Murs Huck bị bắt lấy cổ áo, cảm giác tiếng gió bên tai như đang gào thét, hiển nhiên là tốc độ di chuyển rất nhanh. Vô cùng may mắn chính là cái tên gia hỏa cứu mình này không có ý định đi quá xa, cuối cùng thì trước khi chính mình bị cổ áo siết chết thì đã đem mình ném ra.
Bởi vì vừa rồi bị thiếu dưỡng khí, trước tiên hắn ta nằm rạp trên mặt đất, miệng lớn thở hổn hển mấy hơi thở, lúc này mới phát hiện nơi đây đã là biên giới của chiến trường, cái bộ xương khô rực lửa kia tựa hồ cùng không có chú ý tới nơi đây. Hắn ta lung la lung lay từ dưới đất đứng lên, xoay người sang chỗ khác, muốn nhìn xem cái tên gia hỏa đem mình mang ra ngoài này đến tột cùng là thần thánh phương nào.
Thế nhưng hắn chỉ nhìn thấy được một đôi con ngươi màu đỏ tươi, những thứ khác trên gương mặt của đối phương đều bị bóng râm của cái mũ bao phủ, trong tay chống một cái pháp trượng đầu lâu, phía sau lưng còn có một con tuấn mã bằng lửa, trên đầu cùng trên cổ lần lượt mọc ra hai cái sừng, áo khoác dài mặc trên người giống như một Vu Sư, chỉ có điều là cái này trường bào này không có tay áo.
Cơ bắp trên mặt Murs Huck có chút run rẩy, bản thân đã ý thức được rằng có khả năng là chính mình đang đối mặt với một Vu Sư thực sự. Trước không nói đến cái con tuấn mã đáng sợ kia, chỉ nơi đến việc hắn dám ở trong đêm tối gần đông chí của Đông Âu cởi bỏ đi hai cánh tay áo nữa thì nhất định không phải là người bình thường. Hơn nữa cái tên này còn có chút gì đó nhìn quen mắt
Hắn đột nhiên nghĩ đến, tên Carrigan kia lúc trước có nói là muốn đối phó với hai người, cái bộ xương khô rực lửa kia là một, vậy chẳng lẽ người còn lại chính là cái vị trước mắt này?
Nghĩ tới đây, Murs Huck cảm thấy càng lạnh buốt hơn. Nhưng mà cuối cùng hắn cũng rút ra một trùm súng ống đạn dược, có thể có được địa vị hôm nay, không phải chỉ là dựa vào sự thô bạo, mà còn có cả tâm tư linh hoạt nữa. Hắn nghĩ rằng, nếu như đối phương đã cứu mình ra, vậy thì nhất định có thể chứng minh bản thân mình có giá trị đối với hắn, ít nhất có thể tạm thời giữ được tính mạng.
Evanson lại không có vội vã để ý tới Murs Huck, mà là nhìn về phía Ghost Rider đang điều khiển mấy cái máy móc khai thác đá để chà đạp cái đám lính đánh thuê kia: "Cố ý tránh chỗ này của ta sao?... Hừ hừ."
"Murs Huckleberry, tính mạng của ngươi đã không còn thuộc về chính ngươi nữa rồi." Evanson nói đến đây, đột nhiên thò tay ra bắt được cánh tay trái của Murs Huck.
"A..." Lập tức từ miệng của Murs Huck liên tiếp phát ra những tiếng kêu thảm thiết, hắn ta trơ mắt nhìn cánh tay trái của mình chậm rãi khô quắt lại, chỉ còn lại có một cái bao da vàng như nến bao trùm lên xương cốt, tựa như một cỗ xác khô bị gió hong đến khô héo lại. Xong rồi, đối phương không phải là tới cứu mình, nhất định là một người châu Âu có thù oán với mình đây mà, muốn phải từ từ đem mình hành hạ cho đến chết.
