“Này, chúng ta tuy có bất mãn với nhau, nhưng có thể nói chuyện đàng hoàngđược không, tư thế này thật sự không có phong cách gái ngoan cho lắm.”Evanson miễn cưỡng đem cằm của mình rút ra khỏi bàn tay ngọc ngà của đối phương, bởi vì hắn sau khi bị đập vào bàn, eo không nhích nổi, cho nên đành phải dùng sức đem thân thể ngửa ra sau, sau đó che mắt mình lại. Không có cách nào à, ai bảo vị nữ vương Sacrolash này (trọng âm ở từ thứ hai) thật sự là quá mức hào phóng.
Phải biết rằng trang phục ban đầu của Eredar Twins vốn dĩ rất đơn giản, phần dưới còn rất cẩn thận có thêm một cái váy ngắn nhỏ, mà giờ nâng chân cao như vậy có nên không? Bộ dạng của cô lúc này và cái con người dịu dàng bên trong cô có biết không?
“Ồ, anh thật là chính nhân quân tử nha…” Sacrolash giọng điệu kéo dài nói một câu: “Anh có dám đem ngón tay khép kín lại, rồi mới nói lại những lời này một lần không?” Nhưng cô vẫn chậm rãi đem bàn chân đang đạp lên trên bàn bỏ xuống, đồng thời thuận tiện đạp vỡ con mắt của Kilrogg ở trên mặt đất.
“Hừm!” Sacrolash hừ lạnh một tiếng quay người đi ra, cũng không biết là bởi vì tâm tình nôn nóng hay là do nguyên nhân khác, cái đuôi nhỏ sau lưng của cô cứ vẫy lên vẫy xuống, Evanson nhìn đến nỗi thiếu chút nữa muốn túm nó lên.
“Bây giờ anh có thể giải thích một chút, tại sao phải ngoan cố sử dụng Usalles?” Alythess chộp lấy tay hỏi: “Anh hẳn là biết rõ ở trong đó có cái gì, anh cũng biết rõ chủ nhân trước của chúng cuối cùng sẽ có kết cục ra sao, anh cũng biết rõ dựa vào năng lực hiện giờ của anh căn bản không thể khống chế nổi nó.”
“Không sai, tôi biết.” Evanson thừa nhận.
Nhắc đến tên ác ma âm hiểm xảo trá như Nathrezim, phản ứng đầu tiên của đa số mọi người chính là trụ cột vững vàngcủa Burning Legion, nhưng lúc quân đoàn vừa thành lập, khi mà Sade Lars mời bọn họ gia nhập, người ta chính là phản đốiđó.
Lãnh đạo của bọn họ, ma vương độc ác mạnh nhất Usalles đã phản kháng lại Sargeras, sau đó liềngửi lệnh khiêu chiến, nhưng kết quả căn bản không chút chờ mong, Titan sa đọa mạnh mẽ đánh bại chiến lược ma vương xấu xa, phá hủy thân thể của hắn, cũng đem linh hồn của hắn phong ấn trong một thanh đao lưỡi liềm, khiến cho lưỡi đao này trở thành một ma khí cường đại.
Nhưng linh hồn Usalles vẫn không chịu khuất phục, hắn không quên mối hận với Sargeras, không một phút giây nào mà không nghĩ tới việc nuốt chửng linh hồn của Sargeras.
Nó thật sự sẽ làm cho sức mạnh của chủ nhân thêm cường đại, đồng thời để cho ngươi chìm đắm vào trong sức mạnh to lớn ấy, cứ tự nhiên mà sinh ra ý muốn phản bội lại Sargeras.
Nhưng mà chủ nhân của Usalles phải coi chừng, ngươi tuyệt đối không thể thất bại một lần nào, cũng không được lộ ra vẻ mềm yếu, nếu không nó sẽ không chút do dự mà nuốt chửng linh hồn của ngươi, bởi vì kẻ yếu không cách nào giết chết Sargeras.
Chủ nhân cuối cùng của nó, là một người có sức mạnh to lớn phù thủy Eredarcủa Burning Legion, hắn dùng thanh đao lưỡi liềm chỉ trong một lầngom hết những đường mòn ngược gió, tất cả linh hồn và sinh mệnh, vì điều này mà cuối cùng đặt tên cho thanh đao lưỡi liềm này là, Usalles kẻ thu hoạch ngược gió.
Đương nhiên, vị phù thủy này sau khi bị người bảo hộ Tirisfal đánh bại, linh hồn của hắn đương nhiên cũngbị Usalles nuốt hết.
Cho nên sử dụng loại thần khí khiến người vừa nghe tin đã sợ mất mật này, là vô cùng nguy hiểm.
“Cảnh tượng bên ngoài các cô cũng đều nhìn thấy.” Dựa vào một mình Ironman không thể chặn nổi cánh cổng vận chuyển này, rất nhanh, những tên khác giống như châu chấunhảy khắp mọi ngóc ngách, bây giờ trên đường phố tiếng nổ mạnh cùng tiếng la khóc bên tai không dứt.
“Đó là cánh cửa thế giới mới.” Evanson lại không chút nào bởi vì phía ngoài hỗn loạn mà lộ cảm xúc: “Nó dựa theo tiêu chí thể giới cũ đã kết thúc, mà tất cả thời cơcủa chúng ta đều đang ở ngay thời điểm này, cho nên...”
