Ngẫu nhiên có chút ngược, ngẫu nhiên có chút ấm áp, HE! ! !
Tôi theo phái kịch tình, nên truyện này không phải thể loại thoải mái, Tiểu Bạch.
Nhảy hố xin tự giác, chỉ lấy hoa tươi không nhận gạch.
Văn án
Bên phố Tây mở tiệm quan tài mới.
Yên lặng khai trương, yên lặng tiến vào cuộc sống của dân chúng trong thành.
Chưởng quầy tiệm quan tài là một cô gái, họ Ly, khuê danh không rõ.
Mọi người gọi nàng là “Chưởng quầy Ly”.
Tiệm quan tài có một tiểu nhị tên là “Đỗ Tuyền”, ngày ngày trông coi cửa hàng tiếp đón khách hàng.
Một đạo sĩ đạo hiệu “Bạch Nham”, là kẻ rảnh rỗi chơi bời lêu lổng nhất trong tiệm bán quan tài này.
Tất cả mọi chuyện, bắt đầu từ một tiệm quan tài bình thường……
Con người sống chết có số, bỏ lỡ kiếp này cứ tưởng rằng kiếp sau có thể gặp lại.
Đáng tiếc có một số người một số việc, đời này không nắm lấy thì tương lai cũng sẽ không có cơ hội gặp lại.
── Có một chuyện, không ai có thể dùng cả sinh mệnh của mình để tìm hiểu rõ như Bạch Nham.
Cho dù tan thành mây khói thì sao? Cho dù qua ngàn năm nữa thì thế nào?
Ngắn ngủn ba trăm năm cùng chung hoạn nạn, chẳng lẽ không đáng quý không nên nắm chặt sao?
── Có một loại tình cảm, khiến chưởng quầy Ly học mất ngàn năm.
Trên thế gian có rất nhiều chuyện không thể tránh được, mà thay đổi cũng chi ở mình.
Một là linh hồn mạnh mẽ chịu thần trừng phạt, một là linh hồn gãy cánh chạy trốn ngàn năm.
Nhiều thế hệ bại đức sợ bóng sợ gió, phải để bọn họ thay đổi thôi.