Tiếp đến, hắn nghe Trần Phù giảng giải tình huống cụ thể.
- …Nếu là không chịu thiệt. Hạ thị hàng rèn từ đây sẽ trở thành lịch sử. Vì bảo vệ phần sản nghiệp này, ta không thể làm gì khác hơn là thần phục La gia, thay bọn họ quản lý hàng rèn.
Trần Phù nói xong lời cuối cùng, không kìm lòng được, rơi xuống nước mắt khuất nhục.
- Ngươi làm cũng không sai. Lần này ta trở về, tất nhiên sẽ đòi lại một cái công đạo cho các ngươi.
Từ Huyền trầm giọng nói.
Vèo vèo vèo…
Đang lúc ấy, ở ngoài hàng rèn truyền đến tiếng xé gió.
- Bất hảo! Cường giả La gia chạy đến, Từ đại sư, ngài nhanh lên một chút chạy đi.
Một luyện khí sư kinh hô.
- Ha ha ha... Nghe nói dư nghiệt tương quan của Lữ gia ngày xưa trở lại Thiên Xà trại, La gia chúng ta tới đây thanh lý.
Rất nhanh, mấy Đan Đạo cường giả đi vào.
Người cầm đầu là một lão giả Ngưng đan hậu kỳ, phía sau đi theo hai tên Ngưng Đan trung kỳ, bốn phương tám hướng, còn có lượng lớn Luyện Thần tu giả.
- Cút! Chỉ là Ngưng đan, cũng dám mất mặt xấu hổ!
Từ Huyền hét lớn một tiếng.
Vài tên Đan Đạo cường giả, như bị sét đánh, thân thể run lên, cùng nhau thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, ngơ ngác đến cực điểm.
- Là Nguyên đan cường giả!
Những người này thảng thốt lui lại.
- Đứng lại!
Từ Huyền lại quát to một tiếng, khí tức viễn cổ cường đại, khiến cho mấy Ngưng đan tu giả kia, thân hình cứng đờ.
- Mấy người các ngươi, trở lại truyền lời. Trong vòng ba ngày, La thị gia tộc, cút khỏi Thiên Xà trại. Nếu như bằng không thì... Từ mỗ sẽ chém hết hết thảy Đan Đạo tu giả của La gia.
Âm thanh của Từ Huyền, không chỉ có rơi xuống trên người mấy người này, càng là vang vọng phương viên mấy trăm dặm.
Nhất thời, toàn bộ Thiên Xà trại sôi trào.
- Thật cuồng vọng, đến cùng là cường giả phương nào, còn muốn bằng lực của một người, loại bỏ gia tộc mạnh nhất một phương?
Không ít người nghị luận sôi nổi.
Thế nhưng, bên trong thanh âm kia ẩn chứa khí tức, uy nghiêm cường đại, có một loại ý vị không thể trái nghịch.
Trong tiệm thợ rèn.
Một đám luyện khí sư cùng học đồ thất kinh, bị cử động điên cuồng của Từ Huyền làm khiếp sợ.
Đương nhiên, giờ khắc này Từ Huyền toả ra khí tức cũng làm người sợ run, vượt qua bọn họ bình sinh nhìn thấy bất luận cường giả nào.
- Tiểu tử nơi nào tới, dám đến Thiên Xà trại ngang ngược.
Một cỗ khí tức Nguyên đan kỳ, phá không bay tới.
Một võ tu Nguyên đan sơ kỳ mặt đỏ, bay tới bầu trời hàng rèn, uy áp Nguyên đan cường đại, lao thẳng mà đến, để tu giả phổ thông nghẹt thở.
- Cút!
Từ Huyền lại quát to một tiếng.
Oanh bành!
Võ tu mặt đỏ kia, từ giữa không trung rơi rụng, phun ra một ngụm máu, nhất thời bị thương nặng, sợ hãi thất sắc:
- Thực lực của người kia, đến cùng đạt đến mức độ nào?
Lấy tu vi Nguyên đan kỳ của hắn, ngay cả một cái đối mặt cũng không đỡ nổi.