Âm điệu Evanson đột nhiên cao lên: “Tôi cần phải bảo đảm, sau này nơi đây sẽ là một thế giới mới mẻ cùng tương lai huy hoàng, chứ không phải bị đám rác rưởi kia hủy diệt tận thế. Trận chiến này chúng ta nhất định phải thắng!”
“Dựa vào kế hoạch cùng cách sắp xếp mà anh có nói từ trước cho chúng tôi, anh đối với trận chiến này hẳn là rất có niềm tin mới đúng.” Sacrolash quay người hỏi.
Evanson có bày sẵn một bản đồ kế hoạch khổng lồ, nhưng tất cả những thứ này đều phải ngay sau khi trận chiến này kết thúc mới có thể chính thức vận hành, cho nên Eredar Twins vẫn cứ nghĩ rằng, trong trận chiến này hắn phải nắm chắc mười phần mới phải, nhưng lại không biết vì sao bây giờ đột nhiên lại bắt đầu mạo hiểm.
“Tất cả niềm tin của tôi trong trận chiến này, vốn dĩ được xây dựng dựa trên nền tảng sử dụng Usalles.” Nói đến đây Evanson đột nhiên nở nụ cười: “Ngay cả con rồng màu đồng được xưng là có thể khống chế thời gian, đều sẽ thấy thời gian cuối cùng, tôi... Có thể đối với tương lai nắm rõ được tới mức nào cơ chứ? Tôi nhất định phải cố gắng hết sức mới được.”
Thay vì đánh cược một phen thời gian có thay đổi hay không, không bằng chính mình cố gắng nỗ lực hơn nữa.
Sacrolash còn muốn nói cái gì, nhưng Alythess ngăn cản cô ấy: “Anh nếu như đã quyết định rồi, vậy chúng tôi sẽ ủng hộ và nguyện ý giúp anh một tay, nhưng anh phải nhớ kỹ.” Thanh âm của cô đột nhiên phát lạnh: “Thế giới mới mặc dù tốt đẹp, nhưng chỉ có người sống mới có thể hưởng thụ được nó.”
“Anh cũng không nên gửi gắm hi vọng quá nhiều vào mấy trò mèo của mình.” Sacrolash cũng nhắc nhở: “Ở trước mặt Usalles, đá linh hồn không bảo vệnổi linh hồn của anh.”
Đá linh hồn... Không bảo vệ nổi linh hồn sao... con mắt Evanson khẽ run, tựa hồ nhớ ra cái gì đó, nhưng hắn rất nhanh liền đem ý nghĩ này ép xuống.
“Bắt đầu đi.” Sacrolash bắt lấy pháp bào của Evanson hất lên, trực tiếp cởi xuống. Lộ ra thân trên của Evanson... Có chút thịt mỡ. Không thường xuyên vận động, liền sẽ ra bộ dạng này đây.
“Anh bình thường dùng tay nào.” Sacrolash lấy thanh đoản kiếm của mìnhném cho Alythess, vị thuật sĩ cấp cao này vừa nhận lấy kiếm liền thúc đẩy sức mạnh của lửa, đốt đến đỏ bừng.
Tay trái hay là tay phải? Evanson nhất thời cũng khó mà lựa chọn.
Vẫn là nữ vương quyết đoán: “Hai cái cùng một lúc đi.”
Alythess liền lập tức cầm thanh kiếm đỏ rực kia đi tới, khóe miệng còn có một tia cười lạnh.
Evanson nuốt một ngụm nước miếng, theo bản năng nghĩ, phải lui về sau, đáng tiếc lại bị cái bàn chặn lại: “Cô... Cô muốn làm gì?”
“Làm gì? Hửm, đương nhiên là muốn làm, khụ... Đương nhiên là vẽ ma văn cho anh rồi.” Alythess dùng đầu lưỡi liếm môi một cái nói: “Vì đảm bảo chất lượng, tôi phải đem chúng intrực tiếp lên trên cánh tay của anh.”
“Không phải...” Evansonnhíu lông mày lại: “Các cô không thể cùng tôi đi chủ trì ma pháp sao? Tại sao phải dùng loại phương thức này.”
“Chúng tôi tốt nhất vẫn là không nên xuất đầu lộ diện ở bên ngoài.” Sacrolash cũng lộ ra một tia tươi cười tinh quái: “Đây không phải yêu cầu của anh lúc đó hay sao?”
“Cái đó... Cái đó... Chúng ta thương lượng lại một chút, chỉ dán ma thuật vào được hay không nhỉ?” Đoản kiếm ngay sát cánh tay, cảm nhận được nhiệt độ của nó, Evanson toát cả mồ hôi lạnh.
“Không được.” Sacrolash quả quyết từ chối: “Chỉ có đâm ở trên người mới là bảo đảm nhất, anh hẳn là phải biết mới đúng, anh đối với Ác Ma Thợ Sănkia không phải chính là làm như vậy sao?”
Sacrolash gật đầuđồng ý, trong ánh mắt lấp lánh ánh sáng: “Chúng tôi muốn ở trên thân thể anh lưu lại ấn ký không thể xóa nhòa.”
Evanson vẫn chưa kịp phản ứng lại câu nói này, chỉ nghe thấy xuỵt một tiếng, ừm! Mình nhịn! Mình nhịn... không nổi nữa: “Hu hu hu hu!” Mẹ nó, mình nhớ mình có làm cho Carter ngất đi sau đó mới xăm ma văn lên cho bà ấy mà, tại sao mình lại phải làm ngay lúc còn tỉnh?