- Ta hi vọng, các ngươi có thể nhận ra tình huống trước mắt rõ ràng.
Tô Triệt ung dung nói ra:
- Cơ duyên Tiên Ma chiến trường, có quan hệ tới ta, ta mới là nhân vật mấu chốt trong chuyện này. Mà các ngươi, lần lượt tính toán ta, có phải là cảm thấy ta là một quả hồng mềm tùy ý nắn đó hay không?
- Được rồi, cho dù ta là một quả hồng mềm, ta cũng có đảm lượng như vừa rồi, cho mình vỡ thành phân thân toái cốt; Mà các ngươi, có can đảm này hay không?
Theo hai câu hỏi này của Tô Triệt, Lâm Cứu ngược lại lập tức bình tĩnh lại, hắn đã hiểu rõ, Tô Triệt đã nhìn thấu tất cả, mới có thể biểu hiện ra một loại thái độ cực đoan như thế, quyết tuyệt như thế.
Đúng vậy a, những người mình rõ ràng muốn bức hắn đến tuyệt lộ, chẳng lẽ, còn không cho phép đối phương phản kháng sao?
Giờ khắc này, Lâm Cứu chẳng những là lửa giận tiêu tán toàn bộ, ngược lại sinh ra một ít hối hận, xem ra, loại tính cách cường ngạnh như Thiên Vũ, thà gãy chứ không khom người. Phương thức xuất hiện của nhóm người mình có chút quá đáng, vừa lên đã bức hắn ...
Đương nhiên, Lâm Cứu hối hận, tuyệt đối không phải lương tâm cắn rức, mà là cảm thấy vừa mới lộ mặt đã không có xử lý tốt sự tình, nếu như bị Đường chủ đại nhân biết được, đánh giá cùng ấn tượng đối với mình, khẳng định sẽ giảm xuống vài phần.
Không riêng gì hắn, Quang Khải ở một bên cũng âm thầm lo lắng, hơn nữa trong nội tâm tổng kết nói:
- Luôn theo thói quen cho rằng, chúng ta chính là Chân Tiên cao cao tại thượng, một khi buông xuống thế gian, là có thể trấn trụ bất luận tràng diện gì trong nháy mắt, con kiến hôi ở thế gian, thở mạnh cũng không dám thở gấp, tuyệt sẽ không dám phản kháng.
Phải biết rằng, mặc dù là con kiến hôi, cũng có được chút tại tự ái của bọn hắn cùng tính tình; Huống chi, cái này Thiên Vũ còn là nhất chích phi thường đặc thù con kiến hôi...
Kể từ đó, tràng diện tạm thời địa cứng lại rồi, qua một hồi lâu, đều là không người lên tiếng.
Lâm Cứu cùng Quang Khải khẳng định là cân nhắc thu thập cục diện như thế nào, như thế nào mới có thể trấn an Tô Triệt. Chỉ có điều, một người phàm tục khó chơi như thế,to gan lớn mật như thế, bọn họ còn là lần đầu gặp được, nhất thời nửa khắc, khó có thể nghĩ ra thượng sách hữu hiệu.
Mấu chốt là, Tô Triệt đã nhìn thấu tất cả, bây giờ nói ra từ giả tạo, qua loa, đều khó có khả năng được hắn nhận động.
Cái này có thể như thế nào cho phải?
Giờ khắc này, bọn người U Lâm, Liên Y, Vân Phiến thân là những người đứng xem, ánh mắt nhìn về phía Tô Triệt, đều tràn đầy kính nễ.
Không hổ là tuyệt thế ma đầu hủy diệt Linh giới trong truyền thuyết, không luận tu vi thực lực cao bao nhiêu, chỉ là một phần đảm lượng này, một phần dũng khí này, quả thật không phải người bình thường có thể làm được.
Vẫn chỉ là một người phàm tục Độ Kiếp kỳ, trái lại, có thể trấn trụ sáu Huyền Tiên vừa mới hạ phàm, quả nhiên không hổ là nhân vật duy nhất có thể dùng thân phận phàm nhân kết giao cùng Vu Thần.
- Danh hào Thiên Vũ, không thể khinh nhục!
Từ giờ khắc này bắt đầu, bọn người U Lâm đều sinh ra giác ngộ như thế.
Cục diện xấu hổ cũng không có duy trì liên tục bao lâu, vẫn là Tô Triệt chủ động mở miệng, nhìn Lâm Cứu cùng Quang Khải nói ra:
- Hai vị, chớ có ở đó thương lượng. Dù thương lượng thế nào cũng vô dụng, Thiên Vũ ta, không phải là người nào cũng có thể tùy tiện gạt gẫm!
- Bất quá, ta có thể cho các ngươi một bậc thang, tất cả chúng ta nhường một bước, trước tiên mở Tiên Ma chiến trường ra rồi nói sau...
