Từ chỗ Tạ Phong Đường trở về, mới đến Đào Nhiên Cư, Đường Kiếp liền thấy một đám người chờ ở cửa.

Đúng là đám người Thư Liễu Thái Bình, còn có một ít học sinh khác của Tiêu Dao Xã, đam người Lý Dật Cảnh, Dương Chí Xa, cả Vệ Thiên Xung và Thị Mộng cũng có.

Nhìn đến Đường Kiếp trở về, Vệ Thiên Xung hưng phấn chạy tới, nắm lấy Đường Kiếp hô:

- Ai nha, ngươi đi đâu vậy, chúng ta cũng chờ ngươi hơn nửa ngày rồi!

Đường Kiếp lập nên kỷ lục mới Thiên Ngự Điện, đám người kia nếu không đến tìm hắn mới là việc lạ.

Đường Kiếp cười nói:

- Còn có thể đi nơi nào, không phải là bị Viện chủ gọi đi sao?

- Nhất định là đã ban thưởng rồi.

Đám người Thái Quân Dương hâm mộ nói.

Liễu Hồng Yên đã tới gần lại đây:

- Nói mau nói mau, Tạ Viện chủ cho ngươi cái gì tốt.

Đường Kiếp cũng không giấu diếm, nói mười khối linh ngọc cùng chuyện miễn học phía tu hành Khí đạo.

Vừa nghe đến mười khối linh ngọc, tất cả mọi người đỏ mắt.

- Mời khách! Nhất định phải mời khách!

Lý Dật Cảnh hô to.

- Đúng vậy, đúng vậy.

Những người khác cũng hô to theo.

Đường Kiếp cười khổ nói:

- Các là đang ăn cướp hả.

- Đúng vậy, chính là muốn cướp ngươi, ai kêu ngươi chiếm được rất nhiều thứ tốt chứ.

Bình Tĩnh Nguyệt ở một bên cười nói:

- Nếu như ngươi không nhanh phun ra một ít, lòng của chút không cân bằng được.

Lúc này Thư Danh Dương đột nhiên nói:

- Ta cảm thấy, các ngươi làm như vậy thật không tốt.

Đường Kiếp rất là cảm động:

- Vẫn là Thư huynh biết thông cảm người.

Thư Danh Dương không nhanh không chậm nói:

- Nếu Đường huynh được mười ngàn linh tiền, sao có thể bình thường mời khách chứ? Phải mời cũng là mời linh yến mới được.

Trước mắt Đường Kiếp tối sầm, một đám người đã cười rộ lên dụ dỗ:

- Đúng vậy. chính là phải mời linh yến mới đúng!

Vẫn là Thái Quân Dương vung tay lên:

- Chuyện mời khách lát nữa nói sau, ta tìm Đường Kiếp còn có việc đây này.

Đường Kiếp kỳ quái

- Tìm ta có chuyện gì?

Thái Quân Dương nhếch miệng lên:

- Còn có thể là cái gì? Đương nhiên là đánh một hồi rồi. Ngươi lập nên lỷ lục Thiên Ngự Điện, nói vậy thực lực có tiến bộ, đang tính toán muốn đọ sức một phen.

- Đúng, đúng, đánh một trận!

Mọi người lại lần nữa ồn ào.

Đường Kiếp biết cũng từ chối không được, gật gật đầu:

- Được, chẳng qua nếu muốn đánh, tất cả liền lại đây đánh. Muốn lừa gạt ta, trước hết phải để ta đánh các ngươi hết một lần.

- Đành liền đánh, chả lẽ còn sợ ngươi?

Liễu Hồng Yên ngạo nghễ trả lời.

Buổi chiều cùng ngày, Đường Kiếp cùng học sinh Tiêu Dao Xã đi đấu trường Thần Binh, đấu một trận ác liệt.

Lúc này hắn không giữ lại thực lực, toàn lực phát huy, một đám học sinh toàn bộ bị hắn đánh bại.

Mặc dù trong khoảng thời gian này thực lực Thái Quân Dương đột nhiên tăng mạnh, chung quy đánh không lại Vô Tướng Kim Thân Đường Kiếp triển khai, bị hắn đánh thành đầu heo.

