Tô Triệt không có khả năng thực sự tạo ra sát nghiệp lớn như vậy, chỉ có thể bắt toàn bộ người ném vào trong Tiên Ngục, coi như là cho bọn họ di dân, đi vào trong thế giới Tiên Ngục phát triển một lần nữa cũng không tệ.
Vừa vặn, không gian tầng một của Tiên Ngục đã tương đương cùng với Khải Nguyên Tinh, nhưng vẫn là một mảnh hoang vắng, khuyết thiếu sinh cơ, bước tiếp theo quả thực cần bổ sung thêm vào một lượng lớn sinh linh.
Tuy rằng Thái Hư ở bên trong lao tù kình khí, nhưng vẫn rõ ràng cảm giác được sát khí ngưng tụ trên người Tô Triệt trở nên nồng nặc, hắn thực sự cho rằng tên ma quỷ trước mắt này, sẽ hoàn toàn diệt phái Thái Ất Môn, từ nay về sau triệt để xóa tên khỏi tu chân giới.
- Khoan đã!
Thái Hư chưởng môn hô to một tiếng, đồng thời mấy giọt nước mắt cũng chảy ra, vì giữ gìn đạo thống của Thái Ất Môn, rốt cục hắn cũng đưa ra lựa chọn: Hi sinh bản thân, bảo toàn tông môn, thà rằng bị Tô Triệt cải tạo thành nô lệ trung thành như Thần Húc.
- Thiên Vũ, ta có thể khuất phục, nhưng ngươi cần cam đoan sẽ không lạm sát kẻ vô tội, không nên hủy diệt đi đạo thống của phái ta.
Hai mắt Thái Hư đỏ quạch, khàn giọng rống to.
- Điểm này ta có thể cam đoan.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu:
- Ta vốn không phải kẻ lạm sát, nếu không phải các ngươi chủ động chạy tới trêu chọc ta, đã từng nghe nói qua ta giết nhầm một người vô tội nào chưa?
Thần tình Thái Hư sửng sốt, khẽ nghĩ lại, chỉ có thể yên lặng thừa nhận ở trong lòng: Thiên Vũ mặc dù thanh danh hiển hách, nhưng quả thực chưa từng nghe nói hắn giết qua mấy người. Thậm chí có thể nói, hắn có thể được coi là loại người trên tay dính ít máu tươi nhất trong tu chân giới.
Tô Triệt lại nói:
- Trong vòng ba năm, Thái Ất Môn sẽ bị hạ xuống thành môn phái cỡ lớn, chẳng qua dù sao cũng là một tông môn truyền thừa mấy vạn năm, tích góp phong phú như vậy, hẳn là không mất mấy năm sau, liền có thể sản sinh ra hai ba vị Nguyên Anh, một lần nữa khôi phục lại phong thái của siêu cấp môn phái. Chẳng qua, chỉ mong đám hậu bối này sẽ không phạm phải sai lầm của tiền bối, không có việc gì lại chạy tới trêu chọc ta.
- Được rồi, ta tin ngươi!
Thái Hư nặng nề thở dài, tự mình phong ấn tu vi toàn thân, hoàn toàn buông tha chống cự.
Một khi hắn buông tha chống cự, Tô Triệt liền có thể thu hắn vào Tiên Ngục.
- Vèo!
Toàn bộ người trong phòng đều biến mất, chỉ còn có một mình Tô Triệt, Thái Hư cùng hơn ba mươi nô bộc Nguyên Anh đều đã bị đưa vào trong Tiên Ngục.
Thái Hư bị bắt vào trong Tiên Ngục, lập tức bị đưa đến không gian tầng bốn, vẻn vẹn một khắc đồng hồ sau, khi hắn một lần nữa xuất hiện trước mặt Tô Triệt, ngay lập tức quỳ rạp trên mặt đất, cung kính nói:
- Lão nô Thái Hư bái kiến chủ nhân.
- Đứng lên đi!