Vèo vèo…
Rất nhanh, La gia lại lục tục bay tới một ít Đan Đạo cường giả.
Trong đó, một mỹ phụ Nguyên đan sơ kỳ, nghi ngờ không thôi, cẩn thận nhìn hàng rèn Hạ thị.
Thủ hạ có người kính cẩn nói:
- Bẩm phu nhân, người nọ là Từ đại sư ngày xưa của Thiên Xà trại, thực lực mạnh mẽ, có người nói Yêu Ngư cùng Thiên Cơ hai đại cổ thành có quan hệ tới hắn, đồn đại trong tay của hắn càng nắm giữ di lạc báu vật Ngân Từ Nguyên Châu.
Nghe vậy, ung dung mỹ phụ kia, sắc mặt ngưng trọng.
Nhưng nàng cũng không dám tới gần.
Thực lực địch nhân kia, đã vượt qua Nguyên đan phổ thông có thể ứng phó, huống hồ là tồn tại nắm giữ di lạc báu vật.
Ở ngoài hàng rèn, truyền tới một âm thanh hùng hồn vang dội:
- Tại hạ La gia Đại trưởng lão La Hưng Thiên, đến nhà bái kiến Từ đại sư.
Rào!
Vô số tu giả bốn phía, một mảnh oanh động.
Thanh bào trung niên lơ lửng ở ngoài tiệm thợ rèn, có mấy phần nho nhã, chính là người nắm quyền cao nhất La gia.
Đại trưởng lão, La Hưng Thiên!
- Ha ha, hàng rèn Hạ thị này, đã thuộc về La gia ngươi, các hạ lại nói 'Đến nhà bái kiến' sao?
Một nam tử cười khẽ, từ trong lò rèn truyền đến.
Ba vị Đan Đạo cường giả La gia, sắc mặt đều biến đổi, nhất thời thất ngữ.
Trước Hạ thị hàng rèn, rơi vào tĩnh mịch ngắn ngủi.
Một đám tu giả cao tầng La gia, thấp giọng thương nghị.
- Đại trưởng lão, bằng thực lực đông đảo Đan Đạo cường giả chúng ta liên thủ, đủ để trong nháy mắt đem phạm vi mấy dặm xung quanh Hạ thị hàng rèn, oanh thành bụi phấn.
Một vị nam tử ma đạo Ngưng đan hậu kỳ, mang theo dữ tợn thâm độc nói.
Kế này nhất thời đạt được không ít người tán thành.
- Phụ thân, người kia tuy mạnh, cũng bất quá là Nguyên đan trung kỳ, La gia ta cường giả như mây, con cháu tu giả mấy vạn, chỉ bằng chiến thuật biển người, liền có thể chôn vùi người kia.
Một vị thanh niên tuấn nhã khác tán thành nói.
- Tuyệt đối không thể!
Đại trưởng lão La Hưng Thiên, lập tức lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Nếu như chỉ bằng chiến thuật biển người, liền có thể đánh lùi người kia, Di lạc báu vật sẽ không trở thành thánh bảo chí cao vô thượng của Thần hoang đại địa ngàn vạn năm qua. Huống hồ, lấy thực lực người kia bày ra lúc trước, mặc dù không sử dụng Ngân Từ Nguyên Châu, cũng có thể sánh vai cùng Nguyên đan hậu kỳ.
Ung dung mỹ phụ, cũng gật đầu nói:
- Tướng công nói có lý, động cường dám chắc không thông. Từ Huyền kia dám thả ra cảnh cáo tru diệt, tất nhiên không có sợ hãi, trước đó cũng định đúng thực lực của La gia ta.
Nếu cứng rắn không được, vậy thì chỉ có mềm dẻo.
Một lát sau…
Ung dung mỹ phụ hơi về phía trước, ôn nhu nói:
- Từ đại sư, Hạ thị hàng rèn, La gia có thể vô điều kiện trả lại. Nếu như đại sư vẫn còn tức giận, tiện thiếp làm La gia trưởng lão, có thể thay mặt La gia, hướng về ngài tạ lỗi.