Evanson vừa để tay xuống, hắn ta lập tức liền ôm lấy cánh tay trái không ngừng run rẩy trên mặt đất, trên mặt thì mồ hôi đầm đìa, trong miệng còn không ngừng phát ra những tiếng hừ hừ, thống khổ cực lớn trên thân thể cùng với tâm hồn sợ hãi, đã sắp khiến cho hắn xong rồi: "Ngươi là ai? Ngươi muốn như thế nào? Van cầu ngươi bỏ qua cho ta đi. Ta còn có một đứa con gái..."
"Yên tâm... Yên tâm... Ngươi bây giờ còn chưa chết được đâu." Evanson cúi người, mắt nhìn xuống Murs Huck, đem cái cánh tay trái đã sớm mất đi khả năng vận động của đối phương nhấc lên rồi lại nhấc lên, đây cũng khiến cho Murs Huck lại phát ra mộ chuỗi tiếng kêu thảm thiết nữa.
Evanson sử dụng ngữ khí thoải mái lại mang theo cả ý tứ tàn nhẫn nói: "Loại hiện tượng này cần phải qua một tháng mới có thể lan tràn đến toàn thân của ngươi, lúc đó ngươi mới chậm rãi chết đi từng chút từng chút một."
"Vĩnh biệt với con gái ngươi đi a, an bài tốt hậu sự cho mình, làm một vài việc mà mình muốn làm đi. Ngươi cũng có thể đi trị liệu, nhưng những điều đó đều không có tác dụng gì, chỉ có ta mới có thể giải trừ được lời nguyền trên người của ngươi thôi."
Murs Huck nghe thấy vế trước thì đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi, thậm chí còn nghĩ đến việc tự kết thúc chính mình miễn cho bản thân phải nhận hết cái sự tra tấn vô cùng tận kia. Nhưng mà câu nói sau cùng của Evanson lại làm cho hắn thấy được một con đường sống.
Hắn cưỡng ép đè nén lại tiếng rên rỉ của chính mình, miễn cưỡng nói ra một câu đầy đủ: "Ngươi muốn ta làm cái gì? Ta đều đáp ứng ngươi..."
"Người thông minh." Evanson hài lòng gật nhẹ đầu, sau đó phân phó nói: "Việc ngươi phải làm chẳng qua chỉ là ngây ngốc ở trong nhà của mình như đang mong đợi ta đến sớm chút. Sau đó, nếu như biểu hiện của ngươi có thể làm cho ta thoả mãn, như vậy ngươi liền có thể sống sót được... Còn nếu không, ngươi sẽ chết vô cùng thê thảm."
"Bây giờ thì... Cút đi đồ tạp chủng!" Evanson cao ngạo nói.
Murs Huck giống như được đại xá, lập tức từ trên mặt đất bò lên, cũng không để ý cáng tay trái đang rất đau đớn, lảo đảo chạy ra phía bên ngoài.
"Chờ một chút..." Evanson đột nhiên gọi Murs Huck lại, ý vị sâu xa mà hỏi: "Ngươi biết ta là ai sao?"
"Hắc Liêm (1)..." Bây giờ, cuối cùng thì Murs Huck cũng đã nhớ ra vị Vu Sư trước mặt thoạt nhìn có chút quen mắt này. Hắn ta chính là siêu anh hùng Hắc Liêm Lãnh Chúa đã từng xuất hiện trong trận chiến ở New York. Thế nhưng, hắn đột nhiên nhớ tới một cái chân lý, biết càng nhiều thì chết càng nhanh: "Không, ta làm sao biết ngươi là ai. Ta hoàn toàn không biết ngươi."
(1) Hắc Liêm: lưỡi hái màu đen.
"Rất tốt." Evanson khoát tay áo, không bao giờ liếc nhìn Murs Huck nữa.
Bởi vì, cái gọi là nhân sinh như trò đùa toàn bộ đều nhờ vào hành động, Evanson muốn ở trước mặt của SHIELD thì giả trang thành người trung thực, còn trước mặt Hydra thì lại là bộ dáng của một kẻ bề trên. Nhưng mà sự tình ở giữa cái cao và thấp này đã trở nên phức tạp rồi.
