- Thật sự là kỳ quái, sư phụ vì sao phải hành động một mình?!

Vân Dịch nhìn theo bóng dáng Trương Hằng biến mất, trong miệng lẩm bẩm.

- Hắn nếu đã quyết định như vậy, tự nhiên sẽ có lý do của mình. Chúng ta bây giờ cần tận dụng thời gian, mưu đoạt một hai kiện bảo vật, nếu may mắn còn có lẽ còn có thể tìm được thông đạo vào tầng trong.

Sắc mặt Lạc Hà bình tĩnh nói. Hắn có một sự tín nhiệm trước sau như một với Trương Hằng, tin tưởng đối phương có thể sáng tạo kỳ tích.

- Thời gian gấp gáp, chúng ta dựa trên tin tức trong bản đồ mà hành động thôi!

Cổ Thương cũng không ngờ Trương Hằng lại rời đi, trong lòng động dạng có chút nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều.

Vù Vù vù!

Ba người lập tức rời khỏi khe sâu này.

Hắc Lân thấy tất cả mọi người rời đi thì không khỏi thở phào một hơi, nhìn theo phương hướng Trương Hằng biến mất, lầu bầu:

- Người này rốt cục có quan hệ như thế nào với cường giả Thượng giới?

Ông!

Hắc mang nở rộng, chỉ một lúc nó lại khôi phục lại hình thái bản tôn, thân rắn khổng lồ được Hắc Lân che kín, làm cho người ta nhìn thấy cũng phải sợ hãi.

Hồi lâu sau, có mấy cường giả Chu Vương Triều đi qua nơi này.

Hô!

Con cự xà này mở ra cái mồm máu to như cái bồn, bóng ma thật lớn đánh tới nhanh như tia chớp.

- Ghhh!

Những tu sĩ này chợt kinh hô.

Bọn họ không có cường giả cấm kỵ tọa trấn, giờ phút này đối mặt với yêu tu Đại Thừa Kỳ, cả đám bị dọa cho hồn phi phách tán, lập tức thi triển bí thuật bỏ chạy.

Nhưng mà vẫn có một gã cường giả cấp Phủ chủ tốc độ hơi chậm, bị con cự xà này táp một ngụm.

Trương Hằng căn cứ vào bản đồ quen thuộc trong đầu phi hành bay đi. Một đường này, hắn cũng phải vượt qua mấy chục khu vực nguy hiểm, nhưng đều bị hắn tránh né một cách tài tình.

Tuy nói những nguy cơ bình thường này đối với hắn cũng rất đơn giản nhưng hắn lại không muốn vì thế mà trì hoãn thời gian của mình.

Lại bay qua mấy ngọn núi lớn, trên đường thấy được rất nhiều thi thể yêu vật, cuối cùng đi tới động khẩu của một sơn động bí ẩn.

Vù!

Thần thức Trương Hằng đảo qua sơn động này, khẽ cau mày rồi liền bay vào.

Toàn bộ sơn động là một mảnh tối đen, lộ ra một cỗ áp lực trầm trọng, nham thạch bốn phía cứng rắn tới tận cùng.

So với ngoại giới, bên trong sơn động này có một cỗ lực lượng không hiểu, vô cùng hạn chế thần thức.

Với tu vi của Trương Hằng, thần thức của hắn cũng chỉ kéo dài được một khoảng cách chừng hai ba trăm thước.

Ầm!

Trương Hằng rơi xuống mặt đất, vẻ mặt hiện lên sự kinh ngạc.

- Không gian trói buộc thật mạnh, hoàn toàn khác biệt với không gian Chu Vương Triều. Không kể là di chuyển trên mặt đất hay phi hành cũng vô cùng khó khăn.

Đi vào sơn động này, Trương Hằng thậm chí còn có một loại ảo giác, môi trường bốn phía không có chút biến hóa nào nhưng tu vi của hắn dường như đã hạ

xuống tới tận Luyện Khí Kỳ.

