Edit: 诸葛钢铁

Beta: Hạ Y

…….

Vết thương trên người Cố Cảnh không nhiều lắm, có hai chỗ chảy máu, mấy chỗ bầm tím. Sau khi Mộc Tử Dịch giúp anh bôi thuốc mà địa phủ nghiên cứu ra, chuyên dùng để chữa trị vết thương trên lớp da người sống, những vết thương ấy rất nhanh đã khôi phục như lúc đầu. 

Có điều cũng không biết được có phải là do hồn thể chợt rời đi rồi lại mạnh mẽ quay về hay không, anh vẫn cảm thấy hơi mệt mỏi, trên mặt cũng là bộ dáng bệnh tật.

Mộc Tử Dịch lo lắng muốn gọi chú Trần đến xem thử, bị ngăn lại. Cố Cảnh nắm tay cậu, yếu ớt cười nói: “Không sao, do thể xác này phải thích ứng với hồn thể của tôi, sáng sớm mai là sẽ hồi phục lại như thường rồi.”

Mộc Tử Dịch nửa tin nửa ngờ, nói: “Vậy thì đi tắm rồi đi ngủ đi. Có điều, bây giờ anh như thế này, cần em giúp đỡ không?”

Cố Cảnh đáp theo bản năng: “Không cần”

Nói xong anh liền hối hận, trên mặt một vẻ ảo não, hận không thể cho chính mình vừa nãy một cái bạt tai. 

Mộc Tử Dịch mỉm cười: “Cho anh thêm một cơ hội trả lời lại lần nữa.”

Cố Cảnh vội vàng lên tiếng: “Bây giờ cả người tôi không có tí sức lực nào, rất cần em giúp đỡ!”

“Thật hiểu chuyện!” – Mộc Tử Dịch cười xong, chuẩn bị đến phòng của Cố Cảnh lấy đồ ngủ cho anh. Không nghĩ đến vừa mở cửa phòng, đã thấy trên tay chú Trần đang cầm mấy bộ quần áo, cười đến mức cả mặt hiền hậu.

Mộc Tử Dịch: “….Cảm ơn.”

“Nên làm, nên làm thôi!”

Mộc Tử Dịch cười gượng đóng cửa lại, quay đầu lại nói với Cố Cảnh: “Chú Trần thật giỏi đoán lòng người.”

“Từ trước đến nay chú ấy luôn suy nghĩ chu đáo.” – Cố Cảnh nhớ đến mấy chiến lược tình yêu cùng với những bức hình các tư thế kia, thậm chí cả túi đồ gel bôi trơn, bao cao su nữa. Anh không khỏi đỏ mặt, có hơi tiếc nuối nghĩ ngợi, đáng tiếc cơ hội lần này không đúng, không thể nào tiến hành thực tiễn…

Lúc Mộc Tử Dịch giúp Cố Cảnh tắm rửa, chính mình cũng tiện thể mà tắm luôn. Vì cả hai đều rất mệt mỏi, cộng thêm một người không còn sức lực, một người nội thương còn chưa khỏi, lần tắm rửa này ngược lại còn rất nhanh chóng mà thuần khiết. 

Tất nhiên, Mộc Tử Dịch không phải là người sẽ chịu thiệt, sờ mó một vài cái là không thể thiếu. Bây giờ Cố Cảnh cũng học xấu rồi, chống đỡ cơ thể yếu ớt kéo lấy cậu hôn sâu. Nếu không phải do tình trạng sức khỏe của hai người không cho phép, chỉ sợ đã sớm lau súng cướp cò rồi. 

Đợi đến khi hai người cùng nhau nằm lên trên chiếc giường lớn của Mộc Tử Dịch, đã là nửa tiếng sau. 

Hai người mặt đối mặt, đều mở to mắt nhìn gương mặt gần trong gang tấc của đối phương. Một lúc lâu, Cố Cảnh hỏi: “Không buồn ngủ sao?”

Mộc Tử Dịch nhỏ giọng nói: “Em muốn nhìn mặt anh nhiều hơn chút, cảm giác có nhìn thế nào cũng không đủ.”

Mặt Cố Cảnh lại hiện lên mấy nét ửng hồng, môi hơi động, khô khan nhả ra vài chữ: “Em đẹp hơn tôi.” 

Mộc Tử Dịch cười, xem ra cái người này dù cho cố gắng học tập đến mức nào, thì bản chất vẫn ngây thơ hơn cậu. 

