Gần đây, Phương thư ký thấy đại Boss của mình y như là cây vạn tuế đang ra hoa, ngày ngày đều rạng rỡ, vui vẻ khoe sắc. Đi theo Boss cũng bảy tám năm, xem như là "bô lão" nhìn công ty từng bước một lớn mạnh, y tự thấy bản thân là một trong số ít hiểu rõ tính tình Boss nhất, nếu không phải biết rằng trong nhà Boss tồn tại một vị tiểu thiếu gia, thì thậm chí y còn nghĩ Boss sẽ trở thành người độc thân vàng kim như vậy cho đến già. Chưa từng thấy Lý Minh Nghĩa đối với mỹ nữ nào thân cận qua, đối với nam càng không có hứng thú. Thế nhưng khoảng thời gian dạo gần đây, đại Boss ngày ngày miệng đều khẽ nhếch, thậm chí không còn tích cực tăng ca nữa, có khi thỉnh thoảng sẽ là người về sớm nhất. Tuy trước đây cũng không có làm thêm giờ nhiều lắm, nhưng ít nhất mỗi tuần đều sẽ đi xã giao mấy lần, vậy mà bây giờ vừa đến giờ tan tầm liền biến mất không thấy bóng người, nhiều lần xã giao đều từ chối đi.

Tỷ như hiện tại, thì càng khuếch đại.

Phương thư ký thấy Lý Minh Nghĩa đã thay ra đồ tây và khoác lên người y phục thường ngày, lại nhìn thời gian, ba giờ chiều. Tiết tấu này chính là Boss muốn nghỉ công tác!

"Lý tổng, buổi chiều ngài có việc đi sớm sao?" Phương thư ký không nhịn được lòng hiếu kỳ của mình, chờ Lý Minh Nghĩa chuẩn bị ra ngoài liền lên tiếng hỏi.

Lý Minh Nghĩa quay đầu lại, nhíu mày nói, "Làm sao, tiếp đến còn có việc gì à? Không phải tôi đã dặn dò cậu là các buổi xã giao đều phải từ chối hết sao?"

Phương thư ký nhanh chóng lắc đầu, tươi cười nói, "Không có không có, chỉ là thấy gần đây tâm tình của Lý tổng không tệ, anh em trong công ty đoán mò có phải ngài đang tìm bà chủ cho chúng tôi hay không thôi, chắc là Lý tổng vội vàng đi gặp cô ấy đi?"

Lý Minh Nghĩa bật cười nói, "Mấy người là tiểu đội bát quái à, không cố gắng làm việc lại rãnh rỗi suy đoán sinh hoạt đời tư của tôi, cẩn thận không là khấu trừ tiền lương của các ngươi!"

Phương thư ký mới không tin, làm thủ hạ của Lý Minh Nghĩa khá lâu, làm sao không hiểu tính khí của hắn, cợt nhả nói, "Bọn tôi còn không phải là quan tâm đến sếp lớn hay sao... Ngài xem thư ký Dương mới vào cũng đã có đối tượng luôn rồi, ngài anh tuấn lại nhiều tiền vậy mà bên cạnh không có đến một người, bọn tôi thấy sốt ruột thay mà thôi..."

Lý Minh Nghĩa ấn thang máy, cười mắng, "Được rồi, khỏi lo lắng, hôm nay tôi tan làm sớm là để đi cho vợ sai bảo, mấy người tự lo cho bản thân là được." Dừng lại lại một chút thì nói, "Mấy ngày tới tôi không ở công ty, Có việc gì thì tìm tôi qua điện thoại. "

Quả thế! Phương thư ký vì sự nhạy cảm với bát quái của bản thân mà cho triệu like, vội vã đáp lời, chân chó tiễn Lý Minh Nghĩa, xoay người trở vào công ty để quăng quả bom nặng ký này.

Lý Minh Nghĩa cũng không thèm quản tễn thủ hạ vừa xoay đầu liền đem Boss của mình bán, cũng không biết chuyện bản thân có vợ chưa đến hai phút đã được truyền khắp toàn công ty, khiến nhiều cô nương khóc nát tâm. Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng đi rước bảo bối sắp tan học của mình mà thôi.

Chiều nay Lý Miêu thi xong môn cuối cùng, tiếp đến chính là nghỉ hè, cha con hai người đã trông chờ vào kỳ nghỉ này rất lâu.

Xe chạy đến cửa Nhất trung chỉ mới ba giờ rưỡi, Lý Minh Nghĩa vừa dừng xe đã nhìn thấy bảo bối đang đi ra, liền bóp còi, Lý Miêu nhanh chóng chạy tới.

"Nóng chết đi được, ba ba có nước không?"