Sau một phen đối chiến, Đường Kiếp vừa thấy bảng danh sách, bản thân lại đề tên đứng đầu bảng.

Để trả thù, tiệc tối đêm đó, đám người Tiêu Dao Xã gọi một đống đồ ăn quý báu, một hơi làm thịt hơn bốn trăm của Đường Kiếp.

Tuy nhiên Đường Kiếp cũng không khách khí, trong buổi tiệc tìm cơ hội một mình cùng với Thái Quân Dương nói:

- Ngươi đí nói cho Lâm Đông Thăng, muốn ta thọ yến phó lão gia tử không vấn đề gì, chẳng qua giá cả bảy trăm, hơn nữa phải đưa trước.

- Cái gì?

Thái Quân Dương bị công phu sư tử ngoạm của Đường Kiếp làm cho hoảng sợ.

Đường Kiếp lười biếng trả lời:

- Ta hiện tại dù gì cũng là học sinh phá kỷ lục Thiên Ngự Điện rồi, giá trị con người sao có thể cùng cấp với các ngươuow Bảy trăm tiền, đây là giá ta ra thấp nhất vì nể mặt là bạn học đó.

Thái Quân Dương nghe được mặt nhăn mày nhó:

- Đường Kiếp, tuy nói tiền tài trong cuộc đời tu tiên là quan trọng, nhưng cũng không phải ngay cả bạn học đều như thế đi? Ngươi nói con người giá được nâng lên, nâng thành một trăm cũng quá đủ rồi, tăng tới bảy trăm, thật là nhiều lắm. Làm việc như thế, cũng không phải việc con người phải làm…

Nét mặt của gã nhìn Đường Kiếp đã mang theo chút bất mãn.

Đường Kiếp hiểu được ý tứ của gã, gã đang nhắc nhở Đường Kiếp, ngàn vạn lần đừng như tiểu nhân đắc chí, một khí có thành tựu liền đắc ý vênh váo.

Phải biết rằng bọn họ hiện tại chung quy cũng chỉ là học sinh bậc Linh Tuyền, thành tích bây giờ có thể xưng hùng ở cấp bậc Linh Tuyền, qua bậc này, thành tựu đạt được trước đó cũng đã mất ý nghĩa.

Bao nhiêu thiên tài mới bắt đầu đều là kinh diễm, đi tiếp về sau dần dần tiêu tan trong mọi người, hiện tại kiêu ngạo chỉ mang đến phiền toái trong tương lai.

Đường Kiếp cũng là cười nói:

- Cho nên mới muốn mời ngươi hỗ trợ, ngươi đừng nói là ta nói, đã nói là đề nghị của ngươi không phải được sao? Chuyện thành chia ngươi một trăm, như thế nào?

Thái Quân Dương nghe được lắc đầu liên tục thở dài:

- Như thế nào đều là như thế này… Được rồi được rồi, xem ở phần một trăm được chia, này ác nhân để ta làm, nhưng nếu là gã không đồng ý, vậy không có quan hệ gì với ta.

- Gã sẽ đồng ý.

Đường Kiếp cười hì hì trả lời.

Nhìn Thái Quân Dương hướng Lâm Đông Thăng đi đến, Đường Kiếp lầm bẩm trong miệng:

- Như thế nào đều là như thế này… Như thế nào đều là như thế này…

Trên mặt hiện ra mỉm cười, mang theo vui mừng, mang theo khó hiểu, đồng thời cũng mang theo một chút hoang mang.

Một lát sau Thái Quân Dương trở về, nói cho Đường Kiếp: Lâm Đông Thăng nói phải đi về hỏi ông cụ nhà gã.

Đường Kiếp thất vọng.

Vì vậy đáp án Lâm Đông Thăng có thể chính là Bạo Viên rất nhỏ, cùng những người khác giống nhau, gã cũng không chừng cũng là một mặt hàng bị người lợi dụng mà thôi.

Về phần nói Lâm Đông Thăng có thể đáp ứng hay không, hắn căn bản không lo lắng ----- đừng nói bảy trăm, chính là muốn bảy ngàn Cố Trường Thanh đều đưa ra được. Đương nhiên, nếu làm như vậy chẳng khác nào nói rõ cho đối phương ta biết tính toán của các ngươi rồi.

