Hai người không làm loạn ở trong công ty, mà cùng đi đến cửa tiệm bánh ngọt dưới lầu.

Lạc Nhất Ngôn đẩy thực đơn cho Lục Kiều Vi, nói: "Em nhìn xem muốn ăn gì, anh nhớ lúc em mới đến công ty, đặc biệt thích món này."

"Đừng nhìn lại quá khứ, tôi không thích ăn." Lục Kiều Vi cúi đầu lấy điện thoại di động ra, do dự có nên gửi định vị cho Văn Cẩn Ngôn hay không, bảo hồ ly tinh đi qua đây, để nàng biết thế nào là tra nam, thuận tiện cảm nhận đôi mắt của chính mình bị mù ở mức độ nào.

Cô cắn môi gửi một tin nhắn qua: 【 Muốn đi ăn cùng nhau không? 】

Một giây sau, bên kia trả lời: 【 Muốn. 】

Lục Kiều Vi hơi sững sờ, vừa chuẩn bị gửi định vị, thì có một khối tuyết Mị Nương đưa đến bên miệng của cô, sau đó ngẩng đầu lên liền đối diện với ánh mắt thâm tình của Lạc Nhất Ngôn, cô sợ đến mức muốn chưởng một cái cho rớt:

"Anh muốn làm gì, đừng có giả vờ, ở đây không có người trong công ty thưởng thức kỹ năng diễn xuất của anh. Chúng ta nhanh chóng đem chuyện này nói cho rõ ràng, về sau hảo tụ hảo tán. "

Thanh âm của Lục Kiều Vi rất lớn, những thực khách xung quanh đang nhìn chằm chằm vào họ.

Lạc Nhất Ngôn thở dài: "Anh thật sự không có ngoại tình, cho đến bây giờ anh vẫn luôn chỉ có em, chỉ có một mình em."

Ba phần chân tình, bảy phần ủy khuất.

Lục Kiều Vi kiềm chế cơn tức giận: "Anh thật sự không cho rằng tôi chỉ nói ngoài miệng thôi sao? Sẽ không có bằng chứng sao? Tôi không ngại nói cho anh biết, tôi đã lưu lại toàn bộ cuộc trò chuyện của anh, ghi màn hình. Anh còn muốn giả bộ với tôi nữa không?" "

Lạc Nhất Ngôn sửng sốt.

"Những gì cần nói, tôi cũng đã nói xong rồi, chúng ta hảo tụ hảo tán, cũng không ai khiến ai khó coi. Anh muốn yêu ai, muốn ở bên cạnh ai, điều đó không còn liên quan đến tôi." Lục Kiều Vi nói: "Chuyện tình cảm không cần phải nói nữa, nói chuyện nhà ở đi."

Trong hai năm qua, Hoa thị đã được nâng cấp trở thành một đô thị loai 1, giá nhà đất cũng tăng lên. Khi ấy bọn họ đã nhanh chóng thanh toán một khoản gần 100 vạn. Bây giờ khu vực này đang phát triển, giá nhà ở cũng đã tăng lên rất nhiều. Bây giờ bán lại nó tuyệt đối sẽ không mất tiền.

Đương nhiên nếu bán trễ thêm một chút nữa, sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, Lạc Nhất Ngôn vẫn luôn níu kéo không chịu bán, phần lớn cũng là vì nguyên nhân này, anh ta nói:

"Bán cũng được, nhưng Vi Vi, chúng ta nên làm một hợp đồng tinh thần."

"Anh có ý gì?"

Lạc Nhất Ngôn nói một cách nghiêm túc: "Anh không muốn bán, nhưng em một hai đòi phải bán, nếu trung gian có tổn thất, em cũng nên bỏ tiền ra để bù đúng không?"

"Nếu bây giờ bán lại, khoản vay mua nhà trong mấy tháng qua chắc chắn như ném đá trên sông. Anh tính ra tổng cộng là 5 vạn 7, em có nguyện ý trả không? "

Mẹ nó, cái tên tra nam này.

Lục Kiều Vi đã phát hoả đến đỉnh điểm, không hổ danh là một nhân tài của bộ phận tài chính.

Cô đứng dậy nói: "An đừng có mơ, nếu anh không muốn bán, vậy thì anh tiếp tục trả khoản vay mua nhà đi, dù sao một xu tôi cũng không trả."