Lý Miêu mở cửa xe, mang đến một trận gió nóng. Lý Minh Nghĩa đem trà sữa lạnh nửa đường mua sẵn đưa cho cậu, xoa xoa mồ hôi hay bên trán, dịu dàng hỏi, "Hôm nay sao bảo bối làm bài thi nhanh thế?"

Lý Miêu một mạch uống ừng ực hết nửa ly trà sữa mới trả lời, "Đề mục không khó, con đã sớm làm xong, còn ở trong phòng thi ngồi một chút mới đi ra." Lập tức lại nói, "Ba ba cũng đến rất sớm mà, bây giờ chúng ta về nhà luôn hả?"

Lý Minh Nghĩa cười thần bí nói, "Không, ba ba mang con đi một nơi." Nói rồi liền khởi động xe, rẽ vào đường lớn.

Lý Miêu hiếu kỳ, "Đi đâu thế? Ở đâu? Có xa hay không?"

Lý Minh Nghĩa không đáp chỉ cười cười, đưa tay xoa tóc của cậu nói, "Đến nơi rồi con liền biết."

Xe rất nhanh rời khỏi nội thành chạy ra đường cao tốc, Lý Miêu thấy thế, tuy lòng tràn đầy tò mò, nhưng biết có hỏi thêm nữa cũng không nhận được đáp án, nên dứt khoát tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi, nhìn phong cảnh ven đường từ cửa sổ.

Nói đến, cũng thật lâu cậu chưa cùng ba ba đi ra ngoài chơi, Lý Miêu nghĩ, mặc kệ đi nơi nào, miễn có ba ba bồi bên người là được rồi.

Đi một mạch hơn hai tiếng, Lý Miêu nhìn đường một hồi đã chịu không nổi trên xe ngủ một giấc, chờ cậu tỉnh ngủ thì xe đã ngừng. Lý Minh Nghĩa không ở trên xe, cậu ngồi chờ một lúc, chưa thấy ba ba trở về, liền mở cửa bước xuống.

Mùa hè nên nắng cũng lâu hơn, hơn năm giờ mà ánh mặt trời còn rất chói, trước mắt là một toà sơn trang nghỉ dưỡng, phía trước còn có rất nhiều đình viện, sân bên trong một mảnh sắc màu rực rỡ, có hồ nước nhân tạo, ven hồ dựng mấy cái chòi nghỉ mát. Nhìn vào cảm thấy rất nhàn nhã, thoải mái.

Lý Miêu hứng thú đánh giá địa phương trước mắt, liền thấy Lý Minh Nghĩa đang vội vàng từ bên trong đi ra, nhìn thấy cậu, trước mỉm cười sau mới lên tiếng, "Con tỉnh rồi à? Ba ba còn nghĩ nếu con không tỉnh thì ba sẽ ôm con vào."

Mặt Lý Miêu ửng đỏ, đánh giá bốn phía một hồi, may là không có người, cả giận nói, "Ba ba, đang ở ngoài đó."

Lý Minh Nghĩa nhanh chân đi lại ôm lấy cậu cúi đầu hôn lên miệng nhỏ, Lý Miêu sợ hết hồn, chung quy cậu chưa từng cùng ba ba thân mật ban ngày ban mặt, gấp gáp ngậm chặt môi, đẩy mạnh Lý Minh Nghĩa ra.

Lý Minh Nghĩa không để ý đến bảo bối không chịu phối hợp cứ nhất quyết ngậm chặt miệng, ôn nhu nói, "Sợ cái gì, nơi này không có ai biết chúng ta. Đi thôi, ba ba mang con tới tắm suối nước nóng."

Lý Miêu một mặt "người lại trêu con" liếc nhìn bầu trời, "Ba ba, hiện tại là tháng bảy... Người dẫn con tới tắm suối nước nóng, không sợ nóng chết luôn sao?"

Lý Minh Nghĩa lại lộ ra thần bí nụ cười, vừa ôm eo cậu hướng cửa sơn trang đi vào, vừa nhỏ giọng nói, "Nơi này so với mấy cái sơn trang suối nước nóng thông thường không giống nhau, ba ba tìm thật lâu... Ở đây, một lúc nữa con sẽ thấy chỗ tốt ngay, chúng ta trước đi ăn cơm."

Lý Miêu ngờ vực liếc nhìn vẻ mặt cười gian của ba ba, trực giác của cậu nói rằng chuyến đi này bản thân sẽ bị dằn vặt rất thảm, cậu vừa nghe đến ôn tuyền liền cảm thấy sẽ không đơn giản là dành cho khách du lịch. Nghĩ tới đây, cậu không nhịn được hơi hơi trở nên hưng phấn.

