"Tống Thanh Ca thiếu chút nữa tức đến choáng váng.

Cô chưa từng thấy phục vụ nào lại lên mặt như vậy, bản lĩnh đổi trắng thay đen, quả thực khiến người ta giận sôi......

“Khôn thiếu, chúng ta không cần để ý tới loại người không có tố chất này, đến đây, ngài ngồi ở đây." Hồ Phỉ Phỉ liếc mắt quyến rũ người thanh niên.

Người thanh niên vốn không chú ý Tống Thanh Ca, nhưng sau khi liếc mắt nhìn thấy Tống Thanh Ca ánh mắt hắn sáng lên.

“Ơ, cô gái này thật xinh đẹp.”

Hắn nhìn về phía Tống Thanh Ca, nghiền ngẫm cười cười: "Mỹ nữ, cô đang cần rút tiền gấp phải không?”

"Tống Thanh Ca sửng sốt. Không nghĩ tới, người này lại hiểu đạo lý như vậy. “Vậy, cám ơn ngài. Tôi thật sự đang có việc gấp.”

“Không sao, mời." Người thanh niên tuổi khóe miệng giương lên, đáy mắt xẹt qua một tia hài hước.

Tống Thanh Ga bởi vì sốt ruột rút tiền, liền đi tới cửa sổ, ngồi xuống, chuẩn bị lấy thẻ Tô Trường Phong đưa cho cô ra.

Nhưng mà, vừa lúc này.

Một bàn tay to, đột nhiên đặt ở trên đùi Tống Thanh Ca, hơn nữa còn không ngừng vuốt v e......

“Anh làm gì vậy! "Tống Thanh Ca xoạt một cái đứng lên, đẩy tay người thanh niên ra.

Người thanh niên tà mị cười cười, "Phản ứng mạnh như vậy làm gì.”

"Tôi cho cô chen ngang, cô cho tôi sờ, đây không phải là chuyện rất công bằng sao?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Thanh Ca đỏ bừng: "Vô sỉ!”

Người thanh niên cười hắc hắc, "Tôi vô sỉ thì sao? Quách Khôn tôi thích phụ nữ, muốn thế nào thì thế ấy.”

Nói xong, tay phải của hẳn đưa về phía mông Tống Thanh ca.

“Lưu manh, cút ngay" Tống Thanh Ca đẩy hăn ra, sợ tới mức liên tục lui về phía sau.

Người thanh niên không để ý, bùm một tiếng, ngã trên mặt đất.

Ôi!

Hản nhe răng trợn mắt hít vào một hơi, kêu to một tiếng.

““Khôn thiếu, ngài không sao chứ?" Hồ Phỉ Phỉ vội vàng đi qua, nâng hắn dậy, nhân cơ hội áp sát người vào hăn ta.

Quách Khôn lại không có thời gian để ý tới dáng vẻ câu dẫn của Hồ Phi Phi, hắn tức giận đi tới trước mặt Tống Thanh Ca trước mặt: "Mụ đàn bà chết tiệt, cô dám đẩy tôi?"

“Biết Quách Khôn tôi là ai không?”

"Tống Thanh Ca lạnh lùng nói: "Mặc kệ anh là ai, đều xin anh học cách tôn trọng người khác.”

“Tôn trọng người khác?"

Quách Khôn cười lạnh một tiếng.

Đột nhiên.

Hắn giơ tay lên.

Bốp!

Một bạt tai, tát vào mặt Tống Thanh Catl

“Lão tử không chỉ muốn sờ cô, còn muốn đánh cô! cô có thể làm gì tôi?”

Trên mặt Tống Thanh Ca, trong chốc lát để lại năm dấu tay.

Chuyện gì xảy ra?

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bụng phệ đi tới.

Nhìn thấy người đàn ông, Hồ Phi Phỉ tức chạy đến nghênh đón.

“Giám đốc Tạ, vừa rồi người phụ nữ này gây chuyện, còn đẩy Khôn thiếu ngã” Hồ Phi Phỉ bắt đầu cáo trạng.