Một màn như vậy, ở trong lòng đông đảo tu giả, nhấc lên song to gió lớn.
La gia ở ngày thường mạnh mẽ bá đạo, không giảng lý chút nào, dĩ nhiên trở nên khách khí như vậy, thậm chí có chút ý tứ khẩn cầu.
Hạ thị hàng rèn.
Một đám luyện khí sư cùng các học đồ, đầu tiên là một trận dại ra, chợt vô cùng hưng phấn. Ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền, đầy rẫy kính phục, sùng bái.
Thiên Xà trại La gia một nhà độc đại, dĩ nhiên sẽ khuất phục nhận sai.
Bọn họ hầu như hoài nghi con mắt của mình.
Trần Phù một mặt kích động, giờ khắc này hầu như lệ nóng quanh tròng.
Hắn ngờ ngợ nhớ tới ngày xưa tại Thiên Xà trại, Từ Huyền tồn tại, hầu như một tay dẫn đến một gia tộc khác diệt vong.
Thanh âm Từ Huyền lạnh như băng truyền ra:
- Từ mỗ từ trước đã nói, trong vòng ba ngày, La gia rút khỏi Thiên Xà trại. Bằng không, ta sẽ chém hết hết thảy Đan Đạo tu giả của La gia trong thành. Này đối với các ngươi, đã là trừng phạt nhẹ nhất.
Ung dung mỹ phụ tâm thần run lên, cảm nhận được quả quyết cùng lạnh lùng trong giọng nói đối phương.
Nàng cũng không từ bỏ, lại cười nói:
- Đại sư có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, La gia ta đều sẽ tận lực thỏa mãn.
Trong hàng rèn không còn đáp lại.
Nhưng trong lúc mơ hồ, một cỗ sát khí vô hình tản mát ra.
Những cao tầng của La gia ở bên ngoài cả người phát lạnh, không tự chủ được rùng mình.
Vẻn vẹn dựa vào cỗ sát ý này, liền làm cho chúng Đan Đạo cường giả tâm thần bất an, khó có thể tưởng tượng được cấp độ của đối phương.
- Từ Huyền kia, có khả năng không phải Nguyên đan trung kỳ đơn giản như vậy.
Đại trưởng lão La Hưng Thiên sắc mặt lẫm liệt, vội vã triệu hồi thê tử.
- Từ Huyền này là hoàn toàn quyết tâm, muốn xua đuổi La gia ta.
Ung dung mỹ phụ, hơi cắn răng ôm hận nói.
La Hưng Thiên lắc đầu nói:
- Người này xác thực có năng lực tru diệt chúng ta, nhưng chưa ra tay. Mà ngày xưa nghe nói, hắn từng giúp Lữ gia, một lần tiêu diệt Hoàng gia, so sánh với đó, xem như là 'lòng dạ mềm yếu' rồi. Một khi chúng ta chân chính động cường, tất nhiên cũng sẽ gặp phải người này vô tình giết chết, sẽ thật có nguy hiểm diệt tộc.
Lời vừa nói ra, các vị cấp cao La gia yên lặng một hồi.
Tình hình hiện nay, cũng không phải là gặp phải tình thế cực kỳ nguy hiểm, chí ít La gia chưa có rơi vào tuyệt cảnh.
Từ Huyền có năng lực xoá tên La gia, nhưng không có làm như vậy.
- Từ đại sư, La gia này từng là kẻ cầm đầu dẫn đến Lữ gia diệt vong, Lữ gia lão tổ, cùng với vô số người vô tội, đều chịu khổ giết chết. Nếu không phải ngày đó, ta lựa chọn hiệu lực cho bọn hắn, cũng có thể sẽ có nguy hiểm đến tính mạng...
Trần Phù hơi cắn răng, mang theo không cam lòng nói.
Ở hắn nghĩ đến, dễ dàng đánh đuổi La gia như vậy, trừng phạt này còn có chút nhẹ.
