Có người nói thế này, trái đất là cái nôi của văn minh loài người, nhưng con người không thể cứ mãi mãi ở trong cái nôi đó.
Có lẽ vào lúc con người lần đầu tiên nhìn lên bầu trời đầy sao, chắc từng tưởng tượng rằng có một ngày sẽ đi lại được giữa các vì sao.
Theo sự tiến bộ của văn minh là sự phát triển của khoa học, cuối cùng thì nhân loại cũng bước được một bước nhỏ đến với giấc mơ đó, đưa người lên vũ trụ, đi bộ trên mặt trăng, đưa thiết bị thăm dò sao Hỏa, gửi đi rất nhiều sóng điện vào vũ trụ mênh mông.
Những hành động này có thể thấy rằng con người mong chờ vào một thời đại của các hành tinh, mong chờ có một ngày tự hào mà hét lên rằng: Con đường đi của chúng ta là một biển trời sao.
Nhưng mong chờ là một chuyện, có thể chuẩn bị sẵn sàng tiếp nhận nó lại là một chuyện khác.
Một tiếng sét của New Mexico đã phá nát giấc mơ vũ trụ của loài người một cách thô bạo. Đây không phải là sự bất ngờ, mà là sự sợ hãi và hoang mang.
Một nền văn minh người ngoài hành tinh, bọn họ vẫn luôn âm thầm quan sát trái đất, hơn nữa không biết là từ khi nào, bọn họ đã hiển nhiên coi trái đất là một trong những thuộc địa của họ.
Nền văn minh ngoài hành tinh này rất hùng mạnh, phát triển, hơn nữa rất lâu trước đó, họ đã từng đến thăm trái đất và để lại những thần thoại sử thi.
Điều này làm cho những người có một chút ý thức về khủng hoảng đều sẽ sinh ra một cảm giác như cá chậu chim lồng. Sự phát triển văn minh của chủng tộc chúng ta vẫn luôn bị một cặp mắt từ ngoài bầu trời thăm dò, vậy con người có hay không khả năng là vật thí nghiệm được người ngoài hành tinh nuôi dưỡng.
Được thôi, cho dù tạm thời không nghĩ đến những vấn đề có mức độ triết học thế này, nhưng giờ đang là nguy cơ vô cùng cấp bách, chúng ta bắt buộc phải chú trọng cách cư xử.
Năm quốc gia tiêu biểu nhất trên thế giới cũng là năm quốc gia có tiềm lực quân sự lớn nhất, đều từ Hội đồng Bảo an thế giới nắm bắt được chi tiết tình hình chiến sự giữa Kẻ hủy diệt đối chiến quân đội Mỹ, bao gồm hình ảnh thăm dò vệ tinh, hình vẽ bản đồ mặt đất, báo cáo tổn thất chiến tranh và ghi chép đánh giá chiến lược chi tiết của Hội nghị Liên tịch Tham mưu trưởng Mỹ. Có thể nói, trừ trận chiến của Evanson được Nick Fury kiên quyết yêu cầu giữ kín không công khai, còn bất kỳ trận đấu nào khác chi tiết nhỏ cũng đều được trình lên trước bọn họ.
Sau khi nhìn thấy những thứ này, năm quốc gia bất ngờ thống nhất rất nhanh, mà điều bất ngờ nhất là, chỉ trong vòng một ngày, họ đã thỏa hiệp và gác lại vô thời hạn những tranh chấp mấy năm vừa qua, không đề cập đến tranh chấp lợi ích trung tâm, biểu hiện thái độ hợp tác chân thành, tuy nhiên vẫn chưa đạt đến sự đoàn kết hợp nhất. Nhưng không thể không nói đây là một sự khởi đầu tốt đẹp.
Bởi vì bọn họ đều hiểu rằng, trong mắt người ngoài hành tinh, ở trái đất có chia ra bao nhiêu quốc gia, có bao nhiêu chủ nghĩa, bao nhiêu tín ngưỡng thì trong mắt bọn họ cũng chỉ có một cách gọi, loài người.
Cũng không thể trách có một ngày Odin nói, tôi thấy Thành quốc Vatican gặp nạn, chuẩn bị phái người qua đó dẹp loạn. Không liên quan đến người khác, mọi người đừng quản.
Giống như lúc tổng thống Nga nói với tổng thống Mỹ, tôi thấy thị trưởng bang California không đúng đắn, chuẩn bị phái người xử hắn. Không liên quan đến tổng thống ông và những bang khác, ông đừng cản tôi. Chuyện này không thể thỏa hiệp nữa.
Tuy rằng nói sau khi trải qua chuyện lần này, xác suất Asgard khai chiến với trái đất là rất nhỏ, còn khả năng hòa bình hữu nghị thì tăng lên vài phần. Nhưng con người vẫn luôn có nỗi lo thường trực, không thể phó mặc tính mạng mình trông chờ vào sự nhân từ của kẻ khác. Hơn nữa cho dù có hữu nghị thì chúng ta vẫn cần thực lực quân sự để đảm bảo. Nếu không thì khả năng trái đất sẽ không còn mang tiếng lệ thuộc nữa.
Nhưng trong báo cáo tất cả chuyện được kể đều khiến họ có cảm giác lực bất tòng tâm.
Tuy rằng trên một vài mặt báo lá cải chắc sẽ có đề cập rằng quân đội Mỹ sợ rồi, ngồi không vững, rồi quân đội Mỹ bị khống chế rồi, vân vân. Nhưng bất cứ ai có chỉ số IQ lớn hơn 0 đều nhận định được khả năng chiến đấu của quân đội Mỹ.
