Dù sao, lúc trước tập đoàn Trường Ca bị cướp đi trên tay cô. Cô cảm thấy bản thân có lỗi với hẳn ta.
"Tống Thế Minh và Tưởng Lệ đều nhíu mày.
"Thanh Ca, đăng ký công ty mậu dịch cần bao nhiêu tiền?"
"Tống Thanh Ca nói: "Công ty mậu dịch là công ty xuất nhập khẩu, cần năm mươi vạn.”
“.... Năm mươi vạn? Nhiều như vậy?”
Vẻ mặt Tống Thế Minh và Tưởng Lệ đều u ám.
Người một nhà bọn họ mấy năm nay căn bản không kiếm được tiền, người đi làm công ở công xưởng người thì mở quán mì, nhiều lắm cũng đủ nuôi sống chính mình.
Năm mươi vạn, đây là một khoản tiền rất lớn.
Tống Thanh Ca nói: "Ba mẹ, số tiền này con tự nghĩ cách, không cần ba mẹ quan tâm. Nhưng bên Tống gia, con chắc
chăn sẽ không trở về.”
"Thấy Tống Thanh Ca rất quyết liệt, Tống Thế Minh và Tưởng Lệ không khuyên nữa.
Bọn họ đương nhiên cũng biết, lão phu nhân đưa ra bốn yêu cầu là quá đáng vô cùng, đã không cho bọn họ con đường nào để lui.
"Tống Thế Minh thở dài: "Thanh Ca, mở công ty không đơn giản như vậy. Cho dù con mượn được năm mươi vạn, sau này
còn có vô số khó khăn đang chờ con.”
Ánh mắt Tống Thanh Ca kiên quyết: "Cho dù phía trước là núi đao biển lửa, con cũng muốn thử một lần”
Ngày hôm sau. Sáng sớm, Tống Thanh Ca đã ra ngoài.
Nếu đã quyết định mở công ty, cô phải hành động ngay bây giờ.
Bước đầu tiên, là phải mượn được năm mươi vạn.
Nhưng mà sáu năm qua, bởi vì cô đắc tội Triệu gia, đồng thời lại bị đuổi ra khỏi Tống gia, bạn bè của Tống Thanh Ca đã sớm không còn lui tới.
Đầu tiên, Tống Thanh Ca gọi điện thoại cho một người bạn mở thẩm mỹ viện. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm: truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
Người bạn này lúc trước mở thẩm mỹ viện thiếu tiền, "Tống Thanh Ca cho cô ta mượn ba mươi vạn, kéo dài hơn hai năm mới trả, hơn nữa một đồng lãi cô cũng không lấy
Nhưng mà, sau khi nhận được điện thoại của Tống Thanh Ca, cô ta không chỉ không nhớ tình cũ, còn nói móc đả kích Tống Thanh Ca một phen, Tống Thanh Ca tức giận trực tiếp cúp điện thoại.
Sau đó, Tống Thanh Ca lại đi tìm mấy người bạn cũ, đều bị lấy đủ loại cớ để cự tuyệt.
Chạy ở bên ngoài cho tới trưa, một xu cũng không mượn được, còn bị ăn tức vào người.
Trở lại nhà cũ, thể xác và tinh thần Tống Thanh Ca mệt mỏi ngồi ở trên ghế, lâm vào trâm tư.
Quyết định mở công ty này, chẳng lẽ thật sự sai lầm sao?
“Thanh Ca, em về rồi à?" Tô Trường Phong đi tới, bưng tới một đ ĩa hoa quả đã cắt sẵn, đặt ở trước mặt cô.
“Ừ”" Tống Thanh Ca gật gật đầu, không nói nhiều.
Tô Trường Phong cười cười, đưa một tấm thẻ hoa văn màu đen cho cô.
“Hả? Có ý gì?" Tống Thanh Ca nghỉ hoặc nhìn anh.
Tô Trường Phong nói: "Tiền trong này, đủ cho em mở. công ty.”
Tống Thanh Ca nói: "Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”