Vẻ mặt Từ Huyền như thường, không có chút rung động nào, nhưng trong lòng nghĩ:
- Ta cùng Lữ gia quan hệ, chỉ là bèo nước gặp nhau, huống chi bọn hắn còn nợ ta một ân tình. La gia này chỉ là chiếm đoạt hàng rèn ta, ta đoạt lại, lại trục xuất bọn họ khỏi Thiên Xà trại, đã là trừng phạt nặng rồi.
Hắn cũng không phải là Ma Vương thích tàn sát.
Người không phạm ta, ta không phạm người, đây là nguyên tắc hành sự của Từ Huyền.
Ba ngày thời hạn, đang chầm chậm trôi qua.
Trong Thiên Xà trại, lòng người bàng hoàng, nhưng một ít thế lực cùng tổ chức thần phục bên dưới La gia, đều dồn dập lộ ra kinh hỉ.
Cao tầng La gia, lập tức truyền đạt nhiều mệnh lệnh giống nhau.
Tất cả con cháu hạch tâm La gia, bắt đầu điều động, làm xong chuẩn bị bất cứ lúc nào rút đi.
Xem tình hình này, La gia tựa hồ khuất phục, chuẩn bị rút khỏi Thiên Xà trại.
- La gia kia liền dễ dàng chịu thua như vậy?
Rất nhiều thế lực cường giả, cảm thấy ngoài ý muốn.
Nếu như người tới kia, là một vị Bất Hủ Kim đan, hoặc là nhân vật cấp bậc vương tọa trong truyền thuyết, như vậy vẫn còn dễ lý giải.
Nhưng kẻ địch chỉ là một vị Nguyên đan trung kỳ.
Mà trên thực tế, La gia một mặt chuẩn bị rút đi, đồng thời cũng làm một phen chuẩn bị khác.
Một ngày, hai ngày, hai ngày rưỡi...
Mắt thấy thời hạn ba ngày sắp đến, con cháu La gia tùy thời chuẩn bị rút khỏi Thiên Xà trại.
Đang ở một khắc này.
Xèo vèo vèo…
Phía chân trời truyền đến vài tiếng xé gió, nương theo khí tức cường đại kinh sợ.
Chỉ thấy, tam đại Nguyên đan cường giả, cường thế bễ nghễ tiến vào Thiên Xà trại.
Dẫn đầu là một đại hán kim bào, lại là Nguyên đan hậu kỳ cường giả.
Hai bên hắn một nam một nữ, tu vi cũng đạt tới Nguyên đan trung kỳ, đủ để sánh vai cùng Đại trưởng lão La gia.
Đội hình cường giả như vậy, rất nhanh oanh động toàn bộ Thiên Xà trại.
- Kim bào đại hán kia, thật giống như là vương tọa Kim cương Thiết La trong truyền thuyết!
- Truyền thuyết vương tọa, Kim cương Thiết La!
Tu giả bản thổ trong Thiên Xà trại, kinh hãi mà phấn chấn.
- Có người nói Kim cương Thiết La này, chính là xuất thân thể tu, lại đổi nhập võ đạo, một thân thể phách, trải qua rèn luyện đặc thù, vô cùng cường đại, chỉ đứng sau Thần hoang đệ nhất thể tu Thiên Hình bá chủ.
Đông đảo tu giả nghị luận sôi nổi.
- Rốt cuộc đã tới...
La gia Đại trưởng lão cùng ung dung mỹ phụ, thở phào một hơi.
Hai người lập tức đi nghênh tiếp ba vị cường viện này, ngôn ngữ vô cùng cung kính, thiên ân vạn tạ.
Trước đó, La gia đang chuẩn bị rút đi, đồng thời cũng thông qua linh phù đưa tin, hướng về phương xa phát ra cầu cứu.
Cũng may, ba người Kim cương Thiết La này, thực lực mạnh mẽ, đúng lúc chạy tới.