Từ khi Lý Miêu nói không cần kiêng kỵ, phụ tử hai người đều đem mọi thời gian rãnh rỗi trở thành tuần trăng mật, mỗi ngày thân mật hòa hảo hận không thể sáp nhập thành một. Thân thể của Lý Minh Nghĩa cường tráng, khỏe mạnh chính là hổ lang chi niên, sau khi được cởi bỏ lệnh cấm thì mỗi ngày đều đem cậu thao khóc, nhiều lần thậm chí thao cao trào liên tục khiến cậu hôn mê bất tỉnh. Mãi đến tận một tuần gần đây, vì phải thi cuối kỳ nên ba ba sợ cậu ngủ không đủ, sợ sức khỏe không chịu được ngã bệnh nên cha con hai người đều khắc chế không làm nữa, mỗi ngày chỉ thân thân, sờ sờ một chút. Điều này khiến lòng Lý Miêu có chút ngứa ngáy khó nhịn, đặc biệt là mấy ngày nay ba ba sợ bản thân không nhịn được sẽ thao cậu, nên lúc đi ngủ cũng không cắm trong tiểu huyệt nữa, tao huyệt vì vậy mà cô quạnh thật lâu.

Lý Miêu xem như đã bị điều giáo thành thục, thân thể đặc biệt mẫn cảm, chỉ vừa nghĩ đến chuyện phát sinh tiếp sau, tiểu huyệt liền bắt đầu hưng phấn chảy nước, Lý Minh Nghĩa từng trêu ghẹo rằng mỗi khi làm tình không cần đến bôi trơn nữa, trực tiếp đề thương liền có thể thao đến hăng say.

Cậu bị ba ba ôm tiến vào phòng khách, bên trong bày trí rất tao nhã và lịch sự, cửa sổ đối diện với phía ngoài đình viện, trăm hoa đua nở khoe sắc bừng bừng. Bên trong bao sương không chỉ có phòng trà, còn có sô pha rộng rãi.

Lý Miêu nhìn cái sô pha kia hồi lâu, trong đầu liền hiện lên bộ dáng của mình khi bị ba ba đè xuống đó chơi sẽ thành dạng gì. Cậu không nhịn được đỏ mặt, cảm thấy bản thân thật sự quá dâm, chỗ nào cũng có thể nghĩ đến làm tình. Trong nhà, hầu như tất cả ngóc ngách đều lưu lại tinh dịch của hai cha con rồi. Thậm chí có lần Lý Miêu từng bị Lý Minh Nghĩa ôm lên tầng thượng của công ty thao, nhìn bên dưới đám người nho nhỏ chi chít, bản thân thì đang mở hai chân để ba ba *** dâm huyệt, trong lòng hưng phấn đến cao trào liên tục, còn lưu lại tinh dịch trên đó nữa.

Lý Minh Nghĩa thuận miệng gọi vài món, phục vụ vừa đi, liền không thể chờ đợi được nữa ôm nhi tử bắt đầu hôn môi. Lý Miêu thuận theo hé miệng, Lý Minh Nghĩa hôn bá đạo, ngậm đầu lưỡi mềm, hung mãnh quấn quít lấy cậu, càn quét miệng con trai, hút lấy nước bọt bên trong.

Một tuần chưa ăn thịt, chỉ nghe mùi thịt, hắn không cách nào nhịn được nữa. Vừa hôn vừa luồn tay thâm nhập vào bên trong áo của Lý Miêu, đùa nghịch tiểu đầu v* của cậu. Trên thân con trai còn mặc đồng phục của trường học, đồng phục tư nhân Cao trung không hề cứng nhắc như trường Công lập, mùa hè là áo sơmi cập quần soóc, thiết kế phi thường thoải mái. Lý Minh Nghĩa không cởi đồng phục ra, hắn đã sớm muốn một lần cho con trai mặc đồng phục để làm tình.

Áo sơmi màu trắng, nam sinh còn được thắt cà vạt màu lam đậm, cà vạt có ám sắc hoa văn, hắn hơi buông lỏng cà vạt, đem áo sơmi cuốn lên, ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp một đầu v* kéo, ấn rồi niết, rất nhanh liền chơi tiểu đầu v* đứng thẳng cứng rắn, lại tiếp tục thay đổi bên khác chơi.

"A... A..." Lý Miêu đã biết cách thở khi hôn môi, Lý Minh Nghĩa biến hóa góc độ hôn nhiệt tình, ngực mẫn cảm bị đùa bỡn, thân thể run lên, eo có chút nhuyễn, không nhịn được toàn bộ người đều tựa vào lồng ngực của Lý Minh Nghĩa.