Yến hội qua đi, một đêm vô sự.

Sáng sớm hôm sau, Đường Kiếp đi Rèn Kim Đài.

Rèm Kim Đài nằm trong lòng núi Thanh Vân, trong núi có địa hỏa ngàn năm không ngừng, Tẩy Nguyệt phái dùng trận địa dẫn địa hỏa dùng riêng cho mình, làm cho nơi này thành nơi rèn kim ở Học viện, còn được gọi là Rèn Kim Đài, vừa thành khu hỏa địa.

Thượng sư phụ trách Rèn Kim Đài gọi Đơn Tín, đã được học viện thông báo, sau khi nghe được tin tức Đường Kiếp lập kỷ lục liền tự mình dẫn hắn Rèn Kim Đài nhìn, tùy hắn chọn một nơi.

Cùng Thất Thiên Điện giống nhau, Rèn Kim Đài tên gọi chính thức phải gọi là Khu tu luyện Khí đạo, tạo ra binh khí bất chỉ chỉ là một phân loại trong đó.

Tu kuyện Khí đạo chia làm ba bộ phận tố hình, phụ pháp, tế luyện.

Trong đó tố hình chủ yếu là chỉ hình thành trang bị, thì ra là đúc binh khí. Sở dĩ gọi là tố hình là bởi vì nơi này tạo ra đều không phải chỉ là binh khí, cũng bao gồm cả hộ giáp cùng những thứ phòng ngự, túi giới tử và vật phẩm phụ trợ, thậm chí còn có hoa giỏ chén rượu với một số loại kỳ lạ khác. Tài liệu sử dụng đủ loại không chỗ nào không có, cũng không giới hạn chỉ mỗi kim loại.

Nguyên nhân chính là đây, bản thân tố hình cũng là rèn, cạnh đó còn bao gồm nhiều loại.

Phụ pháp tắc là chỉ trên trang bị thành hình có khắc chế pháp trận, khiến nó có hiệu quả đặc thù. Điểm này cùng con rối có chút giống, nhưng bởi vì trang bị thể tích nhỏ, đối với trận pháp yêu cầu rất cao, bởi vậy đã phát triển ra một bộ hệ thống độc đáo, không hề xưng là trận, mà gọi là cấm.

Mặc dù như thế, cầm và trận vẫn như cũ có nhiều chỗ tương thông, cho nên cấm trận thường thường cũng bị gộp lại mà gọi. Bởi vậy, học sinh tinh thông Trận đao cũng có thể tu hành Khí đạo. Cái này cùng với trong đội thể thao lựa chọn đội viên đội nhảy cầu có đạo lý giống nhau, bởi vì cái đó gọi là có thuật tương thông.

Thâm chí không chỉ có Khí đạo, đan phù chi đạo cũng có thể tu tập, nếu như nói đan phù trận khí vì phụ trợ tu tiên, vậy thì trận đạo chính là phụ trong phụ, bất kể loại đan phù khí nào, đều cần dùng đến trong trận đạo.

Đương nhiên, khác biệt là, đặc điểm tất cả không giống nhau.

Bản thân Trận đạo bác đại tinh thâm đường đường đều thông không gỉ, nhưng người tu tập trận đạo bác đại tinh thâm ----- mặc kệ cái gì là khoa học hay là toán học, lại không có nghĩa nhà số học sẽ trở thành chuyên gia trong mọi lĩnh vực.

Về phần tế luyện chính là việc cuối cùng còn lại trong luyện khí, chỉ có thuật khí trải qua tế luyện, pháp bảo mới có thể trở thành vũ khí chỉ thuộc riêng mình, tế luyện đến mức cao thâm, thậm chí sẽ được tâm ý tương tông, lấy ý điều khiển vũ khí, thây đổi rất lớn uy lực của vũ khí.

Tuy nhiên công việc tế luyện không chỉ là của người luyện khí, đồng thời cũng là việc của người sử dụng, không phải năm rộng tháng dài không thể thành.