Nhưng trận vừa rồi, quân đội Mỹ lại bó tay chịu trói. Tuy không sử dụng máy bay tuần tra, tên lửa đạn đạo nhưng theo Hội nghị Tham mưu trưởng đánh giá, cho dù có dùng những thứ đó thì kết quả cũng không có gì khác biệt.
Điều này cho thấy những vũ khí thông thường hiện nay của trái đất không đủ khả năng để ứng phó với những nguy cơ tương lai. Tuy rằng vẫn còn vũ khí hạt nhân là át chủ bài nhưng ở trái đất mà dùng đến vũ khí hạt nhận thì vẫn là một cuộc buôn bán lỗ vốn, trừ khi bất đắc dĩ, còn không thì không nên dùng đến.
Cho nên, vũ khí ở trái đất cần phải cải tiến cấp tốc, nhưng sự phát triển khoa học lại có quy luật khách quan, không thể muốn là có thể nâng cấp máy bay chiến đấu luôn được.
Vậy thì bộ tấm chắn đạn của Kẻ hủy diệt còn lưu lại trên trái đất trở thành cơ hội duy nhất để phát triển nhanh vũ khí.
"Anh đang nói thật sao?" Nick Fury cười nói: "Anh diệt Kẻ hủy diệt có phải là đã sớm lên kế hoạch từ trước".
Evanson nở nụ cười, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
"Nhóm các nhà khoa học thời gian này sẽ bận lắm đây." Nick Fury rõ ràng rất hài lòng với kết quả này. Nếu Kẻ hủy diệt nguyên vẹn không tổn thất thì bọn họ khó mà khống chế được hắn, vậy thì làm sao mà tiến hành nghiên cứu được? Evanson lại có cách, nhưng cách này lại làm người khác đụng cũng không đụng được, vậy thì cũng không có cách nào tiến hành nghiên cứu được.
Nhưng Kẻ hủy diệt là một bộ phận quan trọng tạo nên chiến lực của Asgard, nếu như hắn không sao, vậy Odin sẽ không đời nào để hắn lại trái đất mà sẽ tìm mọi cách triệu hồi về.
Mà hiện giờ nó chỉ là mỗi cỗ máy hư hỏng nặng... Haiz, phế liệu, vậy có thể yên tâm mạnh dạn mà tiến hành nghiên cứu rồi. Cho dù Asgard có hỏi đến thì cũng có rất nhiều lý do để bỏ qua.
Cái gì? Các người muốn cỗ máy Kẻ hủy diệt? Haiz, thật xin lỗi, khi chúng tôi tìm thấy thì nó đã hỏng rồi nên chúng tôi đã cung cấp nó cho ngành công nghiệp sắt thép trái đất rồi. Chúng tôi vô cùng ân hận, cam đoan sẽ không có lần sau.
"Vậy quyền nghiên cứu trao cho SHIELD à?" Evanson hỏi, bây giờ có rất nhiều quốc gia đang nhăm nhe cỗ máy của Kẻ hủy diệt, ông có bản lĩnh lấy nó sao.
"Đúng vậy." Nick Fury lắc lắc đầu nói: "Ngoài SHIELD ra làm gì còn chỗ nào khác?"
Evanson như bừng tỉnh, nếu đưa cho Mỹ, Nga sẽ không làm, đưa Nga nghiên cứu, Mỹ sẽ không tham gia. Nếu đưa cho Hàn Quốc nghiên cứu, e là cả thế giới không tham gia. Cuối cùng, kết quả nghiên cứu sẽ là thực sự thì Asgard chính là Hàn Quốc, còn Kẻ hủy diệt chui ra từ núi Hallasan.
"Ừm." Nick Fury cầm lại tập hồ sơ mà ông ta vứt xuống lúc nãy, nhìn qua một cái, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "Lão già đó đúng là thính thật, không ngờ trải qua chuyện vừa rồi lão vẫn không thật thà tí nào."
Evanson thuận miệng hỏi: "Ai?"
"Ross." Nick Fury cũng không giấu giếm, nói thẳng ra.
"Ross à..." Evanson nghĩ một chút rồi nói: "Có phải là tên nợ tôi tiền một chiếc xe không?" Chiếc xe lần trước của Evanson bị Abomination đập nát rồi nên Ross hứa sẽ bồi thường cho anh, nhưng cho đến giờ Evanson vẫn chưa thấy người của bộ phận có liên quan nào đến bồi thường cả.
"Chính là gã". Nick Fury bực dọc nói: "Sau khi chuyện đó kết thúc không lâu, Ross có liên lạc với đám bạn cũ trong quân đội của gã, nói chuyện gì đó nhưng chắc chắn không phải cuộc hội ngộ tầm thường".
"Ừm..." Nick Fury lật trang tiếp theo trong tập hồ sơ: "Hình như là muốn lập một công ty, hơn nữa còn chuẩn bị tham gia chính trị".
"Bỏ đi, mặc kệ gã." Nick Fury tiện tay ném tập hồ sơ lên bàn: "Trải qua chuyện đáng ghét lần trước, những người đầu tư ủng hộ gã đã cắt đứt liên lạc với gã. Lần này chắc là gã tìm được những người mới, nhưng gã có vết nhơ lớn như thế, chắc cũng không tạo nên sóng gió gì được".
"Hay là nói chuyện chúng ta nên tiếp đã vị khách quý là anh mang đến thế nào đi".
Có vẻ ông ta coi trọng cô nàng Sif đến từ Asgard hơn là kẻ mà ông nghĩ đã không còn gì đáng sợ nữa.