- Hừ, La Thiên Hưng! Dưới tình huống bình thường, bản tọa sẽ không bởi vì chút chuyện ấy, cách xa mấy trăm ngàn dặm chạy tới. Bất quá, nghe nói đại địch La gia ngươi, dĩ nhiên là chủ nhân của Ngân Từ Nguyên Châu...
Trong mắt Kim cương Thiết La, mơ hồ lộ ra một tia hưng phấn cùng tham lam.
Lấy cấp độ La gia, tất nhiên không dễ dàng thỉnh cầu cường giả cấp bậc truyền thuyết vương tọa.
Này cũng phải có lợi ích to lớn mới được.
Chỉ chốc lát, tam đại Nguyên đan Kim cương Thiết La, chậm rãi áp bách đến trước Hạ thị hàng rèn.
- Từ đại sư, người tới là truyền thuyết vương tọa Kim cương Thiết La...
Mọi người trong lò rèn, kể cả Trần Phù, trên mặt đều mang theo lo lắng.
Trải qua thời gian dài, truyền thuyết vương tọa là đỉnh cao Thần hoang đại địa, nhìn xuống thiên hạ muôn dân.
Ở trong mắt tu giả phổ thông, không khác gì vô địch.
- Ha ha, rốt cuộc đã tới một nhân vật hơi chút đủ phân lượng.
Từ Huyền cười thích ý, chậm rãi đứng dậy, đi ra Hạ thị hàng rèn.
- Ngươi chính là Từ Huyền, còn là thể tu?
Kim cương Thiết La mục như chuông đồng, hung lạnh vô tình, định dạng trên người Từ Huyền.
Từ Huyền cũng cảm nhận được thể phách người này cường đại. Chỉ đứng sau Thần hoang đệ nhất thể tu Thiên Hình bá chủ.
Chỉ bằng vào lực lượng thân thể, Kim cương Thiết La này có thể ung dung chiến thắng Nguyên đan trung kỳ, huống hồ hắn còn có một thân chân lực vũ tu mạnh mẽ.
- Không sai.
Từ Huyền rất hứng thú nói.
- Giao Ngân Từ Nguyên Châu ra, cút khỏi Thiên Xà trại, tha cho ngươi khỏi chết.
Kim cương Thiết La nổi lên một tầng quang huy kim bạc, khí tức cường đại kia áp bách, thậm chí có thể làm Nguyên đan cường giả thay đổi sắc mặt.
Bất quá, ở trong mắt Từ Huyền, Kim cương Thiết La này so với Thanh Lũ Kiếm, cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
- Ha ha ha... nếu ngươi có thể tiếp ta ba chiêu, Ngân Từ Nguyên Châu sẽ thuộc về ngươi.
Từ Huyền nở nụ cười, khóe miệng mang theo vài tia trêu tức.
Ba chiêu!
Hàng ngàn, hàng vạn tu giả ở phụ cận, đều trợn mắt ngoác mồm.
- Từ Huyền này cũng quá cuồng vọng, đối thủ là truyền thuyết vương tọa!
- Ta vốn cho là, Từ Huyền có thể đào mạng đã tính không tồi rồi...
Đông đảo tu giả đều cực kỳ khiếp sợ.
La gia Đại trưởng lão quan chiến phía sau, tâm thần rùng mình, cùng ung dung mỹ phụ liếc mắt nhìn nhau. xem tại TruyenFull.vn
Nếu như Kim cương Thiết La thật ngay cả ba chiêu cũng không thể qua, La gia cũng thua tâm phục khẩu phục.
Dù sao, ở Thần hoang đại địa này, người có thể ung dung toàn thắng Kim cương Thiết La, cũng chỉ có một ít nửa bước Kim đan, thậm chí Bất Hủ Kim đan.
- Tiểu tử... Ngươi muốn chết!
Trên người Kim cương Thiết La dựng lên sát ý kinh thiên, hét lớn một tiếng, Thiên Vân chấn động, cương phong cuồn cuộn, trong phạm vi mấy chục dặm, tu giả phổ thông đều đứng không vững.