Dùng ba bậc này làm chuẩn, toàn bộ khu tu luyện Khí đạo chia làm chế dạng, đúc, chế cấm, phụ cấm, luyện cấm, sinh tế, huyết tế và tinh luyện là tám bộ môn chủ yếu, mặt còn có chính là kho cất giữ, cùng với bộ môn phụ trợ.

Thời gian này Thượng sư Đơn Tín mang theo Đường Tín đi một vòng Rèn Kim Đài, trong đó khu chế tạo lớn nhất, vừa chế tạo, cạnh đó, bao gồm nhiều cư xá tố hình.

Ở khu chế tạo, Đường Kiếp cuối cùng tìm được cảm giác rèn sắt trong ấn tượng.

Chỉ thấy trong đại sảnh trống trải nóng bức, đặt song song mười lò lửa lớn, dưới mỗi lò lửa đều có rất nhiều rất trận văn đan xen, ở dưới lò lửa phun ra ngọn lửa mãnh liệt.

Đứng trước lò toàn bộ đều là đại hán cơ bắp, vung tay đập sắt, mồ hôi rơi như mưa, leng keng không ngừng bên tai.

Những đại hán này có đang tạo khôi giáo, có đang chế tạo đao kiếm, cũng có làm một ít thứ hình thù kỳ quái, căn bản Đường Kiếp nhìn không hiểu gì đó. Ở bên cạnh bọn họ còn đứng một học sinh bên cạnh những thợ rèn làm trợ thủ, ngẫu nhiên có người tạo ra một cây đao, quăng đến máng nước ở bên cạnh, chỉ nghe xèo một tiếng, bốc lên một mảnh hơi nước, sau có còn có học sinh khẩn trương đi lên lau mồ hôi cho “sư phụ”.

Thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy đến một ít học sinh ở bên cạnh hỏa lò vung chủy, bên cạnh là sư phụ chỉ dạy, thường thường còn lớn tiếng quát mắng cùng khiển trách.

- Nơi này chính là khu đúc chủ yếu nhất ở khu tu luyện Khí đạo. Khu đúc mỗi năm phải ba ngàn trang bị vũ khí, không chỉ có dùng để cung ứng cho học sinh cần thiết, thỉnh thoảng cũng sẽ cung cấp một ít cho Văn Tâm Quốc. Binh khí từ nơi này đi ra, cho dù là kém nhất, nếu đến thế gian cũng là thần binh lợi binh.

Lúc này Đơn Tín giải thích với Đường Kiếp, lão tuy là Thượng sư, tiếp đãi Đường Kiếp có chút long trọng, dù sao đây cũng là học sinh phá kỷ lục Thiên Ngự Điện, lại được Tạ Phong Đường coi trọng, đãi ngộ đương nhiên khác biệt.

- Những thứ kém nhất này, đều là được đám học sinh làm ra.

Đường Kiếp cười nói.

Đơn Tín nghe nói như thế, cũng bật cười ha hả:

- Chưa từng có, cũng không nghĩ sẽ có, luôn có một quá trình đó. Phải biết rằng đúc binh ở trong này lại không giống thứ thế gian tạo ra, bởi vì trên binh khí phải phụ cấm, cho nên mỗi cái hình dạng, mỗi một cái đều có sức chú ý riêng, không chỉ có sắc bén bên ngoài, trọng yếu hơn bên trong phải phù hợp. Nếu như lực bên ngoài đả kích thay đổi kết cấu bên trong, vậy đành xem năng lực mỗi người rồi. Ngươi đừng coi thường mỗi một búa đập xuống, kỳ thật mỗi một chùa đều tiêu hao linh khí, mỗi một chùy rơi xuống đều phải chuẩn, mỗi một chùy đều có sức khác nhau! Đan phù khí trận là hạng mục học phụ, nhưng bất luận là học phụ môn gì, cũng đều cần đầy đủ tu vi mới có thể phát huy.

Nói tới đây, Đơn Tín đã biểu hiện ra vẻ mặt nồng đậm kiêu ngạo, hiển nhiên lão đối với Rèn Kim Đài có tự tin tràn đầy. Ngay giờ phút này lão chỉ vào trên bục rèn nói:

- Đây chính là hạng nhất đúc binh, cũng đủ để cho người ta nghiên cứu sâu cả đời.