Cậu trở mình, quay lưng về phía Cố Cảnh buồn bực nói: “Ngủ đây.”

Cố Cảnh hơi mất mát nhìn lưng của Mộc Tử Dịch, thấp giọng đáp một câu, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. 

Tại nơi anh không nhìn thấy, Mộc Tử Dịch nhấc tay xoa nhẹ lên ngực mình. Trận chiến tối nay, mặc dù nói là không bị thương gì hết. Nhưng đại khái là đánh nhau quá kịch liệt, vừa rồi còn không có cảm giác gì, giờ nằm xuống thì lại cảm nhận được ngực có hơi khó chịu.

Cậu có hơi khó chìm vào giấc ngủ, trong đầu không khỏi bắt đầu suy nghĩ linh tinh. Suy nghĩ một chút, lại không tránh được mà nghĩ đến ba của cậu…

Càng nghĩ càng thấy buồn bực, cậu đang muốn ngồi dậy ra ngoài hóng gió. Không ngờ vừa mới nhúc nhích, bàn tay của Cố Cảnh từ phía sau liền ôm lấy, vừa vặn ôm cậu vào trong lòng. 

Lưng Mộc Tử Dịch dán vào lồng ngực của người này, chỉ cảm thấy nhiệt độ trên lớp da người sống của người này lại dễ chịu bất ngờ. Không biết có phải là do tâm lý, cậu từ từ cảm thấy ngực không còn khó chịu như vậy nữa, đầu óc cũng từ từ theo tiếng thở nhẹ nhàng của đối phương, thả lỏng hơn….

Buồn ngủ kéo đến, một tay cậu cầm lấy bàn tay của Cố Cảnh, chầm chậm ngủ mất. 

Cảm nhận được hô hấp của người bên cạnh đều đặn hơn, Cố Cảnh từ từ mở mắt ra, trong con ngươi mang theo một chút lo lắng. Một lát sau, anh lại nhắm lại lần nữa….

Sáng sớm hôm sau, trong lúc ngủ mơ Mộc Tử Dịch cảm thấy mũi ngưa ngứa, cậu  khó chịu hắt xì một cái, đồng thời vươn tay ra trước vồ lấy. Cảm giác trong tay là thứ có lông nhung, hình dáng mảnh khảnh. Cậu hơi mở mắt ra nhìn, đúng là nhìn thấy nhóc mập nhà cậu đang ngoan ngoãn ngồi chồm hỗm trên giường. Nhưng mà cái đuôi mèo bị Mộc Tử Dịch túm vào trong tay đã bán đứng nó. 

Mộc Tử Dịch vươn tay sờ vị trí bên cạnh, chỗ đó đã trống không rồi. Cậu hắt xì một cái, lơ mơ nói: “Chào buổi sáng, nhóc mập.” – Nói xong, cậu giơ tay kéo một cái, kéo nhóc mập vào trong lòng mình, trở mình một cái chuẩn bị ngủ tiếp.

Nhóc mập nằm trong lòng cậu giãy giụa: “Meooo~” – Dậy thôi!

“Ngoan, ngủ thêm chút nữa…” – Mộc Tử Dịch mơ màng nói.

Hai vuốt của nhóc mập hơi để lên ngực cậu: “Meo meo meo~” – Dậy thôi dậy thôi dậy thôi!

“Không dậy nổi, còn kêu nữa tao vất mày ra ngoài cửa sổ đấy!”

“Meo u~” – Nhóc mập kêu một tiếng thảm thiết, chủ nhân đúng là không yêu nó nữa rồi…

Nó vươn một móng vuốt ra, không nặng không nhẹ vả một cái lên mặt chủ nhân. 

“Bốp bốp bốp!” 

Mộc Tử Dịch một phát trực tiếp đè nó lại, mở một mắt nói: “Ba ba buồn ngủ, đừng nghịch nữa.”

Đúng lúc Cố Cảnh đi đến đây, gõ cái cửa chưa đóng, nói: “Nó muốn gọi em dậy ăn chút gì đó, đã là buổi trưa rồi. Sức khỏe của em, không được nhịn đói. Ăn xong muốn ngủ thì lại ngủ tiếp.”

Mộc Tử Dịch đáp một tiếng, nhưng vẫn ôm chặt nhóc mập không chịu dậy, cũng không nói chuyện, chỉ dùng đôi mắt lim dim ngái ngủ nhìn Cố Cảnh. 

