'Phụ thân mẫu thân, Thúy Vân buổi sáng tốt lành' ta vui vẻ chào mọi người.

'Con dậy rồi sao, mau lại đây cho ta xem nào. Thần sắc có vẻ tốt hơn rồi, con cảm thấy như thế nào có điều gì bất thường không, có cần ta gọi đại phu cho con không, sao con không nói gì vậy con mau nói cho ta biết đi Kiều Nhi mau nói đi con'. mẫu thân ta hỏi tới tấp không ngừng nghỉ.

' Mẫu thân, người từ từ thôi. Con khỏe rồi người yên tâm.'

' Đúng vậy, nhưng người đừng hỏi nữa nếu không tỉ tỉ sẽ lại ốm mất' Thúy Vân vừa nói vừa cười.

'Đúng đó, nếu không muốn Kiều Nhi bệnh nàng nên cho nó ăn sáng đi'

'Được rồi con gái à mau ăn thôi'

Sau khi ăn xong điểm tâm, thấy con trai ngập ngừng muốn nói lại không, phụ thân ta vội vàng hỏi'Vương Quan, con có chuyện gì muốn nói sao. Là con trai nên mạnh dạn lên chứ.'

Vương Quan dè dặt nói:' Con thấy tỉ tỉ mới bệnh xong mà cứ ru rú trong nhà nên muốn xin phụ thân cho con và 2 tỉ tỉ ra ngoài dạo phố'

Vừa nghe xong, phu thân ta suy nghĩ thật lâu rồi trả lời:' Ưm cũng được, con cứ đưa hai tỉ con ra ngoài dạo phố cũng sắp Tết thanh minh rồi.'

' Vậy con sẽ mua bánh ngọt cho hai người dùng nha' ta hào hứng nói

' Được được, đúng là không ai hiểu cha mẹ bằng con'