Do Melinda quá tức giận, vây quanh chỗ nhà kho Johnny Blaze đang ở, đánh bom toàn bộ chỉ trong một phút, mới coi như là trút được cơn giận. Thế nhưng, chiếc xe kia đã chở Johnny trôi nổi vượt qua biển cả, chiếc xe càng vất vả công lao càng lớn kia từ lâu đã chết không toàn thây, đến ngay cả tay lái cũng gãy thành ba đoạn rồi.
Nếu như Johnny đang ở trạng thái biến thân thì còn nói được, có “Lửa Địa Ngục” tăng cường, dù có bị hỏng nghiêm trọng nó cũng có thể tự động sửa chữa phục hồi. Thế nhưng quan trọng trong lúc nổ bom lại là ban ngày. Vì vậy, Rider bất tử tay không, cứ như vậy đành đi bộ.
“Bản lĩnh cao cường cũng không bì nổi số trời, chuyện như vậy có ai ngờ được? Nhưng trước tiên chúng ta làm cho tốt bổn phận của mình đi đã.” Evanson có chút bất lực nói: “Nếu chúng ta đã biết phương hướng chạy chốn của hai mẹ con kia, vậy…” Evanson quay ra hỏi Rumlow: “Dáng xe cùng biển số xe của bọn họ đều rõ ràng chứ?”
“Đúng vây, sếp. Vừa nãy, bên cục cảnh sát đã gửi tài liệu báo cáo chi tiết cho chúng ta rồi.” Rumlow trả lời.
“Vậy trước tiên dựa vào cái này để tìm đi.” Evanson uể oải nói “Nếu đã biết tài liệu chi tiết như vậy rồi mà còn không tìm được, vậy mấy cái vệ tinh kia của SHIELD thành rác thải vũ trụ phá hủy luôn đi cho xong.”
“Xin sếp cứ yên tâm, chẳng mấy chốc sẽ tìm ra bọn họ thôi. Chỉ cần bọn họ còn đang ở trên Trái Đất.” Rumlow thề thốt đảm bảo nói.
“Hừ.” Melinda thấy dáng vẻ ủ rũ gục đầu của Evanson, nở nụ cười hiếm thấy “Không quen sao?”
“Sao cơ?” Evanson cụp mí mắt xuống hỏi.
“Bận rộn tối mặt, bám theo sau mông mục tiêu chạy khắp nơi. Một giây trước còn đang vui mừng vì tin tình báo mới, nhưng một giây sau anh lại phát hiện cái tin tình báo này trở thành đống giấy lộn.” Melinda đứng bên cạnh Evanson, hai tay chống trên bàn nói: “Nó khiến cho anh có cảm giác bị thất bại đúng hay không?”
“Ôi…” Evanson thở dài lắc đầu “Thật sự là không quen.” Tuy rằng không phải là lần đầu tiên Evanson tham gia nhiệm vụ của SHIELD, thế nhưng những nhiệm vụ ngày trước tính chỉ điểm đều rất mạnh. Biểu thị rõ địa điểm mục tiêu, chỉ cần theo đúng hạn tới địa điểm đó, xử lý xong mọi chuyện là coi như thành công. Nào giống như lần này bị người ta dắt mũi chạy toán loạn, nhưng tôi vốn tưởng rằng hiệu suất của mấy người sẽ cao hơn một chút, dù sao mấy người cũng là đặc vụ của SHIELD.”
“Đặc vụ…” Melinda một bên thao tác giao diện ảo, thiết lập một chương trình giám sát hai mẹ con chạy thoát kia, một bên nói: “Ở thời kỳ trưởng thành, mỗi người đều muốn trở thành một đặc vụ, mặc áo khoác da bó và đeo kính mắt, mang một khuôn mặt lạnh lùng rồi nói với người ta đây là công việc bí mật.”
“Hoặc là mặc áo gió tay cầm hai khẩu súng lục nhỏ, vọt vào trong một căn phòng nhỏ làm loạn lên, lập tức đánh chết phần tử khủng bố bảo vệ hòa bình cho thế giới.”
“Ôi…”Melinda thở dài “Năm đó, tôi chính là bị bà Peggy Carter lừa dối. Nếu không anh chỉ có thể thấy tôi trên bục nhận thưởng trượt băng nghệ thuật của thế vận hội Olympic thôi.”
Evanson nghiêng về phía Melinda, trong lòng nói điều này thật là có khả năng, chí ít những cô gái quán quân trượt băng nghệ thuật kia đều rất “phẳng”.
“Nhưng thời điểm tôi bắt đầu làm nhiệm vụ liền phát hiện, sinh hoạt của một đặc vụ không giống với những gì mà tôi đã tưởng tượng.” Melinda thiết lập xong số liệu và dữ liệu, cô còn không biết Evanson đang nghĩ vớ vẩn cái gì, hai mắt thẳng tắp nhìn về phía trước, dường như đang nghĩ tới một số những ký ức đau khổ nào đó “Vùi đầu trong một không gian nhỏ hẹp không kể ngày đêm, ở trong xe công vụ gặm bánh bao đã lạnh ngắt, sẵn sàng ăn đạn mọi lúc, ở bên trong ô tô đang chạy như bay đã học được cách dùng cái bình…Ách…”
Melinda nói tới chỗ này thì dừng một chút, không đủ can đảm để nói tiếp, nhưng Evanson đã lập tức kích động như gặp thần tiên với cô, điếc không sợ súng hỏi: “Cô đến cái này cũng học được?”