Đi dọc theo sơn động quỷ dị này, Trương Hằng hướng sâu vào bên trong.

Trong quá trình này, hắn cảm thấy không gian trói buộc bốn phía càng lúc càng mạnh, dường như đã thoát ly khỏi nhất giới này.

Ở xa xa, sơn động thâm thúy vô cùng, thần thức hạn chế, chỉ sợ còn chưa bằng một phần mười lộ trình.

- Không đúng!

Trong lòng Trương Hằng khẽ động, dứt khoát dừng lại, ánh mắt nhìn về bốn phía.

Cuối cùng, hắn đi tới một chỗ vách núi bên cạnh, hít sâu một hơi.

Một khắc này, hai mắt hắn lóe ra tinh quang, đột nhiên đánh ra một quyền vào vách núi màu đen này.

Ầm!

Lực lượng của cấp chí tôn nhất giới đáng sợ như thế nào!? Cho dù là một khoáng mạch cao cấp cũng sẽ bị đánh nát!

Nhưng sự tình lại hoàn toàn ngoài dự liệu.

Một quyền của Trương Hằng đánh lên vách núi này chỉ khiến nó lõm vào chừng nửa thước. Vách núi lớn như vậy cũng gần như không có chút lay động nào.

- Sơn động thật quỷ dị!

Trương Hằng không khỏi hít một hơi khí lạnh. Một quyền vừa rồi của hắn dùng tới ba thành lực đạo.

Đối với Trương Hằng mà nói, chỉ với ba thành lực đạo đủ khiến một ngọn núi lung lay, đất đá văng tung tóe, cũng đủ miểu sát một cường giả cấp phủ chủ!

Nhưng sự thật lại hiện ra trước mắt.

Dần dần, thần sắc của Trương Hằng càng trở nên ngưng trọng, triển khai Thần Linh Nhãn nhìn bốn phía.

Thật lâu sau hắn mới khôi phục lại sự trấn định, mắt nhìn vào sâu trong sơn động.

Chậm rãi bước về trước, hắn đi sâu vào bên trong.

Tốc độ của hắn càng lúc càng cao, tiếng bước chân càng lúc càng dồn dập, hữu lực.

Đại khái bước đi chừng vài dặm, sơn động đột nhiên sáng bừng lên.

- Đó là...

Trương Hằng không dừng bước, ngưng mắt nhìn phía trước.

Thoáng cái, hắn thấy được một đại điện nằm sâu trong sơn động do con người tạo ra.

Rất hiển nhiên, trong đại điện kia có nguồn sáng, dù ở rất xa nhưng Trương Hằng vẫn có thể cảm giác được một cỗ nhiệt độ cực nóng kinh khủng.

Mơ hồ, hắn cảm nhận được một loại hỏa lực không thuộc hạ giới.

Vù!

Tốc độ Trương Hằng lại nhanh hơn. Hắn đột nhiên phát hiện ra hiện tại dù muốn bay lên cũng không hề đơn giản, coi như tiến nhập một "Lĩnh vực cấm phi" có cấp bậc rất cao.

- Ha ha ha... Đây là trợ thủ các ngươi mời tới sao?! Thoạt nhìn cũng không tính là mạnh!

Chưa tới gần đại điện trong sơn động, một cỗ thần thức bễ nghễ quét tới. Thanh âm kia mang theo vài tia ngạo ý.

Trương Hằng cảm giác được một cỗ áp lực vô hình đè nén lên lòng mình.

Từ cỗ uy áp kia cũng nhận ra tu vi của chủ nhân nghiễm nhiên ngự trị trên toàn bộ Chu Vương Triều.

Thậm chí còn đáng sợ hơn Huyết sắc Giao Long Vương cấp Chân Tiên trước đó vài phần.

- Trương Hằng, ngươi tới rồi!

Chính vào lúc này, từ trong đại điện cũng truyền tới một thanh âm quen thuộc tràn ngập khí phách.

Trương Hằng hoàn toàn có thể nhận ra chủ nhân của thanh âm này.