"Vi Vi." Lạc Nhất Ngôn gọi cô một tiếng, đẩy mắt kính trên mũi: "Còn một cách khác, nếu em không muốn trả khoản vay mua nhà, về sau anh có thể tự trả. Nhưng tiền đặt cọc lúc trước em đừng đòi lại là được."

Lục Kiều Vi bình tĩnh ngẩng đầu nhìn anh ta. Sau nửa phút, nước trái cây trên bàn đã bị hất hết vào mặt của anh ta: "Anh tỉnh lại chưa?"

Nước trái cây chảy xuôi trên mặt anh ta, nhưng vẫn không thể làm dịu cơn giận của Lục Kiều Vi, cho nên cô lấy một ly khác tiếp tục hất qua. Nếu không phải vì đông người, làm loạn lên khó coi, thì cô nhất định đã tháo giày cao gót ra vả vào mặt anh ta.

Toàn bộ quá trình nói chuyện chỉ kéo dài trong mười phút, khi Lục Kiều Vi bước ra thì điện thoại tích tắc vang lên, Văn Cẩn Ngôn nhắn lại rất nhiều tin nhắn cho cô, còn có gọi điện thoại.

Văn Cẩn Ngôn: 【 Em đã chuẩn bị xong. 】

Văn Cẩn Ngôn: 【 Địa chỉ ở đâu? 】

【 Nhà hàng gần công ty của chị không tồi. 】

【 Nhà thiết kế Lục? Em đến tìm chị ăn cùng được không? 】

Lục Kiều Vi chế giễu trả lời: 【 Gấp gáp như vậy, nóng lòng 'thượng vị' sao? 】

Gửi qua nửa ngày cũng không thấy trả lời, Lục Kiều Vi nghĩ rằng cô đã chọc trúng tâm tư của hồ ly tinh, chắc là hồ ly tinh cảm thấy hổ thẹn, ngượng ngùng khi đối mặt với cô.

Cho đến khi cô trở lại công ty, thì nghe được tiếng thông báo của điện thoại.

Văn Cẩn Ngôn: 【 Có một chút, haizz, không thể đợi được. 】

Chết tiệt!

Thật không biết xấu hổ!

......

Cả ngày hôm đó, Lục Kiều Vi đều nghe mọi người bàn tán về cô, đơn giản là nói chuyện giữa cô và Lạc Nhất Ngôn, giám đốc nhân sự cũng đã đến đây một lần, trong lời nói có ý bảo cô không được đem chuyện cá nhân vào trong công ty.

Lời nói có chút khó nghe, Lục Kiều Vi chịu đựng xúc động muốn mắng nàng, giám đốc nhân sự này có chỗ dựa là VP, ở công ty có quyền rất lớn.

Lục Kiều Vi lúc mới đến công ty thì đã bị nàng nhắm vào, sau này vẫn là Khúc Thanh Trúc ra mặt áp nàng, nàng mới không dám làm bậy, Lục Kiềm mỉm cười nói: "Cô đến giúp Lạc Nhất Ngôn cái gì, tôi đang bắt tiểu tam, cô không muốn tránh ra sao? "

Nói xong Lục Kiều Vi liền rời đi, cô ngồi vào bàn làm việc nghịch điện thoại di động, phân loại tất cả những thứ cô đã chụp được trên điện thoại di động của Lạc Nhất Ngôn, sau đó đóng gói và nén nó lại.

Sau khi làm xong, Lục Kiều Vi nhìn thấy một hoạt động trên vòng bạn bè.

【Kiêm chức: Bản thân am hiểu giải quyết các vấn đề tình cảm và các vấn đề tranh chấp tài sản, đồng thời am hiểu giải quyết các tranh chấp bất động sản. Một giờ 50 tệ, bạn có thể chia sẻ một cách thoải mái, kể từ đây nói lời tạm biệt với tra nam mà không cần phải lo lắng về sau. Tư vấn miễn phí, nếu không thành công bạn sẽ được hoàn lại toàn bộ tiền........xin các lão bản cho một chút mặt mũi.jpg]

Sơ yếu lý lịch của cô ấy cũng đã được thêm vào ở cuối cùng, nhìn rất chuyên nghiệp. Một người đã tốt nghiệp ở trường đại học có tiếng của Hoa Kỳ, mà có cái giá này thật sự quá rẻ.