Cố Cảnh có chút bất đắc dĩ đi tới, trước tiên là nhẹ nhàng ôm lấy nhóc mập ra khỏi lòng cậu, lại cầm quần áo mặc giúp Mộc Tử Dịch. Suốt cả quá trình Mộc Tử Dịch đều khá phối hợp. Bảo nhấc tay thì tuyệt đối không nhấc chân, không khác gì tên tàn phế. 

Quần áo mặc xong rồi, Cố Cảnh vén mái tóc như ổ gà cho cậu, hỏi: “”Cần tôi ôm em xuống dưới ăn cơm không?”

Mộc Tử Dịch lắc đầu, tự mình đứng dậy lảo đảo loạng choạng đi vào nhà vệ sinh.

Đợi cậu rửa mặt xong, tinh thần sảng khoái đi ra, thì thấy Cố Cảnh đang ôm nhóc mập ngồi trên giường của cậu, một người một mèo đều mở to mắt nhìn cậu, nét mặt dịu dàng. 

“Yo, hai người bọn anh là bạn tốt như vậy từ khi nào thế.” – Mộc Tử Dịch cả mặt ngạc nhiên, bình thường hai vị này lúc không có ai đều không cho đối phương tí mặt mũi nào đâu.

Cố Cảnh nhàn nhạt nói: “Sáng sớm nay, hai chúng tôi giảng hòa rồi.”

Nhóc mập không ngừng gật đầu: “Meo~” – Đúng đó, giảng hòa rồi.

“Hơ, nhanh vậy luôn! Từ đã, em chỉ ngủ có một giấc thôi, em đã bỏ qua cái gì rồi?”

Cố Cảnh với nhóc mập không trả lời cậu, chỉ nhìn nhau rồi cười.

Thật ra cũng không có gì để nói cả, có điều Cố Cảnh có thói quen dậy sớm buồn chán không có gì làm, chơi với nhóc mập cũng dậy sớm như nhau cả một buổi sáng, còn đút cho nó đồ ăn sáng nữa. 

Sau đó lại dưới sự nhắc nhở của chú Trần, nói chuyện với nhóc mập. 

Khúc mắc của nhóc con chỉ là sợ chủ nhân sau khi có người mình thích rồi, sẽ lơ là nó, thậm chí là quẳng nó đi. Những việc trải qua khi còn sống khiến sâu trong nội tâm của nó luôn không có nhiều cảm giác an toàn, luôn sợ chủ nhân thật sự sẽ không cần nó nữa. 

Dưới sự cam đoan nhiều lần của Cố Cảnh, sẽ không cướp chủ nhân của nó đi mất, hơn nữa sẽ đối xử với nó giống như chủ nhân của nó, nó mới tỏ ý sẽ cố gắng chấp nhận ông bố dượng Cố Cảnh này.

Thật ra trong thời gian này nó cũng từng suy xét, tất cả là vì sợ chủ nhân bị cướp đi mà sinh ra một số thành kiến, tên âm sai Cố Cảnh này vẫn coi như không tệ lắm.

Ít nhất, anh đối xử với chủ nhân của nó thật sự tốt. Tất nhiên, sáng hôm nay anh đối xử với nó cũng không tồi nha…

Nhìn người yêu của mình và thú cưng của mình ở chung hòa thuận vui vẻ như vậy, Mộc Tử Dịch cũng không biết là nên vui hay nên buồn. Nhất là nhìn thấy hình ảnh một người một mèo nhìn nhau cười, khiến cho trong lòng cậu có hơi ghen rồi. 

Ngay lúc này, cuối cùng cậu cũng có thể cảm nhận được sự ghen tuông của Cố Cảnh khi nhìn thấy bản thân mình “ân ái” với nhóc mập, cũng có thể cảm nhận được sự xót xa của nhóc mập khi mình và Cố Cảnh “liếc mắt đưa tình.”

Hình như cậu thất sủng rồi.

Ôm tâm trạng bi phẫn, sau sự đồng ý của nhóc mập, cậu đưa hồn phách của Mạc Tiểu Thành và bạn gái cậu ta vào trong dưỡng hồn trận, để bọn họ tĩnh dưỡng trong đó hai ngày. Sau đó cướp nhóc mập từ trong lòng Cố Cảnh lại, xuống tầng ăn cơm. 

