Thử nghĩ xem nếu một con người bình thường uống máu của Pit Lord có nồng độ nguyên chất bảy mươi phần trăm thì sẽ trở nên thế nào?
Thân hình trở nên to lớn cường tráng, các năng lực đều phá vỡ giới hạn của loài người, toàn thân có đầy các hoa văn sọc xanh lục do bị năng lượng Fel xâm thực, móng tay và răng đều biến thành như của dã thú, trên cánh tay, cùi chỏ, đầu gối và sống lưng đều mọc ra các gai xương sắc nhọn, đây đều là những điều có thể nhìn thấy trước.
Bởi vì thủ hạ của Whitehall là Romm sau khi uống máu có độ nguyên chất năm mươi phần trăm là đã hóa thành thế này rồi. Nếu được cường hóa do uống máu bảy mươi phần trăm thì ngoài việc chiều cao tăng thêm mười xen-ti-mét ra thì vẻ ngoài cũng sẽ không khác biệt gì mấy.
Còn về sự khác biệt bên trong thì sức mạnh sẽ càng mạnh hơn, dù gì độ nguyên chất cũng hơn hai mươi phần trăm mà. Nhưng cái giá phải trả sẽ càng cao, đó là tuổi thọ rút ngắn lại chỉ còn một tháng, thật sự trở thành một sản phẩm chỉ dùng một lần.
Về mặt tính cách thì không chỉ đơn giản là trở nên hung hăng nóng tính hơn, mà sẽ còn bạo lực và tàn nhẫn hơn cả một Pit Lord thật sự, bởi vì tuy Pit Lord khá thô lỗ hung bạo, nhưng dù gì cũng vẫn còn lí trí, có thể nói chuyện được, nhưng nếu đổi lại là con người thì lí trí của họ sẽ bị năng lượng Fel nồng độ cao quét sạch, chỉ còn lại một ham muốn giết chóc và phá hoại thuần túy.
Còn một điều nữa chính là, nếu họ đối diện với những người như Warlock, Demon Hunter hay Hunter thì sẽ bị phát hiện ra rằng ngay cả chủng tộc cũng sẽ thay đổi, từ một sinh vật loài người bị biến thành Demon.
Sau khi bị năng lượng Fel xâm nhập vào ở một mức độ nhất định thì trên lý thuyết bất kỳ sinh vật nào, đặc biệt là sinh vật có máu thịt, đều cũng sẽ bị hóa thành Demon, cũng như những người Eredar ở Argus đã hoàn toàn hóa thành Demon, và những người chuyên sử dụng Fel như Warlock và Demon Hunter cũng có khả năng tạm thời hóa thành hình dạng Demon trong một thời gian ngắn.
Mà cơ thể của con người ở Trái Đất thì cũng khá giống với cơ thể của Orc ở Draenor, cho nên sau khi uống máu của Pit Lord có độ nguyên chất bảy mươi phần trăm thì chủng tộc của họ đương nhiên cũng sẽ có thay đổi, từ loài người sẽ hóa thành Demon.
Nhưng việc biến đổi này với Evanson là một việc tốt, bởi vì đối với một Warlock mà nói thì việc nô dịch Demon chính là một công việc chuyên nghiệp, Warlock sẽ sử dụng các phép thuật và nghi thức đặc biệt để biến một số Demon không mạnh lắm thành nô dịch của mình.
Sau khi Evanson dùng Demonic Circle (Trận Pháp Ác Ma) để đến được sa mạc Afghanistan thì đã dễ dàng hạ gục một đội tìm kiếm gồm năm người của tổ chức khủng bố đã bắt cóc Tony Stark, quá trình như thế nào thì cũng không có gì bất ngờ lắm.
“Mày là ai? Sao lại xuất hiện ở đây?” Đội trưởng đội tìm kiếm lớn tiếng hỏi bằng tiếng Pashtun. Trong giọng nói của hắn có một chút sợ sệt, bởi vì sự xuất hiện của Evanson quá đột ngột, hơn nữa một người với kiểu ăn mặc như đang ở nhà thế kia thật sự không nên xuất hiện ở ngay giữa sa mạc, mà lại còn là lúc tờ mờ sáng, nhiệt độ sa mạc đang gần như bằng không nữa.
“Tôi chả hiểu gì cả, anh nói lại xem.” Evanson không phải chuyên gia ngôn ngữ, cũng chưa từng học tiếng Pashtun: “Nhưng tôi cũng đoán sơ được anh vừa mới nói gì.”
“Tôi chính là chủ nhân mới của các anh, tôi sẽ ban cho các anh sức mạnh lớn, nhưng cái giá phải trả là các anh phải giúp tôi làm một việc.” Evanson dùng tiếng Anh để nói ra một câu nói mang đầy vẻ tự cao tự đại.
“Một thằng nhóc lai lịch không rõ, cứ giết nó đi cho rồi.” Tên đội trưởng tiếp tục dùng tiếng Pashtun nói với đồng đội bên cạnh mình, chúng cũng không hiểu tiếng Anh, nhưng đối phương đã không phải là Tony Stark mà chúng muốn tìm, hơn nữa lại còn để lộ ra hành tung của chúng, cộng thêm việc tuôn ra một tràng tiếng Anh nữa, tốt nhất là giết đi.
“Đứng yên đấy, không được động đậy.” Tên đội trưởng giơ khẩu súng AK47 trong tay chĩa thẳng vào Evanson.