Ầm, há!
Evanson xoa xoa cái mũi đau nhức “Thực ra chúng ta cũng không khác nhau là mấy, khi tôi 14 tuổi đã biết bản thân có thể học ma pháp để trở thành một Warlock, cứ tưởng rằng có thể muốn làm gì thì làm, nhưng thực tế thì… ôi…” Evanson thở dài lắc đầu, hắn phát hiện nếu bản thân còn nói thêm điều gì nữa thì liền muốn chửi bậy.
Ai mà biết, Rumlow bên cạnh cũng bất chợt đỏ mắt, chen vào nói: “Tôi vốn là thành viên của câu lạc bộ bắn súng, sau đó được chiêu mộ thẳng vào đội hành động của SHIELD, được họ bồi dưỡng như một tay súng bắn tỉa. Một nghề không tệ đúng không?” Rumlow nhếch mép nói “Bên ngoài cách xa ngàn dặm có thể lấy tính mạng của người khác, hoặc quay lưng về phía ngọn lửa trốn vào bóng tối. Suy nghĩ một chút liền thấy tàn bạo tới chết người.”
“Thế nhưng, nhiệm vụ đầu tiên của tôi…” Rumlow không dám nhớ lại mà nói “Là ám sát một tên quân phiệt trong rừng rậm Nam Mỹ. Tôi và người quan sát của tôi thật khó khăn lắm mới có thể đánh lén vào chỗ trận địa, nhưng sau đó mới phát hiện tin tình báo của SHIELD xảy ra sai sót. Tên khốn kiếp kia năm ngày sau mới tới.”
“Ngẫm lại xem, ròng dã năm ngày trời tôi phải nằm bò ra trong cái mưa mùa hè ở rừng nhiệt đới.” Rumlow duỗi cánh tay phải run rẩy ra, khoa tay nói tiếp: “Dãi gió dầm mưa còn không sao, mấy con muỗi ở nơi đó quả thật có thể ăn tươi con người, đã thế ngoài ra tôi còn phải chịu đựng những con vật kia ở trên người tôi…ừ, chính bản thân tôi cũng chỉ đành tự giải quyết luôn bên trong quần. Năm ngày đó thật sự giống như địa ngục vậy.”
Evanson nhướn mày, trong lòng nói vì sai sót trong tình báo của SHIELD đã hại anh nằm trong rừng rậm năm ngày, lẽ nào đó chính là lý do khiến anh phản bội SHIELD để gia nhập Hydra?
“Ôi…” Hiện tại Evanson cũng chẳng còn tâm trí truy cứu những chuyện này, hắn đưa tay khoác lên vai hai người “Chuyện đời khó mà lường trước được, đều không dễ dàng gì. Chuyện gì mà không tự mình làm thì không thể biết được nó khó khăn thế nào.”
Nhìn ba người đăm chiêu nhớ lại, Clare như muốn vùng dậy tát vào miệng, đây hoàn toàn là do các người không làm tốt công tác chuẩn bị tư tưởng có được hay không, giống như tôi trước đây làm nghi lễ cũng sẽ chưa từng ảo tưởng rằng sẽ đứng từ đằng xa “biu”, bước huấn luyện Zama chân gì gì đó chẳng hạn, tôi từ trước tới giờ chưa từng một lần than phiền.
Ngay lúc này, giao diện ảo trên bàn lóe lên ánh đèn flash đỏ, chương trình giám sát do Melinda thiết lập đã được kích hoạt, cô lập tức đưa hình ảnh từ bên trong ra, vẻ mặt chăm chú quan sát “Tìm thấy hai mẹ con kia rồi.”
Tuy rằng, sinh hoạt của đặc vụ SHIELD không giống như trong tưởng tượng cho lắm, với mánh khóe phản điều tra ấu trĩ của một bà mẹ đơn thân, để lần theo dấu vết của một người chưa từng trải qua huấn luyện thì vẫn khá là dễ dàng.
“Nhưng bọn họ có thể gặp phải phiền phức rồi, có kẻ đi theo bọn họ.” Melinda tiếp tục điều chỉnh hình ảnh ra màn hình, cho thấy một đoàn gồm 3 chiếc xe việt dã, đang đi đằng sau hai mẹ con kia “Là Carrigan.” Rất nhanh cô liền tra ra thân phận của kẻ theo dõi, là tên lính đánh thuê đáng sỉ nhục bây giờ nghe theo mệnh lệnh của Locke.
Sau đó cô liền cầm máy liên lạc lên “Ngay lập tức điều chỉnh hướng bay, hướng về vị trí mục tiêu xuất phát.” Tiếp đó cô quay ra nói với Rumlow: “Cho người của anh chuẩn bị sẵn sàng chiến đâu, cho mấy tên vô lại kia biết tay coi.”
Vào lúc này, Mauroux đã phát hiện ra tình hình cũng tiến đến “Phải nhanh lên, nhất quyết không thể để đứa bé kia rơi vào tay Locke.
“Đợi đã.” Evanson đột nhiên ngăn lại nói: “Anh định làm gì? Chúng ta còn cần Carrigan dẫn chúng ta đi tìm Locke. Hiện tại đã giải quyết hắn không phải còn quá sớm rồi sao?”