Cơm trưa vẫn là Cố Cảnh làm, ba mặn một canh, nhìn rất ra gì và này nọ. Từ sau lần trước Mộc Tử Dịch vì anh nấu cơm bị thương mà tức giận đau lòng, Cố Cảnh lại thề không bao giờ làm lung tung nữa. Khổ nhục kế mặc dù tốt, nhưng anh nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy vẫn không được để người anh yêu thương đau lòng khó chịu là tốt nhất. 

Cũng không biết là vì tỏ thái độ hay như nào, lúc Cố Cảnh nấu cơm đặc biệt làm một con cá, dựa theo gu yêu thích của mèo mà làm. Nhóc mập ăn đến ngon lành, còn không quên hướng đến Cố Cảnh mà kêu hai tiếng “Meo meo” khen ngợi.

Ngược lại lần này Mộc Tử Dịch không cảm thấy ghen tị trong lòng – Cố Cảnh làm cho nhóc mập con cá mà thôi, anh ấy vì mình mà còn làm cả một bàn thức ăn đấy nhớ!

Ăn cơm xong, Cố Cảnh và chú Trần đi thu dọn bát đũa. Tên lười Mộc Tử Dịch một tay ôm nhóc mập, một tay ôm điện thoại lướt weibo. 

Điểm nóng weibo quả nhiên hiện ra rất nhiều nội dung liên quan đến chuyện tối qua. 

[Nửa đêm nhiều nơi xuất hiện tiếng khóc quỷ dị]

[Đêm qua kinh hãi phát hiện luồng khí lạnh trăm năm khó gặp, thời tiết 0 độ duy trì liên tục trong hai phút là do đâu]

[Truyền thông quốc gia liên quan bày tỏ tiếng khóc quỷ dị và luồng khí lạnh là hiện tượng nghìn năm khó gặp do chuyển động địa chất sinh ra, thuộc hiện tượng bình thường, sau này sẽ không tiếp tục sinh ra ảnh hưởng khác…]

[Tối qua Streamer thần quái trên trang livestream nào đó trong quá trình livestream gặp ma. Trong đó còn liên lụy đến Mộc Tử streamer đại danh đỉnh đỉnh nữa…]

[Tối qua sau khi streamer Mộc Tử trong livestream của mình gặp ma, cách hai tiếng sau bỗng nhiên xuất hiện trong livestream của người ngoài, hơn nữa còn không biết vì sao, trong livestream bỗng xuất hiện một thanh trường đao màu đỏ trong tay, uy hiếp ác quỷ, cứu mấy streamer tìm chỗ chết]

[Thân phận Streamer Mộc Tử thành một câu đố, chuyện xảy ra tối qua cũng là một câu đố]

[Cảnh sát thành phố C phát hiện bảy thi thể trên tầng thượng của một tòa nhà nào đó, đang xác minh thân phận. Trước mắt, hung thủ đã bị bắn chết, không rõ động cơ gây án…]

…….

Mộc Tử Dịch thở dài một tiếng, tìm kiếm ID kênh livestream của Thái Đầu nhớ được từ tối qua. Nhưng mà sau khi tìm kiếm cậu mới biết, kênh livestream này đã bị khóa rồi. Còn về phần nội dung livestream tối qua, ngược lại trên mạng có người quay lại đứt quãng, không hoàn chỉnh. 

Mộc Tử Dịch không bấm vào xem cẩn thận, bảng tìm kiếm weibo cậu cũng không dám bấm vào xem. Cậu biết, trên đó chắc chắn không thể thiếu cậu được. 

Có điều, sau chuyện xảy ra bản thân mình dù sao vẫn phải livestream, hoàn toàn không lên tiếng về chuyện này cũng làm như không có chuyện gì xảy ra. 

Cậu nghĩ một chút, soạn một bài weibo đăng lên. 

[Mộc Tử V: Tôi chỉ là một người bình thường, cái tối qua cũng không phải đao dao gì, mà là đạo cụ giả tôi biến ra. Gần đây đang học ảo thuật, kì thật nguyên liệu là cà rốt, thêm vào hiệu ứng ánh sáng mà biến thành như vậy, tin đi tôi thật sự chỉ là một streamer ẩm thực, du lịch bình thường thôi.]

Đăng xong rồi reload lại lần nữa, bên dưới đã xuất hiện rất nhiều bình luận.