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL- Các vị, quyết định như thế nào?
Tất cả nhường một bước?
Bọn người Lâm Cứu không có nghe hiểu Tô Triệt nói là có ý gì, tuy nói, bọn họ ước gì mau chóng mở Tiên Ma chiến trường ra, nhưng vẫn là đoán không ra dụng ý của Tô Triệt rốt cuộc là cái gì.
- Hắn rõ ràng đã đoán được, sau khi mở ra Tiên Ma chiến trường, nhóm người mình sẽ ra tay đối với hắn, như vậy, hắn vì cái gì nguyện ý chủ động nhượng bộ?
Mang nghi vấn như thế, bọn người Lâm Cứu chỉ có thể đoán được, kế tiếp, Tô Triệt khẳng định còn có thể nói ra yêu cầu khác.
Quả nhiên, chợt nghe Tô Triệt tiếp tục nói:
- Ta chỉ có một yêu cầu!
Đang khi nói chuyện, chỉ chỉ bọn người Liên Y:
- Ta muốn mang bọn họ vào, đây là chuyện tình chúng ta trước đó đã sớm nói.
- Cái này chỉ sợ không được!
Quang Khải một mực chưa từng nói chuyện, ngữ khí có chút ôn hòa nói:
- Mở ra Tiên Ma chiến trường, phải là đúng mười người, nhiều hơn một cái, hoặc là thiếu một cái, đều không được. Trừ khi, ngươi trước thu bọn họ vào không gian tùy thân, trong lúc này đừng cho bọn họ lộ mặt...
- Không sai.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta chính là ý tứ này.
Nói đến đây, Tô Triệt quay đầu nhìn về phía bọn người Liên Y, trầm giọng hỏi:
- Nếu sáu vị tin được ta, ta là có thể mang các ngươi vào Tiên Ma chiến trường; nếu như không tin được, vậy lập tức rời đi.
Sáu danh ngạch vào Tiên Ma chiến trường, chắc chắn sẽ bị sáu người Lâm Cứu cướp đi, điểm này không hề nghi ngờ, bởi vì bọn người Liên Y không có thực lực, cũng không có đảm lượng chống lại cùng bọn họ.
Như vậy, bọn họ muốn đi vào Tiên Ma chiến trường, cũng chỉ có thể tạm thời trốn vào trong không gian pháp bảo nào đó, để cho Tô Triệt mang vào.
Điều kiện tiên quyết là, bọn họ phải tin được nhân phẩm của Tô Triệt.
- Hảo đệ đệ, ta đương nhiên tin ngươi!
Liên Y không hề do dự, là người thứ nhất tỏ thái độ. Vì Tiên Ma chiến trường, nàng trả giá quá nhiều cố gắng, giờ phút này, hi vọng ở trước mắt, chỉ cần có một đường hy vọng, nàng cũng sẽ không buông tha cho.
Mấy người Vân Phiến công tử cùng Hắc Nha, Huyết Sát liếc nhau một cái, đều gật đầu nói:
- Đúng vậy, Thiên Vũ huynh đệ, chúng ta tin được ngươi!
Vì tiến vào Tiên Ma chiến trường, đừng nói là một ít chuyện này, lại phong hiểm hơn nữa, bọn họ cũng nguyện ý nếm thử.
- Tốt lắm.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, tiện tay lấy ra một kiện đạo khí hạ phẩm, ý bảo bọn người Liên Y tiến vào bên trong pháp bảo này.
Chứng kiến đạo khí hạ phẩm này, bọn người Liên Y đã xem hiểu Tô Triệt biểu đạt ra một phen thiện ý. Chỉ là đạo khí hạ phẩm mà thôi, căn bản trói không được bọn người Tiên nhân như Liên Y, mặc dù Tô Triệt không muốn thả bọn họ ra, bọn họ cũng có thể thoải mái phá vỡ không gian của pháp bảo này, căn bản không có bất luận hiệu quả vây hãm gì.
Liên Y đưa cho Tô Triệt một cái ánh mắt ôn nhu vô hạn, xem như tỏ vẻ cảm tạ.
Vân Phiến hướng về phía Tô Triệt hành lễ cảm tạ, cảm tạ hắn vì mọi người mà làm hết thảy.
Mà ngay cả Mông La biểu lộ chết lặng kia, lúc này cũng chắp tay thi lễ, truyền âm nói với Tô Triệt:
- Ngươi làm người, rất không tồi!
Tiếng nói của hắn hơi có vẻ khàn khàn, ngữ khí cũng tương đối trầm thấp, bất quá, Tô Triệt lại có thể nghe được một phần cao ngạo trong đó.
- Mông La này, có phần không đơn giản, nói không chừng sau khi tiến vào Tiên Ma chiến trường, sẽ cho mọi người một phần kinh hỉ...