Lục Kiều Vi có một chút tâm động.

Cô không nhớ rõ người này là ai, khi truy cập vào tường cá nhân của đối phương, mới phát hiện ra rằng đó là pháp vụ của DMD.

Lần trước ký hợp đồng ở nhà của Văn Cẩn Ngôn, cô nhớ rõ người tóc ngắn kia, ăn mặc sang trọng, tính cách lạnh lùng, không ngờ lại thấy một nhân tài như vậy đi tìm việc làm thêm trong giới 'Kiêm chức'   (tức là group tìm việc làm thêm), thậm chí so với cô còn muốn thảm hơn.

Lục Kiều Vi có chút đồng cảm, xem ra mặc dù ở địa vị nào cũng đều có phiền não của riêng mình. Cô bình luận ở bên dưới: 【 Mọi chuyện rồi sẽ tốt hơn, cố lên a. Ôm cô một cái. 】

Sợ không thể an ủi được người khác, cho nên cô gửi một loạt hoa hồng.

Sau khi bình luận xong, Lục Kiều Vi đến văn phòng giám đốc để đưa văn kiện, sau khi trở ra thì phát hiện cô nàng pháp vụ kia đã xóa bình luận của cô, một động thái trả lời lại cũng không có.

Chẳng lẽ là cô nói sai rồi sao? Lục Kiều Vi suy nghĩ một lúc, tự hỏi chắc là cô nàng pháp vụ đã tìm được khách hàng, cho nên cô cũng không suy nghĩ đến nữa.

Thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan tầm, điện thoại lại rung lên một tiếng, là tin nhắn của Văn Cẩn Ngôn gửi đến, hôm nay hồ ly tinh thật sự rất xao động, cô còn chưa kịp gọi điện thoại tìm nàng để vạch mặt tra nam, thì nàng đã liên tục quấy rầy cô.

Lục Kiều Vi liền nhịn không được, gằn giọng gõ chữ:【 Không thấy tôi cúp điện thoại à? Cúp điện thoại chính là không muốn nói chuyện với cô, hiểu không? 】

Mấy ngày này cô hợp tác với DMD rất thuận lợi, thỉnh thoảng cô sẽ trò chuyện với Văn Cẩn Ngôn hai câu, nhưng tầm nhìn của Văn Cẩn Ngôn thật sự không dám nói là tốt.

Làm cô hận rèn sắt không thành thép!

【 Cô có biết tên tra nam mà cô thích chính là loại rác rưởi gì không! Cô không biết điều kiện của mình rất tốt sao? Phàm là đôi mắt nhìn xa trông rộng, hiện tại cũng không phải độc thân! Cầu thượng đế phù hộ cho cô, hãy ban một cơn mưa lớn để tẩy sáng đôi mắt của cô! ]

Sau khi nói xong, nghĩ đến tầm nhìn của mình cũng chẳng ra gì, nói cho Văn Cẩn Ngôn nghe cũng như đang nói với chính mình, cô thu hồi lại tin nhắn.

Văn Cẩn Ngôn trả lời trong vài giây.

Văn Cẩn Ngôn: 【 Em đều nhìn thấy được. 】

【 Em không cảm thấy mình thích loại rác rưởi này. 】

Lục Kiều Vi ném điện thoại sang một bên, lấy ngón tay nhéo xương mũi.

Vài phút sau, điện thoại lại leng keng vang lên, Văn Cẩn Ngôn lại gửi thêm vài tin nhắn: 【 Em cảm thấy người em thích là một thiên sứ.】

Giờ này mà còn nói sảng.

Lục Kiều Vi: 【Tôi nghĩ người cô thích chính là cái này [béo phệ.jpg]】

Sau khi gửi xong tin nhắn, thấy Khúc Thanh Trúc từ văn phòng đi ra, cô gửi thêm một câu.

【Buổi tối đừng gửi tin nhắn quấy rầy tôi, hôm nay tôi sẽ đến nhà bạn của tôi, cùng ngủ với cậu ấy. 】

Văn Cẩn Ngôn: 【 Cùng nhau ngủ? 】

Lục Kiều Vi không muốn trả lời nàng.

Văn Cẩn Ngôn lại gửi: 【 Chị ở yên đó, đừng nhúc nhích. 】

Lục Kiều Vi: 【? 】

Văn Cẩn Ngôn: 【 Em đến tìm chị. 】