Nhận ra nhi tử đã mềm nhũn, hắn nhả môi Lý Miêu ra, đầu lưỡi đang quấn quýt tách ra, kéo theo một sợi chỉ bạc thật dài. Hai mắt Lý Miêu mê ly, Lý Minh Nghĩa liếm liếm khóe miệng nước miếng chảy ra nơi khóe miệng của cậu, lại hôn cằm, khéo léo hầu kết, cuối cùng hôn lên hai hạt châu cứng rắn trước ngực Lý Miêu.

Làn da con trai trắng nõn, đầu v* cũng rất phấn nộn, gần nhất bị chơi nhiều, đầu v* biến đến đỏ au, tựa như tuyết địa nở rộ một đóa hồng mai, mỹ lệ mà gợi cảm.

"A..." Lý Miêu bị đặt lên sô pha vừa thấy, trong đầu nghĩ đúng thế. Ba ba đặt gian phòng này chắc chắn là có tâm tư muốn làm một pháo ở đây.

Ngoài cửa sổ phong cảnh tuyệt đẹp, gió ấm hơi say hoa nở sắc diễm, đại khái ai cũng không nghĩ rằng cửa sổ phía sau, có một đôi phụ tử đang loạn luân làm tình. Cao to anh tuấn phụ thân đè lên thân thể mảnh khảnh của nhi tử, ngậm trong miệng đầu nhũ vừa liếm vừa nhai, tay đưa đến mặt dưới cầm lấy tiểu Miêu, bàn tay to lớn xoa nắn tiểu Miêu đến rỉ nước. Quần soóc của Lý Miêu bị kéo đến bắp đùi, bình thường không cảm thấy chặt, vậy mà hôm nay lại thấy cái quần soóc này có chút không vừa vặn, dương v*t nhô lên trong quần lót, bị tay ba ba sờ soạng, không nhịn được thở gấp.

Ngay lúc tình triều dày đặc, lại nghe thấy cửa phòng bị gõ, phụ tử cấp tốc tách ra. Lý Miêu nhanh chóng ngồi dậy chỉnh lý quần áo, Lý Minh Nghĩa lên tiếng cho người vào, phục vụ mới vào, bắt đầu mang món ăn lên.

Lý Miêu xoay người tránh né, sợ bị phục vụ nhìn thấy cái miệng sưng đỏ của mình, hạ thân của cậu còn đang nhô thật cao, mãi đến tận khi phục vụ dọn xong món ăn đi ra ngoài, mới thở phào nhẹ nhõm, không nhịn được oán giận nói, "Ba ba, chút nữa là bị người phát hiện." Nói xong lén lút nhìn sang cửa sổ, mới thấy rèm cửa sổ cũng không kéo, không biết bên ngoài có bị ai nhìn thấy hay chưa.

"Nhìn thấy thì xảy ra chuyện gì, ta đang thân mật với bà xã của mình cũng sợ bị người khác biết hay sao?" Lý Minh Nghĩa cợt nhả sáp lại liếm quai hàm của nhi tử, dỗ nói, "Rồi rồi, đừng nóng giận, nơi này cách xa A thị, không ai nhận thức chúng ta, phục vụ ở đây miệng cũng rất chặt, sẽ không loạn nói. Tới, ăn cơm trước, nếm thử món ăn đặc sản ở đây đi."

Lý Miêu liếc nhìn giữa hai chân vẫn chưa nguôi ngoai, bĩu môi bất mãn, "Đem người ta trêu đến hứng, bản thân thì giả dạng đàng hoàng, ba ba thực sự là rất đáng ghét."

Lý Minh Nghĩa cười ha ha, đem nhi tử ôm tới đặt trên đùi, nhịn không được lại hôn lên phiếm môi của cậu, bảo bối của hắn thực sự là quá đáng yêu. Tay lại sờ đến tiểu Miêu, dưới thân động côn th*t vào mông con trai, cười nói, "Không vội vã, đợi lát nữa cho con khóc."

Lý Miêu bị đỉnh eo nhuyễn, mềm mại ừm một tiếng, không tiếp tục oán giận, ngược lại ngoan ngoãn ăn cơm, ăn cơm no mới có sức lực làm tình.

Đại khái là dự kiến sau đó sẽ có một hồi nhiệt liệt tình ái, bữa cơm này hai người ăn trong yên lặng nhưng nhanh chóng. Lý Minh Nghĩa thỉnh thoảng còn giới thiệu cho con trai mấy món ăn trên bàn, là bảng hiệu sống của sơn trang nghỉ dưỡng này.

Trong đầu Lý Miêu hoàn toàn bị chi phối bởi những hình ảnh bản thân cùng ba ba giao hợp, ậm ừ đáp vài câu cho qua.

Lý Minh Nghĩa nhìn ra được, khóe miệng khẽ nhếch, liền không nói nữa. Hai người ăn xong liền ly khai phòng khách, đi hướng về phòng gian của mình.