Năm Hoàng triều thứ mười, tiên đế đột ngột băng hà, thái tử Hoàng Liên lên ngôi khi mới mười tám tuổi.

Hoàng đế vừa đăng cơ, căn cơ còn chưa vững chắc nên bị giặc ngoài dòm ngó, nội bộ các triều thần thì lục đục.

Lúc này người đệ đệ mà Hoàng đế yêu thương nhất là hoàng tử Hoàng Ẩn Thương khi đó chỉ mới mười hai tuổi, tuy tuổi còn chưa thành niên nhưng Ẩn Thương đã tinh thông võ nghệ, cơ thể cũng xem là cường tráng hơn những người cùng tuổi khác, Ẩn Thương xung phong ra chiến trường tiêu diệt địch, chia sẻ phiền muộn với Hoàng huynh.

Lo Ẩn Thương vẫn còn nhỏ tuổi nhưng tình thế bắt buộc, hoàng đế đành miễn cưỡng đồng ý.

Tròng vòng ba tháng khi Ẩn Thương xung quân, nhờ tài trí, mưu lược và sức mạnh của mình, Ẩn Thương liên tục đưa tin tốt về hoàng thành, hoàng đế cũng có thể yên tâm xử lý nội bộ trong triều.

Lập được nhiều công lớn, Ẩn Thương là vương gia duy nhất được phong làm thân vương, được hoàng đế tin tưởng cho nắm giữ hàng vạn binh mã, dưới một người trên vạn người khi mới mười lăm tuổi.

Năm năm trôi qua, khi mới hai mươi tuổi mà danh tiếng của Thương vương đã vang khắp nơi.

Vừa tuổi trẻ lại tài cao, không biết được bao nhiêu giai nhân ngưỡng mộ, nhưng cũng nghe tới cái tên này ai cũng sởn gai ốc vì thân vương chỉ với một cái liếc mắt thì cũng khiến người ta bủn rủn chân tay.

Đã tám năm hoàng đế lên ngôi, căn cơ đã dường như vững chắc nhưng ngoài biên ải, giặc ngoài vẫn luôn càng quấy.

- Cấp báo!!!

Lạc Lâm lão tướng quân vừa tử trận.

Hoàng đế đang thượng triều nghe tin rất bất ngờ, đập tay xuống ghế đứng bật dạy.

- Chuyện là thế nào?

- Bẩm, hoàng thượng, Lạc tướng quân vì đỡ mũi tên tẩm độc cứu Thương vương nên trọng thương không qua khỏi.

Dưới triều các đại thần nghe tin đều xôn xao bàn tán.

- Lạc tướng quân là tướng giỏi nhất, đã từng phục vụ ba đời vua vậy mà!

- Đúng vậy, ông ấy cũng chỉ gần lục tuần.

- Báo!!!

- Lại có chuyện gì?

- Bẩm, hoàng thượng, phủ của Lạc tướng quân đang bị cháy lớn.

Liên tiếp là các tin không hay đến với trung thần khiến hoàng thượng đau đầu không vui.

- Mau điều động năm trăm quân, nhanh chóng đập lửa.

- Tuân lệnh!!!

Hoàng đế lấy tay xoa thái dương, lùi lại ngồi xuống với vẻ mặt mệt mỏi.

Bên dưới một đại thần bước ra bẩm tấu.

- Khởi bẩm bệ hạ, Lạc tướng quân vô phúc vừa tử trận, phủ lại vô duyên bốc cháy, ông ấy có một đứa con gái duy nhất nay không nơi nương tựa mong bệ hạ đứng ra an bài.

Người bẩm tấu là Đông thượng thư, là một người bạn tâm giao của Lạc tướng quân.

Trong lúc hoàng thượng đang suy nghĩ, Đông thượng thư lại tiếp lời.

- Khởi bẩm hoàng thượng, Lạc Dao con gái Lạc tướng vừa hay lại bằng tuổi của Thương thân vương, chi bằng người hãy!

Đoán được ý của Đông thượng thư, nhưng hoàng thượng thừa biết tính cách của Ẩn Thương như thế nào nên đã đưa tay lên ra hiệu ngắt lời.

- Trẫm hiểu ý của khanh, trẫm cũng đang suy nghĩ đến việc này nhưng hãy đợi khi Ẩn Thương trở về ta sẽ bàn bạc với đệ ấy.

Trước mắt ta phong Lạc Dao làm quận chúa, sẽ tạm thời chuyển đến ở Tề phủ (phủ của Hạ tể tướng) trong khi đợi Lạc phủ sửa sang lại.

Tại Lạc phủ, Lạc Dao thoát khỏi đám cháy, lại nghe tin dữ từ chiến trường báo tới khiến Lạc Dao như sụp đổ, trong một đêm mà cô liên tục phải chịu đả kích tinh thần khiến cô phải ngất đi.

Khi còn sống Lạc tướng quân không hề chỉ dạy cho Lạc Dao võ công.

Bởi vì nàng là một đứa trẻ sinh non nên thân thể yếu ớt hơn người bình thường, nàng lại là đứa con gái độc nhất, nên Lạc tướng vô cùng yêu thương.

Nhưng Lạc Dao là người thông minh, hiểu chuyện, là con gái của tướng quân thì khó tránh khỏi có nhiều kẻ thù, nên nàng đã lọc lõm võ công mỗi khi lén nhìn phụ thân luyện võ, phòng khi có bất trắc xảy ra thì nàng cũng không là gánh nặng cho phụ thân mình.

Trước mặt mọi người Lạc Dao vẫn là một cô gái khuê các yếu đuối, hiền thục, nhưng nàng luôn luyện võ hằng đêm và rèn luyện thân thể.

Tuy không thể nói là võ công cao cường nhưng với chút võ công đó cũng khiến nàng đủ đối phó khi gặp bất trắc.

.