Bây giờ hắn ta đang có một việc tương đối trọng yếu cần phải xử lý, nhưng chuyện này lại không thể mượn lực lượng của SHIELD được, nó sẽ phá hỏng cái hình tượng luôn luôn trung thực của hắn, hơn nữa người ta cũng nhất định sẽ không đáp ứng. Còn Hydra đoán chừng là sẽ không cự tuyệt, nhưng việc này sẽ kéo cấp bậc của hắn thấp xuống, phá hỏng luôn cả hình tượng lạnh lùng mà hắn luôn luôn duy trì.
Thế nhưng việc này không làm thì không được,nên hắn cũng chỉ đành phải tìm loại người không quan trọng này thôi. Tên gia hỏa này SHIELD lại không muốn quản làm gì, tính chuyên nghiệp cũng là tương đối phù hợp, thật sự cũng là bất đắc dĩ a.
Ngay tại tại thời điểm Evanson đang dương dương tự đắc, thì ngọn lửa trên máy móc khai thác đá đột nhiên bị dập tắt, Ghost Rider trực tiếp từ trong phòng điều khiển nhảy ra ngoài, trượt về hướng căn nhà công nhân ở bên cạnh.
Lông mày Evanson nhảy dựng lên, sự việc muốn hỏng bét hết rồi, động tác bên kia rõ ràng đã bị hắn chú ý tới.
Thừa dịp đại chiến xảy ra trong cửa hàng khai thác đá, Melinda đã dẫn đầu đội viên đội hành động đội đi tới cửa phòng công nhân. Sau khi lợi dụng việc kiểm tra thân nhiệt một lần nữa đã có thể xác định Danny ở bên trong gian phòng ốc này, hơn nữa chỉ có một người đang bảo vệ, đây quả thực là cơ hội tốt trời ban a, cô ta liền trực tiếp dùng một cước đá văng cửa ép nó lệch hẳn đi.
Mà người trông coi Danny tất nhiên chính là thỉ hạ tâm phúc của Carrigan, chính là gã nam nhân cao lớn lần trước đến quấy rối sau đó thì bắt giữ Nadia. Vốn hắn đang cảm thấy kinh hồn bạt vía mà nằm cạnh cửa sổ nhìn trận đấu phía bên ngoài kia, lòng tràn đầy hi vọng mình có thể ở trong phòng này ẩn nấp đến khi kết thúc hoàn toàn trận đấu.
Đáng tiếc lại không như mong muốn của hắn, sau khi nghe thấy âm thanh cửa phòng bị đá văng ra, hắn ta đã sớm thần hồn nát thần tính liền khôi phục trở lại, đồng thời còn mở chốt cả súng tiểu liên cỡ nhỏ với ý định là mặc kệ người tới lần này là ai, cứ ăn một viên đạn trước rồi nói sau.
Nhưng mà hắn ta lại lúng túng phát hiện ra là súng ở phía đối diện nhiều hơn của hắn ta nhiều...
Đội hành động này của SHIELD đều đã được tiếp nhận qua sự huấn luyện chuyên nghiệp nghiêm khắc, trong vòng một giây đồng hồ sau khi phá cửa, tối thiểu nhất có ba người có thể tiến vào được. Huống chi lần này còn đã sớm biết được kẻ địch đứng ở vị trí nào. Cho nên... Sau khi trải qua một hồi tiếng súng nặng nề do áp lực của dụng cụ giảm thanh thì người nam nhân kia một viên đạn cũng không kịp bắn ra, liền trực tiếp ợ ra rắm rồi.
Kế tiếp chính là nên canh gác thì canh gác, nên cứu người thì cứu người, đối với đứa nhỏ này lòng Melinda đều tràn ngập tình cảm yêu mến, đầu tàu gương mẫu cởi bỏ ra dây thừng buộc chặt Danny, đang lúc chuẩn bị an ủi một phen đã thấy Danny sắc mặt bình tĩnh, nghiêng đầu nói: "Hắn đến rồi."