Chính là Huyền Long Đại Vương.

Vù!

Hào quang màu vàng nhạt lóe lên trên người Trương Hằng, tốc độ đột nhiên gia tăng gấp hai, chỉ qua mấy cái hô hấp đã đi tới đại môn trống trải của đại điện. Nguồn: http://truyenfull.vn

Thần thức quét tới, trong đại điện này có ba người đang đứng.

Người ở giữa là một gã mặc áo choàng màu trắng, dáng người thon dài, khuôn mặt anh tuấn.

Hai trong mắt nam nhân này rộng lớn tinh không, hai tay chắp sau lưng, bộ dáng thản nhiên như nắm hết thảy trong tay.

Thấy Trương Hằng tiến vào, cái miệng của hắn khẽ nâng lên, đơn giản vậy nhưng cũng đủ khiến trái tim người khác phải đập nhanh hơn.

Trước người hắn có một cỗ thi thể nằm trên mặt đất.

Hai người còn lại, một người có dáng khôi ngô, tản mát ra khí phách vô thượng chấn nhiếp sơn hà, chính là Huyền Long Đại Vương.

Người cuối cùng là một tiên tử với một chiếc khăn che mặt bình thường, không phải là Nghê Thường tán tiên thần bí nhất kia thì còn là ai?!

Nam nhân anh tuấn thần bí, Huyền Long Đại Vương, Nghê Thường tán tiên là ba người đang đứng thẳng trong đại điện này!

Vù!

Khi Trương Hằng tiến vào, trong đại điện lại có thêm một vị khác không mời.

- Ô?

Ánh mắt Trương Hằng nhìn vào cỗ thi thể trên mặt đất, thần sắc biến đổi.

Vừa rồi, khi còn chưa tiến vào, thần thức hắn cũng chỉ mới đảo qua, còn chưa phát hiện ra thân phận của thi thể kia.

Giờ phút này, hắn nhìn về phía cỗ thi thể, phát hiện ra đây chính là Phá Thiên Kiếm Thánh mà hắn từng giao thủ.

Điều này cũng có nghĩa rằng sau khi tiến vào Huyết Sát Chủ Động Phủ, trong trận doanh Chu Vương Triều mạnh mẽ như vậy, rốt cục có một gã cường giả cấm kỵ tử vong.

Tử vong!

Thần thoại cấm kỵ nhất giới!

Điều này làm đáy lòng Trương Hằng nổi lên một đạo sóng gợn.

Quả nhiên ngay cả nhân vật đỉnh phong nhất giới cũng không nắm chắc có thể toàn thân trở ra khỏi Huyết Sát Chủ Động Phủ.

- Ha ha ha... Không lâu trước nhận được tin tức của Huyền Long Đại Vương ngươi, Trương mỗ tới giờ mới đến được, không ngờ ngay cả Nghê Thường tán tiên cũng đã tới rồi!

Trương Hằng đứng ở đại môn đại điện, tiến lui đều thuận lợi.

- Trương Hằng, nói ngắn gọn! Ba người chúng ta liên thủ, đối phó người này!

Trên mặt Huyền Long Đại Vương hiện ra một tia sắc lạnh, nhìn nam nhân anh tuấn thần bí kia với vài phần cố kỵ.

Trương Hằng nghe vậy, lần đầu trực diện đánh giá thanh niên mặc áo choàng trắng đứng ở trung ương đại điện.

Phía sau thanh niên thần bí này có hai pho tượng thạch cao Băng Hỏa Kỳ Lân nhìn rất sống động.

Nguồn sáng của đại điện này chính là hai pho tượng thạch cao này.

- Hoan nghênh khách mới tới. Ta là Từ Trường Phong. Chỉ cần các ngươi có thể đánh bại ta, không chỉ đạt được trọng bảo đệ nhất tầng ngoài động phủ, mà còn nắm được bí mật của hai Kỳ Lân thạch cao sau lưng ta...