[Cảm nhận được hy vọng muốn sống mãnh liệt của streamer rồi hhh]

[Toang chửa! Đã không cho mấy người nhắc đến cà rốt cà chua rồi mà, lại cho streamer linh cảm để bịa chuyện kiếm cớ rồi đấy!]

[Má thần nó chứ nguyên liệu là cà rốt… Tui chưa thấy qua đao màu đỏ, nhưng tui cũng chưa từng thấy cà rốt nào mà có thể phát ra ánh lạnh, cứ như là được uống máu vậy á!]

[Lầu trên, quanh thân cây đao đó còn có cảm giác khói màu đỏ sậm đấy nhớ!]

[Tôi đến sắp xếp cho cả nhà chút: Tối qua, streamer trong lúc cuối cùng mình livestream bỗng có ma xuất hiện (Streamer phủ nhận là ma rồi). Hai tiếng sau, streamer với lão Cố xuất hiện trong kênh livestream thần quái của streamer Thái Đầu, lúc đó Thái Đầu lừa streamer là bọn họ đang quay phim tài liệu. Sau đó nữa, streamer cho mấy người đó mỗi người một lá bùa rồi bỏ đi. Mà hình như là lá bừa có tác dụng thật. Dù sao tôi thấy mấy lá bùa đó dán trên người bọn họ, mấy con ma hình như là không có cách nào thật sự làm hại đến bọn họ.

Lại hơn một tiếng đồng hồ sau, streamer với lão Cố lại lần nữa xuất hiện trong ống kính livestream. Lúc đó streamer đỡ lấy Cố lão như đang bị thương, trên tay bỗng xuất hiện một thanh trường đao trước mắt bao người xem, uy hiếp mấy con ác quỷ tránh ra. Sau đó Cố lão đứng ra nói chuyện, nhắc đến trên tầng thượng có âm sai gì đó, rồi mấy con quỷ đi mất.]

[Lầu trên, thực ra có mấy chỗ thím bị thiếu rồi. Ví dụ như, thời điểm tiếng quỷ gào khóc với luồng gió lạnh hai phút là xảy ra trước lúc streamer với Cố lão xuống tầng á, sau lúc đó không lâu thì bọn họ đi xuống. Còn có một điểm nữa là, cảnh sát nói ở sân thượng tòa nhà bỏ hoang nào đó ở thành phố C phát hiện ra bảy thi thể… Tôi cảm thấy tôi có đầy đủ lý do để nghi ngờ, tòa nhà đó là nơi mà streamer bọn họ đi đến.]

[Éc thật ra tui muốn nói, streamer với lão Cố có thể thuận lợi đi lên tầng thượng, đã rất là không bình thường rồi có được không. Không nhìn mấy thanh niên kia xem, ở tầng một với tầng hai gặp quỷ đả tường xoay cho như chong chóng bao lâu luôn!]

[Mấy tên đó đáng đời lắm! Mặc dù rất muốn nghiên cứu chút ma quỷ gì đó á, nhưng tui càng tình nguyện thấy streamer Thái Đầu đó bị khóa tài khoản!]

[Chỉ muốn nói, nghe mấy thím phân tích như thế, da gà da vịt đều nổi hết lên rồi! Series suy nghĩ tỉ mỉ kinh khủng!]

[Quốc gia cho cái lí do rách nát gì không biết nữa, cũng chỉ hơi cao siêu hơn cái củ cà rốt của streamer một xíu xịu xiu thôi #Cười khóc#]

[Cà rốt bày tỏ nó không đội cái nồi này đâu nhá]

[Series rất muốn lấy dịch dinh dưỡng tưới tỉnh streamer 333]

[Streamer khi nào thì có thể tìm được cái cớ bình thường chút nhỉ hahaha …. Rõ ràng là một chuyện rất là đáng sợ, vì sao tui lại cười chứ!]

[Series streamer có độc 333 Tôi lại nhớ đến củ cải trắng kinh điển rồi hhh]

[Lại nói, quốc gia với streamer đều không nhằm vào mấy con ma mà livestream tối qua thấy được, cho câu giải thích đi…]

[Đại khái là không có giải thích nổi á…]

[Nhớ đến streamer đã từng thề non hẹn biển rằng trên đời này không có ma quỷ… streamer có đau mặt không nè?]

[Streamer sưng mặt chưa á?]

[Streamer mặt đã nhỏ chửa?]

[Mặt của streamer có còn không vậy?]