Edison Hunter hôm nay chuẩn bị rất nhiều.

Bảo dưỡng CheyTac M200 của gã, làm quen hoàn cảnh, tìm ra điểm ngắm bắn tốt nhất.

Ngồi trong tầng hầm dưới nhà lắp ráp súng bắn tỉa, lại tháo nó ra, tuy rằng chuyện này đã làm vô số lần, nhưng mỗi lần bắt đầu nhiệm vụ gã đều không ngừng lặp lại. Giống như đang bàn bạc từng chi tiết nhiệm vụ với khẩu súng yêu thương của gã.

Chờ đợi, chờ đợi.

Hừng đông, gã đi tới đường lớn đối diện với cao ốc bạc triệu.

Trên cao ốc vẫn còn sáng đèn, có vài ngành nghề làm việc thâu đêm, giống như làm mãi cũng không hết chuyện.

Edison chờ đám người đi làm bước vào, sau đó theo dòng người đi vào đại sảnh.

Lúc này, Wright Finger chuẩn bị một bộ âu phục.

Buổi sáng thức dậy, hưởng thụ bữa sáng phong phú, nhàn nhã uống tách cà phê, ngắm nhìn hồ nước trong vườn một lát. Mặt nước màu xanh phủ một lớp màng trong suốt, giống như tấm thủy tinh bằng phẳng hoàn mỹ.

Gã đi lên tầng gác mái, mở cửa, đủ loại súng được đặt gọn gàng trên kệ khắp bốn mặt tường.

Wright Finger lướt qua những vật sưu tầm này, trên gác mái đều là mùi chống rỉ. Mở ngăn kéo tủ, lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ. Bên trong là tẩu thuốc kiểu cũ.

Để tẩu thuốc bên miệng, vờ như hít một hơi, cảm giác mỹ mãn phả ra sương mù vô hình.

Lúc này, “Công cụ” đã ở bồn hoa trung tâm đường phố ngủ một buổi tối, gã vẫn còn chưa bắt đầu chuẩn bị, bởi vì thời gian cực kỳ đầy đủ. Gã cũng không cần chuẩn bị, bởi vì không có gì để chuẩn bị.

Giơ tay phủi thẳng nếp nhăn trên ống quần, ngồi xuống bỏ điếu thuốc vào trong miệng.

Đôi tình nhân bước ra khỏi bụi hoa, hoàn toàn không quan tâm tới gã, cười đùa đi thẳng về phía trước. Lúc này, “gã” lắp từng viên đạn vào súng ngắn 92F, chăm chú giống như “anh trai” gã.

“Cha” từng nói, phải trung thành với súng, phải dùng đạn lắp đầy súng, như vậy súng mới trung thành với con được.

“Gã” lắp đầy một khẩu xong.

Lúc này, Fox Wade đã đi vào đại sảnh hình tròn cao ốc Cheryl. Gã mặc đồ thể thao, lưng mang balo, tai đeo tai nghe, miệng nhai kẹo cao su, thoải mái bước vào.

Payne đã hít đất đủ một ngàn cái, bước vào phòng tắm tắm rửa. Nước lạnh xả xuống thân hình rắn chắc như đá của gã, cuốn đi mồ hôi, chỉ để lại sự tỉnh táo và bình tĩnh.

Quý cô X đang ngồi trước gương trang điểm chải chuốc lại mình, mái tóc buộc gọn, trang điểm chỉn chu, chọn kính sát tròng màu xám trong ngăn kéo bên trái, sau đó lại chọn gọng kính từ ngăn bên phải. Cô đội tóc giả màu đèn, vẻ mặt nghiêm chỉnh, đổi một bộ váy công sở bình thường lại chẳng mấy thời trang.

Ánh mắt Ted Rupert dời khỏi cửa sổ, ông không thích cao ốc, ông thích nhìn thẳng vườn hoa bên ngoài cửa sổ hơn. Ông cho rằng cần phải duy trì mức độ ngang bằng với thế giới này, mới có thể hiểu rõ được nó, càng tiếp cận nó, tương lai khi bản thân hóa về với cát bụi nó mới càng thân thiết tiếp nhận ông. Rupert lắng nghe tin tức thành viên gia tộc mang tới, đường dây đã bị gián đoạn, sắp xếp thành viên mới mắc nối lại ít nhất cũng cần phải một đến hai năm. Ông không biểu hiện gì cả, đợi mọi người đi cả rồi, mới nhấc máy gọi một cuộc điện thoại.

Oscar lúc này lặng lẽ mặc xong quần áo, tạm biệt vợ con vẫn đang say ngủ. Trên bàn là bức chân dung của Mike, Ashley nói, bức ảnh này giống hệt anh ấy. Bọn họ luôn nhớ Mike.

Oscar đóng cửa, khóa lại ấm áp cho người nhà.

Lúc này, Luppy lấy một bình rượu từ tủ rượu, mở nắp trực tiếp uống một ngụm.

Mọi chuyện đã đâu vào đấy.

Ngoại trừ Wade, người có mặt ở hiện trường không được mang theo vũ khí, như vậy sẽ dễ dàng xâm nhập vào trong, y đã sắp xếp thân phận phù hợp cho bọn họ.

Luppy quay lại bên bàn, một bàn làm việc còn tốt hơn cái bàn trước đây.

Y không vội ngồi xuống, mở một quyển sách trên bàn, trong sách có kẹp một bức thư. Mở phong thư, lại lần nữa đọc lại bức thư đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần.

Giờ đây, Allen đang chiến đấu trên chiến trường

Mike đang cảm nhận đau đớn.

Cặp đôi lữ khách đang lên đường.

Một ngày mới bắt đầu.