Ngữ khí Tô Triệt tuy rằng bình thản, nhưng ở sâu trong nội tâm, cũng bị sự tương phản quá lớn này khiến cho có chút không thích ứng.
Khoảnh khắc trước, vẫn là cừu địch đánh sống đánh chết, không đội trời chung, giờ khắc này, đường đường chưởng môn nhân Thái Ất Môn, nhân vật cấp đại lão của tu chân giới Khải Nguyên Tinh, vậy mà lại luôn mình xưng hô mình là chủ nhân, đồng thời trình độ trung thành hoàn toàn không cần nghi ngờ.
Quả thực giống như nằm mơ, bản thân Tô Triệt cũng có chút hốt hoảng.
- Bảo tháp Tiên Ngục, quả nhiên là thần kỳ không gì sánh được... Giờ khắc này, Tô Triệt lại một lần nữa cảm thấy vô cùng may mắn vì bản thân có thể thu được kiện kỳ bảo có một không hai như Tiên Ngục.
Việc tiếp theo liền dễ nói, Thái Hư chưởng môn đã trở thành người hầu trung thành không gì sánh được với Tô Triệt, lợi dụng thân phận của hắn, trước tiên triệu hồi Thái thượng trưởng lão Thái Hoa đến bên trong chưởng môn nội điện.
Tô Triệt thì lại trốn vào bên trong một gian mật thất, sự tình thu thập Thái Hoa giao cho một mình Thái Hư cũng đủ rồi.
Nguồn truyện: Truyện FULLĐối mặt với chưởng môn sư huynh thân cận nhất của mình, căn bản là Thái Hoa không hề đề phòng, không hề cảnh giác.
Thái Hư chậm rãi xử lý một ít sự vụ trong tông môn, sau đó dần dần đi tới phía sau lưng Thái Hoa...
- Vâng, đúng là như thế, chưởng môn sư huynh nói đúng.
Thái Hoa vẫn còn khiêm tốn gật đầu, nhưng bất chợt trước mắt thấy tối sầm, ngất đi ngã xuống đất,
Hắn chẳng qua chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, dưới tình huống hoàn toàn không có phòng bị, bị Thái Hư từ phía sau tung một chưởng đánh trúng gáy, trực tiếp ngất đi, vô cùng sạch sẽ.
Trong Tiên Ngục lại nhiều thêm một nô bộc Nguyên Anh kỳ!
- Cho nên nói, địch nhân đã biết không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là người ẩn núp ở bên cạnh ngươi, làm cho ngươi yên tâm nhất, không ngờ lại dự tính mưu hại ngươi, quả thực không thể đề phòng.
Chứng kiến sự tình trước mắt, cũng khiến cho Tô Triệt tỉnh táo lại rất nhiều, thế gian này, ngoại trừ lão Hắc, tuyệt đối sẽ không hoàn toàn tín nhiệm vào bất kỳ kẻ nào khác.
Bởi vì có đôi khi, người thân cận nhất bên người lại muốn mưu hại ngươi, cũng giống như Thái Hư lúc này, hoàn toàn không phải do chính bản thân hắn, chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh của Tô Triệt vô điều kiện.
Từ giờ trở đi, toàn bộ Thái Ất Môn đều đã nằm trong sự khống chế của Tô Triệt, thậm chí trình độ khống chế so với Thiên Huyền tông còn triệt để hơn. Muốn nó sinh thì sinh, muốn nó vong thì vong.
Bước tiếp theo của kế hoạch... trước tiên không nói vội, Tô Triệt đang nóng lòng muốn hiểu rõ sự tình liên quan tới sứ giả linh giới.
- Thái Hư, sứ giả linh giới quả thực có thể đơn độc một mình hạ giới sao?
Trong nội điện, Tô Triệt ngồi ở trên bảo tọa vốn thuộc về Thái Hư chưởng môn, mà Thái Hư thì lại ngồi ở phía bên dưới.