Ý cười trên mặt nam nhân thần bí này sáng lạn, đối với việc có thêm một Trương Hằng thì cũng chỉ tùy ý nhìn nhìn mà thôi.

- Từ Trường Phong?

Trương Hằng nhìn nam nhân có thần thái nhàn nhã này. Linh khí trên người đối phương cường đại tới khó tin, hiển nhiên không phải tu sĩ Hạ giới.

Đồng thời, từ trên người Từ Trường Phong, hắn cũng cảm nhận được một cỗ uy hiếp không nhỏ.

Giờ phút này, Huyết sắc Giao Long Vương bị Vân Thiên Tiên Hồ trói trong Không gian linh hạch khẽ run nhẹ vài cái, dường như cũng cảm nhận được sự cường đại của Từ Trường Phong này.

- Ha ha ha... Mới vừa giải quyết một con Giao Long, lại có thêm một nhân vật cấp Chân Tiên. Huyền Long Đại Vương, ngươi cũng thật không có suy nghĩ! Phải chờ tới khi không nắm chắc mới gọi Trương mỗ tới!

Trương Hằng lửng thững đi vào sâu trong đại điện, ánh mắt hơi dừng lại trên hai con Băng Hỏa Kỳ Lân bằng thạch cao một chút.

- Ngươi nói chính là con Huyết Giao Long kia? Hừ, nó chỉ là thứ rác rưởi thấp nhất trong cấp Chân Tiên, đừng vội đánh đồng với Từ mỗ ta!

Theo thanh âm của Từ Trường Phong vang lên, toàn bộ đại điện bị một cỗ tinh thần uy áp khủng bố bao phủ.

Giờ khắc này, cả ba người Trương Hằng đồng thời gánh chịu một cỗ áp lực đáng sợ.

Chỉ dựa vào khí thế đối phương toàn lực phóng thích ra, ba đại cường giả cấm kỵ đỉnh cao của Chu Vương Triều đều phải lâm vào kinh hãi.

- Đến đây đi, ba người các ngươi cùng lên! Xem xem có thể đánh bại Từ mỗ, giải trừ ước hẹn mười vạn năm kia không?!

Từ Trường Phong vừa dứt lời liền chậm rãi mở ra song chưởng. Một cỗ kiếm y lăng lệ công kích về phía trước.

Kiếm ý vô hình dẫn dắt tinh thần công kích đáng sợ, chia làm ba đường đồng thời tấn công ba người.

Lấy một địch ba!

Từ Trường Phong này lại tự đại như vậy. Đều là cấp Chân Tiên, thực lực chẳng lẽ mạnh hơn Huyết sắc Giao Long Vương lúc trước rất nhiều?!

Hưu hưu hưu!

Trương Hằng chỉ cảm thấy một cỗ kiếm ý vô thượng vượt qua hạ giới, đánh mạnh vào linh hồn mình.

- Hắn dĩ nhiên là Kiếm tu!

Trong lòng Trương Hằng hoảng sợ.

Kiếm tu Thượng giới, theo truyền thuyết là Kiếm tiên, có lực công kích đáng sợ vô cùng.

Trương Hằng không dám chậm trễ, Nguyên linh có hình thái giống y đúc Trương Hằng trong thức hải vội vàng mở hai tay ra, cấp tốc đánh ra pháp quyết, ngưng tụ thành một quang vòng màu vàng bán trong suốt.

Từ sau khi tu luyện thần thông chủ tu Ngự thần, linh hồn Trương Hằng cũng có được chiến lực cường đại.

Phốc!

Kiếm ý vô thượng đánh lên quang võng màu vàng, tâm thần Trương Hằng chấn động.

Quang vòng màu vàng bị xuyên thủ, kiếm ý lăng lệ vô thượng tiếp tục đánh về Nguyên linh bản thể Trương Hằng.

Nguyên linh bản thể chính là vị trí của linh hồn Trương Hằng!

Kiếm tiên, công kích thật đáng sợ!

Nguy cơ tới gần!