Trời tối dần, ánh tà dương nhuộm thinh không phía tây thành một màu diễm lệ, như tấm lụa rực rỡ, rừng rực lửa cháy.
Vầng dương chưa hoàn toàn lặn xuống, ánh lên sau những gò cát nhấp nhô thành một đường sáng, tựa hồ một sợi lông mày đỏ rực.Hô Vô Nhiễm không còn lòng dạ nào hân thưởng cảnh đẹp mặt trời lặn.
Y giục ngựa, giật cương phi tới đội ngũ dẫn đầu, đoạn thong thả cất bước.
Gương mặt y vẫn trầm tĩnh, không mảy may kích động, nóng nảy. Qua một phen tranh chấp tại hội nghị cấp cao của Tỵ Tuyết thành, sau cùng phái chủ hàng chiếm thượng phong.