“Hừ, đúng là chẳng có phong độ, Howl of Terror (Tiếng Hú Đáng Sợ).” Evanson liếc nhìn chúng rồi mở miệng thổi ra một tiếng hú không có âm thanh, xung quanh anh như nổi lên một trân gió nhẹ, trận gió từ người anh dần dần tỏa ra, nhẹ nhàng thổi tung lớp cát dưới mặt đất, bao bọc lấy tất cả mọi người.
Còn đám người của đội tìm kiếm, bao gồm cả tên đội trưởng đang chĩa súng đều đứng ngây ra tại chỗ, gương mặt của chúng từ sợ hãi đột nhiên trở nên nhăn nhó, liên tục phát ra những tiếng kêu gào đáng sợ, sau đó toàn thân run rẩy ngã lăn ra đất, không kiềm được mà sùi bọt mép, thậm chí tè ra quần.
Howl of Terror vốn là một phép thuật nguyền rủa phạm vi lớn, có tác dụng dùng lực tinh thần đặc biệt của Warlock để khiến kẻ địch hoảng sợ mà bỏ chạy, tạo cơ hội cho Warlock tấn công hoặc bỏ chạy, đương nhiên đối với những người có tinh thần cực kỳ kiên định thì phép thuật này chỉ khiến họ ngây ra trong chốc lát mà thôi.
Tiếc là, con người bình thường thì không những cơ thể yếu ớt mà lực tinh thần lại càng dễ bị đánh bại, thế nên sau khi họ trúng phải đòn Howl of Terror này thì đừng nói là chống lại được, mà ngay cả việc hoảng loạn bỏ chạy cũng không làm được, lập tức bị dọa sợ đến tê liệt.
Nhưng mà bị tê liệt tại chỗ cũng tốt, đỡ mất công Evanson phải đi bắt từng tên một lại. Anh lấy năm bình đựng máu Pit Lord, định đi đến đổ vào miệng chúng, nhưng nhìn bộ dạng sùi bọt mép tè ra quần của chúng thì đột nhiên dừng lại: “Trời ạ, đúng là gớm ghiếc quá.”
Evanson quá gớm ghiếc trước đống lộn xộn mà đám người này thải ra, vốn định đổ máu vào mồm chúng giờ lại cảm thấy không làm được, trong lúc đang loay hoay khó xử chợt nảy ra một ý.
Tách một phát, Evanson búng tay, dưới chân anh lập tức xuất hiện một trận pháp huyền ảo màu tím, từ trận pháp tỏa ra một ánh sáng màu tím, sau đó tụ lại trên một khối lập phương cũng có màu tím ở trên đỉnh đầu của Evanson.
“Hà hà… ta… đến từ không gian… Nether.” Sau khi thi triển phép thuật được khoảng hai giây thì một sinh vật to lớn màu xanh lam đột nhiên xuất hiện bên cạnh Evanson. Sinh vật này nhìn tương tự như thần đèn của Aladdin, không có chân mà thay vào đó là một đám sương mờ mờ, nửa phần thân trên to lớn của hắn có hai cánh tay thô ráp, mỗi cánh tay lại có đeo những chiếc vòng có phù văn phép thuật. Trên mặt hắn không có lỗ mũi, chỉ có cái miệng và cặp mắt, mà cặp mắt thì lại tỏa ra ánh sáng xanh rực như đèn huỳnh quang.
“Domen, mau đến cạy miệng của chúng ra, nhớ nhẹ nhàng thôi, đừng có làm nát đầu của chúng đấy.” Sinh vật ấy không ai khác chính là Voidwalker Domen, hình dạng chàng béo thường ngày chỉ là lớp ngụy trang, đây mới là dáng vẻ thật của anh ta.
Nghe được mệnh lệnh của Evanson, Domen liền đáp: “Ta đến từ không gian Nether.” Anh ta có vẻ chỉ nói được mỗi câu đó, nhưng động tác của anh ta thì lại không hề chậm chạp, lập tức bay đến bên cạnh một người của đội tìm kiếm, đưa tay nắm lấy cằm của hắn rồi kéo xuống.
“Chà… có vẻ rất đau.” Evanson đứng gần đó nghe thấy tiếng rắc rắc rất rõ ràng, cũng bất giác đưa tay lên xoa cằm của mình, Domen có vẻ đã bẻ gãy luôn cằm của cái tên đó rồi.
Evanson cầm bình máu rồi trút cả bình vào mồm hắn, sau đó Domen liền ném tên đó sang một bên, cứ thế Evanson và Domen lần lượt đổ các bình máu vào mồm bốn tên còn lại, rồi đứng sang một bên chờ bọn chúng được tăng cường xong.
“Demon sao? Quả là một bất ngờ thú vị, thế này thì càng tiện lợi hơn nữa.” Evanson sau khi nhìn bọn chúng giãy giụa biến hình xong lại hóa thành Demon thì cảm thấy rất vui, sau đó chỉ cần dùng phép thuật Warlock để biến bọn chúng thành nô dịch.
Những Demon vừa mới chuyển hóa xong không hề còn một chút lí trí này làm sao có thể kháng cự được phép thuật của Warlock? Hơn nữa mệnh lệnh của Evanson lại chính là việc mà trong lòng chúng khát khao nhất.
“Hủy diệt sinh mạng, hủy diệt tất cả!!!”