Nghe nói như thế, Đường Kiếp cũng không kim được bật thốt lên:

- Tu luyện chi đạo, bác đại tinh thâm, cho dù là thoạt nhìn đơn giản nhất gì đó, bên trong đều cất giấu học vấn rất lớn.

- Đúng vậy, đúng là như thế.

Đơn Tín một quyền đập vào lòng bàn tay nói.

Đương Kiếp rất biết nói chuyện, nói mấy câu khiến cho mặt mày Đơn Tín hớn hở. Hạng mục phụ xưa nay không được chính thống coi trọng, bởi vậy bất luận là khen điểm gì của Khí đạo đều là vinh quang của lão. Mà được thiên chi kiêu tử của Học viện Tẩy Nguyệt khen, cũng chính là có giá trị.

Thời gian này nhìn qua một lần khu tu luyện, Đơn Tín hỏi hắn:

- Có suy nghĩ xong phải đi chỗ nào? Mặc kệ ngươi muốn đi đâu, ta đều có thể an bài cho ngươi. Đúc, chế cấm, phụ cấm ba hạng mục này xem như có tiền đồ nhất, ngươi có thể lựa chọn một.

Phải nói là Đơn Tín vẫn là rất chiếu cố hắn, cho ra ba lựa chọn đều là chuyện nghiệp tiền đồ có cửa nhất trong khí đạo.

Đám học sinh tu tập học hạng mục phụ, trừ phi là trời sinh yêu thích, còn không cũng chỉ là vì kiếm tiền.

Như đúc chính là hiệu quả nhanh nhất, tiền lời lấy được tốt nhất, trong quá trình đúc thậm chí còn có thể nâng cao bản thân, vẫn luôn là nơi sốt dẻo nhất Rèn Kim Đài, đám học sinh luôn muốn tranh đoạt học môn nayfm chỉ có điều mỗi năm chọn đều có hạn, đều không phải mỗi người có thể học được.

Đường Kiếp nếu muốn học, Đơn Tín cũng có thể lập tức an bài cho hắn.

Nhưng mà Đường Kiếp lại trả lời:

- Nếu có thể, học sinh hy vọng có thể học tinh luyện.

- Tinh luyện?

Đơn Tín ngẩn ngơ:

- Ngươi học tinh luyện làm cái gì?

Cái gọi là tinh luyện, kỳ thật chính là xử lý phế khí.

Dù sao vẫn là có một chút binh khí trong quá trình tạo ra thất bại. trở thành phế khí, nhưng những binh khí này cả vật đều được sử dụng tài liệu có giá trị nhất định, nếu có tách ra, cũng có thể tránh cho việc lãng phí. Như con rối bể nát lúc trước của Vệ Thiên Xung, chính là ủy thác học sinh khu tinh chế lấy ra tài luyện.

Xử lý rác rưởi, đây chính là một dấu hiệu cơ bản của xã hội văn minh.

Tuy nhiên đối với phần lớn học sinh mà nói, xửa lý binh khí vứt đi không có tiền đồ, cũng rất nhiều người không muốn học.

Không nghĩ tới Đường Kiếp lại chủ động nói ra đi học tinh luyện.

Đây là một lòng một dạ làm nhân viên công vụ, chỉ muốn làm công nhân vệ sinh bảo vệ môi trường!

- Vâng, học sinh đã nghĩ học tinh luyện.

Đường Kiếp lại khẳng định.

Ngay lúc mới bắt đầu, mục đích hắn muốn vào khí đạo chính là vì nơi này.

Tạ Phong Đường không biết, Đơn Tín cũng không biết.

Đường Kiếp từ đầu đến cuối đối với luyện khí không có nửa điểm hứng thú, hắn muốn đi học tập Khí đạo, hoàn là bởi vì chỉ có ở trong này, hắn mới có cơ hội đạt được số lượng binh khí lớn.

Hắn muốn không phải rèn Binh, mà là vỡ Binh!

Tinh luyện, hợp tình hợp lý lấy được vỡ Binh!